Một câu chuyện khác của hai người (1)
Mùa thu năm 2996, bé con của Tư Huỳnh "chào đời".
Một máy duy trì sự sống được bí mật mang về hành tinh chính, giao cho Tư Tuân.
Tư Tuân bảo tất cả cấp dưới lui ra ngoài sảnh đợi, y tự cầm dao lên, định cắt sợi dây trên bề mặt máy hỗ trợ sự sống.
Đường Khiêm gấp gáp ngăn lại: "Thưa ngài, để tôi làm cho.
"
Ông cẩn thận mở hết vật vây bên ngoài bể nước.
Bể nước cuối cùng cũng lộ ra nguyên hình, bên trong chứa đầy dịch dinh dưỡng trong suốt, và nguồn cung cấp oxy đang chạy liên tục.
Đường Khiêm nhẹ nhàng mở nắp ra, kiểm tra xem mọi thứ bên trong và bên ngoài có bình thường không.
Máy cung cấp oxy chìm xuống dưới dịch dinh dưỡng, mặt nước hơi sóng sánh, trong bể có một quầng ánh sáng xanh lục.
Tư Tuân chau mày, ngồi xổm nhìn kỹ hơn.
Mấy ngày trước, Tư Huỳnh gửi tin báo y biết cô đang mang thai con của Nguyễn Mộc, và cũng đã sinh con, sẽ cử người đưa con đến chỗ Tư Tuân.
Vốn dĩ Tư Tuân chẳng tin, chiến sự ở biên giới cần chi viện nên Tư Huỳnh đã vội vàng đến đó, mà Tư Tuân mới gặp cô vào tháng trước, bụng phẳng lì, vốn đâu có dấu hiệu mang thai.
Dẫu có là sinh non cũng phải chờ đến tháng sau phẫu thuật mới an toàn.
Tuy Tư Huỳnh đã thẳng thắn với y rằng Nguyễn Mộc là người ngoài thiên hà, nên con của cô sẽ không giống người bình thường, nhưng Tư Tuân vẫn thấy khó tin.
Song giờ thì "đứa trẻ" mà Tư Huỳnh nhắc tới thật sự đã được đưa tới.
Tư Tuân nhìn chằm chằm bể nước, bảo Đường Khiêm vớt một ít dịch dinh dưỡng bên trong ra xem chuyện là thế nào.
Lúc này, mặt nước hơi sóng sánh.
Dịch dinh dưỡng đặc sệt có vẻ đục ngầu, ánh sáng xanh bên trong từ từ trôi đến.
Lúc này Tư Tuân mới nhìn rõ đó là một cây non xanh nhỏ.
Cây non không lớn hơn lòng bàn tay, thân cây nhỏ nhắn không có bộ rễ, phía trên có hai chiếc lá mỏng đong đưa, cả cây tỏa ra vầng sáng màu xanh lục.
"Nó" sống, những chiếc lá non đung đưa nhẹ trong dịch dinh dưỡng.
Đường Khiêm kinh ngạc: "Thưa ngài, đây! "
Tư Tuân giơ tay ngăn lời ông như đang lo quầy rầy đến cây non xanh bé nhỏ.
Cây non quay nửa vòng rồi tự bơi về.
Một lúc lâu sau, Tư Tuân mới nói: "Tìm vài người đáng tin cậy đến đây, cả bác sĩ nữa, rồi liên lạc với Tư Huỳnh! "
Tư Huỳnh không đưa Nguyễn Mộc về trước mà để anh ở bên cạnh cô.
Lý do cụ thể thì cô không nói với Tư Tuân, chỉ nói thân phận của Nguyễn Mộc rất quan trọng, cô phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất cũng như an toàn nhất.
Cô dẫn Nguyễn Mộc theo nên con của hai người đành gửi cho Tư Tuân chăm nom.
Nửa tháng sau, tin chiến thắng đầu tiên truyền về từ biên giới, liên quân của người Incyte và Tanda bị đánh lui.
Còn Tư Huỳnh thì bị thương nhẹ, không đáng ngại.
Bầu không khí căng thẳng bao trùm hành tinh chính cuối cùng cũng giảm đi, Tư Tuân cũng miễn cưỡng ngủ một giấc ngon lành.
Sáng sớm hôm sau, y đến sảnh thăm cây non nhỏ xanh tươi đang mọc bên trong.
Dạo này ngày nào Tư Tuân cũng đến.
Dù bận đến mấy, y nhất định sẽ dành ra ít nhất mười phút, đó cũng là yêu cầu của Tư Huỳnh.
Tư Huỳnh nói rằng bây giờ cây non nhỏ xanh tươi đã nghe được âm thanh, có thể trò chuyện với y, y nên bật một số bản nhạc và sách nói để cho cậu nghe.
"Nghe thấy âm thanh," Tư Tuân hỏi, "Vậy nó nói chuyện được không?"
Tư Huỳnh lộ vẻ khó xử: "Ừm! Chắc là không được.
"
Nguyễn Mộc cũng ở bên cạnh, vô cùng biết ơn nói: "Thời thơ ấu của chúng tôi khá đặc biệt, làm phiền ngài rồi ạ! "
Anh biết Tư Tuân không thích anh, ngăn cản anh và Tư Huỳnh ở bên nhau, thế nên anh lo sợ Tư Tuân cũng sẽ ghét con của họ.
Tư Huỳnh huých cùi chỏ vào anh: "Làm phiền gì chứ, đó là cháu trai của anh em mà, chắc là vậy.
"
Cô có linh cảm rằng bé cây non là một bé trai, và Nguyễn Mộc cũng không phản bác.
Tư Tuân trông hững hờ, lảng sang chuyện khác: "Hãy chú ý an toàn, đừng lo lắng chuyện của hành tinh chính.
"
Trong căn phòng nhỏ đang phát một bài hát thiếu nhi, Tư Tuân vặn nhỏ tiếng, kéo ghế ngồi trước bể nước.
Cây non xanh bé nhỏ đang xòe lá theo tiếng hát, ấy rồi nó bỗng phát hiện âm thanh trở nên nhỏ hơn, bất mãn quay người lại.
Tư Tuân cúi người đến gần, gõ vào bể nước: "Đến đây nào.
"
Cây non xanh nghe tiếng y gọi bèn bơi đến, cọ lá vào thành bể nước.
Tư Tuân khá hài lòng với chuyện này: "Con nên gọi là cậu.
"
Cây non đương nhiên sẽ không đáp lại mà chỉ trôi nổi trong bể nước.
Nửa năm sau, ý đồ xâm chiếm thiên hà của kẻ thù hoàn toàn thất bại, người Incyte xám xịt bỏ chạy, người Tanda thì vứt bỏ thiên hà ban đầu của mình, mai danh ẩn tích cùng người Incyte.
Biên giới có rất nhiều chỗ cần xử lí, Tư Huỳnh lấy cớ bị thương rồi cùng Nguyễn Mộc về hành tinh chính trước.
Lúc vừa gặp lại Tư Tuân, Tư Huỳnh vội hỏi: "Tiểu Thu sao rồi anh?"
Để tránh việc liên lạc bị chặn, cô chỉ liên lạc một chốc với Tư Tuân, mà gọi video thì sẽ không cần gửi ảnh.
Tư Tuân đáp: "Nó vẫn ổn.
"
Y thầm chê cái tên "Tiểu Thu" này, trước đó Tư Huỳnh đã nói sẽ đặt tên cho đứa bé là Nguyễn Thu.
Trong tập hồ sơ trên tay Tư Tuân là hàng chục cái tên để lựa chọn, nhưng y vẫn chưa kịp chọn ra một vài cái tên để đưa cho Tư Huỳnh xem.
Họ thì sao cũng được, người giám hộ đầu tiên của đứa trẻ sẽ chỉ là Tư Huỳnh nhưng y cảm thấy cái tên Nguyễn Thu quá đơn giản: "Hay là em nghĩ kỹ lại nhé?"
Tư Huỳnh rất kiên trì: "Em thích cái tên này, vừa đơn giản vừa hay mà.
"
Vì thế, tên của bé cây non cứ quyết định như thế.
Tư Tuân dẫn hai người vào sảnh, khi trông thấy bể nước bình yên vô sự, nỗi lo lắng bấy lâu nay cuối cùng cũng lắng xuống.
Tư Huỳnh ngồi xổm trước bể nước: "Bé Thu ơi? Ba mẹ về rồi nè con.
"
Cô vuốt ve thành bể, cây non do dự một chốc rồi mới bơi đến gần.
Tư Huỳnh rất đau lòng: "Bé Thu quên mẹ rồi sao con?"
Nguyễn Mộc an ủi cô: "Tụi mình xa con lâu quá nên con quên là chuyện thường thôi, bây giờ chắc chắn bé Thu thân với cậu nhất.
"
Anh rất biết ăn nói, Tư Tuân im lặng chắp tay sau lưng đứng phía sau, tâm trạng chẳng hiểu sao mà tốt lên.
Tư Huỳnh ở lại Liên Minh dưỡng thương, Nguyễn Mộc vẫn không dễ lộ diện ra ngoài.
Sau khi xác nhận trong thời gian ngắn người Incyte sẽ không xuất hiện nữa, anh lặng lẽ đi đăng ký kết hôn với Tư Huỳnh.
Hai người rất kín tiếng, không những không tổ chức hôn lễ mà còn rất ít người biết đến.
Mãi cho đến khi cây non xanh sắp thoát giai đoạn thơ ấu, có được cơ thể người, Liên Minh mới tuyên bố rằng Tư Huỳnh đã đăng ký kết hôn và sẽ bận rộn một thời gian, vì vậy sẽ hiếm khi xuất hiện trước công chúng.
Bài đăng nói rằng hai người đều không mong đời tư của mình bị người ta chú ý, nên mới giấu đến tận bây giờ.
Tư Huỳnh rất nổi tiếng với dân chúng, trên tinh võng toàn là lời chúc phúc, mà cũng có không ít người tò mò chồng của cô là ai.
Quá nhiều người chú ý thì sẽ luôn có một ít bình luận cực đoan, nhưng những bình luận này đều nhanh chóng bị xử lí, tin tức hot trong vài ngày rồi dần dần lắng xuống.
Ngày 27 tháng 1 năm 1997, mầm non xanh bé nhỏ lại được "sinh ra".
Dịch dinh dưỡng trong máy duy trì sự sống phần lớn đều bị hấp thụ, ánh sáng xanh không ngừng lập lòe và lan rộng, bề mặt cây non được phụ một lớp trông như tơ tằm.
Cuối cùng, một em bé nhỏ xíu xuất hiện ở đáy bể.
Tư Huỳnh bế em bé lên, cẩn thận xé bỏ lớp tơ tằm trên da, rồi lấy khăn mềm bọc bé lại.
Em bé mới sinh mở mắt ra, lộ ra đôi ngươi nhạt màu y hệt Tư Huỳnh, tóc máu mỏng manh trên đầu cũng có vẻ rất nhạt màu.
Nguyễn Mộc cười: "Trông giống em rồi.
"
Tư Huỳnh kìm lại vui mừng, sờ trán của bé con lại lo lắng hỏi: "Sao con có vẻ ngốc ngốc ấy nhỉ?" Bác sĩ bên cạnh đang chuẩn bị giúp đỡ kiểm tra thân thể.
Tư Tuân bước tới một bước: "Để anh xem