Con trai của ông lão kết hôn mười năm mà vẫn chưa có con. Tự cho là lỗi của con dâu, nhưng sau khi xét nghiệm nhiều lần thì mới vỡ lẽ là do con trai mình bị vô sinh.
Cho dù vậy nhưng không thể không có con nối dõi được! Vì vậy con trai và con dâu sau khi bàn bạc thỏa đáng xong, họ nộp đơn đến bệnh xin mượn tinh trùng để thụ thai trong ống nghiệm.
Nói cách khác, mặc dù con dâu không ngoại tình nhưng nói về quan hệ huyết thống thì đúng là cháu trai hoàn toàn không có huyết thống với ba và ông nội. Chẳng qua chỉ là cha con trên phương diện pháp lý.
Vì vậy, sau khi con trai qua đời, ông lão từ chối không cho cháu trai kế thừa gia sản, đây là nguyên nhân chính dẫn đến xung đột. Thậm chí không ít người biết rõ tình huống cũng lên tiếng nói là cháu trai thường xuyên gây gổ với ông nội mình.
Do đó có thể thấy cháu trai hoàn toàn có động cơ sát hại ông nội, nhưng người cháu kia kiên quyết không nhận tội. Hơn nữa tòa án còn bác bỏ vụ kiện càng khiến dư luận thêm bất bình.
"Chứng cứ rành rành ra đấy, có nhân chứng nhìn thấy mà! Sao không xét xử?"
"Thế quái nào lại phán vô tội được nhỉ? Đừng nói là thẩm phán bị mua chuộc rồi nha!"
"Đáng ghét, đây chính là Trung Quốc!"
Trên mạng có không ít người tranh cãi quyết liệt, hơn nữa cảnh sát không tìm được bất kỳ nghi phạm mới nào, điều này càng làm mọi người tin chắc thủ phạm chính là người cháu!
Hai tháng sau, người cháu không chịu nổi dư luận đã tự sát. Trước khi chết để lại bức thư tuyệt mệnh nói rằng bản thân bị oan. Nhưng tất cả manh mối liên quan đều bị cắt đứt theo cái chết của anh ta, cuối cùng trở thành một vụ án chưa được giải quyết.
Màn tự sát đẫm máu này tựa như hồi chuông cảnh tỉnh, có người tin anh ta bị oan, nhưng số khác lại cho là anh ta giả vờ tự sát để tẩy trắng bản thân, nhưng cuối cùng lại xui xẻo mất mạng. Thậm chí sau đó chỉa mũi về phía cảnh sát, nói họ phá án bất lợi nên mới gây ra hậu quả như bây giờ.
Nhưng đối với Mục Từ Túc, cảnh sát tất nhiên cũng có một phần trách nhiệm vì xử vụ án chỉ theo một chiều, đồng thời, luật sư bào chữa cho người cháu lại không có tâm.
Anh đã xem qua báo cáo xét xử, vị luật sư bào chữa này vừa bắt đầu đã chủ quan nhận định người cháu có tội! Cũng không tin lời kêu oan của thân chủ. Vì vậy khi bào chữa, lời biện hộ của anh ta rất lung tung và không có sức thuyết phục, lời bào chữa vô tội mà anh ta viết không khác gì một câu nói đơn giản tôi không làm, tôi không biết gì cả.
Đây cũng là nguyên do tại sao những người có mặt tại phiên tòa đều khăng khăng người cháu chính là hung thủ giết người!
Mà Mục Từ Túc cũng không ngờ là sống lại một đời, luật sư bào chữa này tìm anh nhờ giúp đỡ.
Mục Từ Túc uống một hớp nước, rồi xem xét nguyên nhân kết quả của vụ án một cách kỹ càng, sau đó anh thay đổi cách trả lời ôn hòa thường ngày, thay vào đó là giọng điệu sắc bén "Đương sự của anh đã khai thật, tại sao anh lại bắt anh ta khai dối?"
Khai thật, ý là bảo người cháu đó không giết người? Rõ ràng là có chứng cứ xác thực, cái gì mà bắt buộc hay không bắt buộc, đúng là nực cười!
Mục hỏi đáp nhất thời nổ tung.
"Đừng nói là vị đại lão này xử nhiều vụ quá riết lú não nha, không đọc kỹ nguyên nhân kết quả à?"
"Đừng nói bậy, lỡ người ta chuyên xử án hình sự thì sao? Anh không biết à? Có vài luật sư đặc biệt bào chữa cho các tội phạm giết người, giúp họ được giảm án. Loại kiện tụng này rất nổi tiếng, chẳng qua là thanh danh không được tốt thôi."
"Có đúng không vậy, người này luôn ra vẻ thiếu tiền nhưng lại giấu đầu lòi đuôi, có lẽ anh ta đúng là mấy tay luật sư bán danh vì tiền kia rồi!"
Có vài người không nhịn nổi bùm bùm gõ phím mắng chửi, ngay cả vị luật sư nghiệp dư hỏi ra vấn đề kia cũng không khỏi tức giận gõ một đống chữ, nhưng gõ xong thì thấy hơi ngu, không đánh vào trọng tâm nên xóa hết, cuối cùng chỉ gõ ra một câu "Lời khai của nhân chứng có giấy trắng mực đen rõ ràng, cảnh sát cũng đã xác nhận đây là một vụ mưu sát có chủ đích, ngài làm sao để bào chữa vô tội?"
Sau khi gõ xong câu hỏi, anh ta liền để câu hỏi ở chế độ công khai, tức là câu trả lời của Mục Từ Túc có được thông qua hay không đều được tất mọi người ở mục hỏi đáp thấy hết, hơn nữa mọi người cũng đang thảo luận về vụ án này, ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý.
Dù sao bây giờ hiếm có người thụ tinh nhân tạo, cháu trai không phải là cháu ruột, ông nội cũng không phải ông nội tốt, đối với đại đa số dân chúng hóng hớt mà nói, chẳng khác gì một câu chuyện cười.
Trong nhất thời, vô số người đều chờ câu trả lời của Mục Từ Túc, mà câu trả lời của anh cũng khiến mọi người bất ngờ.
"Đương nhiên là phải tìm ra điểm nghi ngờ anh ta có tội. Không cần phải chứng minh anh ta không phải thủ phạm thì ai sẽ là thủ phạm. Chỉ cần làm rõ anh ta không có động cơ phạm tội là được."
"Anh là luật sư của anh ta, anh ta tìm anh tức là đã tin tưởng anh trăm phần trăm. Cho dù bây giờ anh ta đang gánh hiềm nghi giết người, cho dù cả thế giới đều cho là anh ta có tội, chỉ cần anh là luật sư của anh ta, thân chủ của anh nói anh ta vô tội, anh ta bị oan, anh phải đứng về phía anh ta, bào chữa cho anh ta."
"Dù chỉ có một phần mười ngàn cơ hội, anh cũng phải suy nghĩ làm thế nào để thân chủ của mình có chút hy vọng khi đứng trên tòa, để cho anh ta cảm thấy bản thân được xét xử một cách công bằng."
"Cũng giống như bây giờ, đúng là theo ý kiến của anh, đây là một vụ kiện nắm chắt phần thua. Nhưng anh cũng phải thử một phen chứ!"
"Bởi vì một khi anh bỏ cuộc, điều đó có nghĩa là anh ta hoàn toàn bị bỏ rơi. Nói cách khác, khi anh nghĩ anh ta đang nói dối, anh ta liền mất một phần cơ hội cuối cùng để được giúp đỡ. Nếu thẩm phán và bồi thẩm đoàn cũng nhận định anh ta có tội, dù anh ta thật sự bị oan cũng chỉ đành phải mất mạng oan uổng."
"Có cần tôi nhắc lại đạo đức nghề nghiệp cơ bản của một luật sư cho anh không? Nhân mệnh quan thiên!"
(Nhân mệnh quan thiên: thành ngữ Hán, ý chỉ những chuyện có liên quan đến mạng người thì không thể coi thường, hết sức trọng đại, theo baidu.)
Mục Từ Túc vừa gõ xong dòng chữ này, toàn bộ luật sư trong mục hỏi đáp đều im lặng.
Cố ý giết người là tử hình, giống như Mục Từ Túc đã nói, nếu người cháu này thật sự bị oan, nhưng luật sư bào chữa lại vì chủ quan mà từ bỏ hoặc bào chữa một cách tiêu cực khiến thân chủ thụ động nhận tội, cuộc đời của người cháu này coi như kết thúc.
Có người hít sâu một hơi cảm thấy rét run cả người.
Nhưng trong mục hỏi đáp không chỉ có luật sư mà còn có người dân đến nhờ tư vấn giúp đỡ. Những người này không biết làm nghề gì học vấn đến đâu, miễn là thấy giết người thì phải đền mạng, thiếu nợ phải trả, một đám liền sồn sồn mắng chửi.
"Đây không phải là vụ án mà báo chí đã đưa tin trước đó sao? Tìm