Đêm khuya, đèn trong phòng sách vẫn sáng.
Tư Tuân ngồi một mình trước bàn, trên bàn là một chồng tài liệu chồng chất như như núi.
Y nghỉ tay một chốc, dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Một cơn gió nhẹ thổi từ cửa sổ vào, làm rèm cửa lặng lẽ tung bay.
Tư Tuân như nhận ra điều gì đó, mở mắt ra nhìn về phía cửa sổ, sau đó đứng dậy, đóng cửa sổ lại.
Mái tóc bạc của y phản chiếu trong kính, y đứng yên lặng một lúc, thất thần nhìn ảnh ngược của mình, chiếc đèn tường bên cạnh bỗng nhấp nháy hai lần.
Mạch điện cung cấp năng lượng ổn định, ánh sáng bình thường không thể nào nhấp nháy, Tư Tuân đột ngột quay đầu nhìn lom lom đèn tường.
Đèn đóm hình giọt nước tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, xung quanh yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đội tuần tra ngoài hành lang.
Tư Tuân ấn mi tâm, tưởng mình mệt quá nên sinh ra ảo giác.
Y quay lại bàn làm việc, một trang tài liệu ở mép bị gió thổi bay tự lúc nào.
Bên trong là thông tin cá nhân của thượng tướng Tư Huỳnh, ghi lại một số thông tin của cô và một bức ảnh.
Nguyễn Thu tỉnh dậy từ trong mơ, nhìn lên trần nhà tối hù, ý thức vẫn còn mơ màng.
Cậu lại nằm mơ, hay cậu đang nhớ ngày càng nhiều ký ức.
Lần này cậu mơ thấy Tư Tuân, một cảnh tượng vô cùng ngắn ngủi và mơ hồ.
Khi tinh thần lực của Nguyễn Thu bị giam trong cơ thể Lục Cực, cậu thường xuyên ngủ đông, thi thoảng được tự do rời đi, nhưng sẽ luôn bất giác trôi dạt về bên cạnh Tư Tuân và Tập Uyên.
Tư Tuân là cậu ruột của cậu, có thể giải thích bằng lực hấp dẫn của huyết thống, vậy với Tập Uyên thì là gì.
Nguyễn Thu vẫn không nhớ ra kiếp trước lần đầu tiên gặp Tập Uyên ra sao, ký ức xen lẫn hiện thực khiến cậu không thể nói rõ kiếp trước cậu có cảm giác gì với Tập Uyên.
Cậu nghiêng người ôm Tập Uyên: "Anh ơi! "
Tập Uyên mở mắt ra, ôm Nguyễn Thu vào trong ngực: "Sao em dậy rồi?"
Bây giờ mới ba giờ sáng, còn lâu mới đến bình minh.
"Em! " Nguyễn Thu bối rối trong giây lát, hơi suy sụp nói: "Em muốn mua một thứ.
"
"Mua thứ gì?"
"Mua một chiếc radio ạ.
" Nguyễn Thu thì thầm trong bóng tối, "Là loại em em dùng ở hành tinh Lorens ấy ạ.
Anh còn nhớ không?"
Chiếc radio tồi tàn đó là hàng cũ từ hơn mười năm trước, giờ có lẽ không dễ tìm được.
Nhưng có lẽ tìm lại chiếc radio mà Nguyễn Thu vô tình đánh mất trước đó sẽ khó hơn.
"Nhớ chứ.
" Tập Uyên trả lời, "Để anh mua cho em.
"
Nguyễn Thu an tâm hơn, ngáp một cái, lại buồn ngủ.
Tập Uyên lau nước trên khóe mắt, thầm thì nói: "Ngủ đi em.
"
Được bao bọc trong hơi thở ấm áp quen thuộc, Nguyễn Thu nhanh chóng ngủ say.
Lần này cậu không nằm mơ nữa mà ngủ đến sáng luôn.
Tập Uyên định đưa Nguyễn Thu đi học, hắn không cần ngụy trang thành quân Liên Minh nữa, nhưng cứ thế thì hắn sẽ không thể theo Nguyễn Thu vào học viện, đành phải ở lại tinh hạm.
Nguyễn Thu vừa đánh răng rửa mặt xong thì một người lính đến đưa một bộ quần áo mới toanh.
Người lính nói: "Cố vấn Tập, đây là đồng phục và giấy thông hành của anh.
Từ giờ trở đi, anh có thể tùy ý ra vào bất kỳ nơi nào trong Liên Minh.
"
Đồng phục là quân phục, có cùng huy hiệu với quân đội Liên Minh, có màu đen và xám.
Hai ngày trước, Tư Tuân đích thân tuyên bố rằng Tập Uyên đã có công trong việc chống ngoại xâm, sẽ bổ nhiệm hắn làm cố vấn quân sự của Liên Minh để hỗ trợ các sự vụ liên quan đến Liên Minh.
Tất cả thông tin trong quá khứ của Tập Uyên đều bị xóa, và hắn không cần đổi tên, bởi lẽ không ai biết hắn đến từ đâu.
Một số người biết thân phận thật sự của hắn cũng không dám nói gì vì sợ thế lực của Liên Minh và tinh tặc, hoặc nếu có nói thì cũng chả ai tin.
Đúng là Tập Uyên đã dẫn người chống lại ngoại xâm, có video làm chứng, cơ mà tên tinh tặc nào lại làm chuyện đó chứ? Chúng chỉ ước gì tình hình càng hỗn loạn hơn thôi.
Trong tin làm rõ chỉ đính kèm Tập Uyên sử dụng cơ giáp chứ không có bức ảnh nào của hắn.
Tư Tuân còn tuyên bố thêm rằng họ vẫn đang tiếp tục cuộc tổng xử lí, vũ khí tư nhân và tinh hạm sẽ phải trải qua quá trình báo cáo và kiểm tra nghiêm ngặt hơn.
Vừa đăng tin khắp nơi, Tập Uyên bỗng trở thành người được chú ý nhiều nhất.
Không ít người quan tâm nhiều hơn đến việc liệu hắn có đến từ gia tộc lớn nào không, trông hắn ra sao, bao nhiêu tuổi.
Nguyễn Thu đã xem tin tức và độ thảo luận này nhiều lần, còn lén dùng acc clone để khen Tập Uyên vài câu.
Bản thân Tập Uyên không hề quan tâm và cũng không muốn lộ diện, trông có vẻ khiêm tốn.
Bây giờ đã đưa đồng phục, hắn càng có thể xuất hiện công khai ở hành tinh chính.
Nguyễn Thu cầm bộ đồng phục, mở ra xem trước mặt Tập Uyên rồi hỏi: "Bây giờ anh có muốn thay không anh?"
Đôi mắt cậu sáng lên, Tập Uyên cầm bộ quần áo: "Được.
"
Sau khi Tập Uyên thay đồ đi ra, sự mong đợi trong mắt Nguyễn Thu đổi thành kinh ngạc, nhìn quanh Tập Uyên: "Trông đẹp hơn trước á!"
Tập Uyên chậm rãi cài cúc cổ áo và cổ tay áo, ngẩng đầu thấy đôi mắt sáng ngời của Nguyễn Thu đang nhìn mình.
Hắn ôm Nguyễn Thu, cúi đầu hôn lên mặt cậu: "Ăn sáng đã.
"
Ăn sáng xong, Tập Uyên đưa Nguyễn Thu đến học viện.
Hắn mặc đồng phục mới, lần đầu tiên xuất hiện với khuôn mặt thật ở học viện, đưa Nguyễn Thu đến tòa dạy học rồi rời đi.
Có bạn học thấy hắn thì