"Anh thấy thế nào "
Lạc Du Nguyên ngồi trong xe nhắn tin với Yến Tri Mộ.
Hôm nay cậu có buổi chụp hình, đã chụp xong từ lâu đang đợi anh Vương làm mấy việc còn lại thì về, trong lúc chờ đợi thì lấy ảnh chưa chỉnh sửa vừa chụp gửi tin nhắn với Yến Tri Mộ.
Tuy chỉ là phông trắng, nhưng cậu thanh niên trong ảnh lại toát lên vẻ quý phái và cực kỳ cuốn hút.
Cậu mặc một bộ suit màu đen, tóc được nhuộm nâu, trên tay đeo đồng hồ tinh xảo, chạm chắc thiết kế tỉ mỉ.
Từng chi tiếc là các tiểu hành tinh đang xoay vô cùng cuốn hút.
"Nhìn thật đẹp.
"
"Là em đẹp hay đồng hồ đẹp "
"Em đẹp" Yến Tri Mộ nói lời thật lòng.
"Vậy chẳng phải bỏ công rồi sao,em đang quảng cáo đồng hồ mà " Cậu vui gẻ cười khúc khích.
"Em đẹp đồng hồ mới đẹp"
Thật sự sau khi quen cậu miệng của Yến Tri Mộ ngày càng dẻo ngọt, học được rất nhiều câu khen bạn trai.
Lạc Du Nguyên còn đang muốn nhắn trả lời lại liền thấy có người đi đến cứ tưởng là anh Vương nhưng lại là một người đàn ông tóc vàng ngoại quốc xa lạ.
Cậu nhận ra người này,lần trước ở chỗ của anh đã gặp qua, nhưng lại không hiểu sao người này lại đến đây còn đang tìm cậu.
"Cậu Lạc ông chủ của chúng tôi, ngài Đặc A Tư Dĩ hy vọng có thể gặp cậu trò chuyện một chút " Giọng điệu của Jan không thạo ngôn ngữ lắm nhưng cũng không đến mức khó nghe.
Ngài Đặc A Tư Dĩ, Lạc Du Nguyên lục trong đầu cuối cùng đoán có thể là người đàn ông còn lại hôm đó.
Nhưng sao lại tìm cậu.
"Anh, em có chút việc em bắt xe đi trước rồi, anh xong việc cứ về trước nha ".
truyện xuyên nhanh
Cậu nhắn tin cho anh Vương xong thì cùng người đó rời đi.
Lý do chủ yếu là bởi vì cậu không biết người kia có liên quan ảnh hưởng gì đến Yến Tri Mộ không, nói không chừng giúp ít được gì đó.
Điểm mà họ hẹn gặp là một quán cafe đơn giản nằm ở gần khu đó.
Đối diện với con sông Tương Y thơ mộng.
" Chào ngài " Lạc Di Nguyên đến thì Đặc A Tư Dĩ đã ở đó đợi.
Người đàn ông cao lớn này, khí chất lại càng thành thục ổn trọng cũng đang quan sát Lạc Du Nguyên.
"Nếu ngài chỉ gọi tôi đến chỉ để uống cafe thì tôi cũng không muốn mất thêm thời gian nữa " Lạc Du Nguyên uống một hớp capuchino lạnh nhạt nói.
Vốn dĩ cậu cũng không có ấn tượng xấu về ông ta nhưng ánh mắt ông ta từ lúc cậu vào cứ làm cậu cảm thấy có gì đó không đúng.
"Cậu có quan hệ gì với Lạc Du Nguyên" Giọng người đàn ông rất thấp lại trầm phải nói là hơi khó nghe.
Lạc Du Nguyên nhìn thẳng vào mắt ông ta muốn tìm kiếm gì đó nhưng cậu không nhìn ra ông ta che giấu tốt quá.
"Nói cho tôi biết em ấy đang ở đâu "
"Tôi không hiểu ông nói gì " Lạc Du Nguyên đứng dậy muốn rời đi.
"Cậu và em ấy rất giống nhau, đặt biệt là khuôn