Khiết Nhi Bất Xá
Editor : Bông cải hấp
Chương 43 : Dự kiến
"Thịt thỏ ăn ngon như vậy, đương nhiên là ăn rồi."
**************************
Thẩm Thanh Thành tự mình đi tới chuồng gà chọn một con gà trống trông thật hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang.
Gà trống kia hình như có linh tính, tựa hồ biết bản thân sắp không sống được bao lâu nữa, trong miệng vẫn luôn kêu "Ác ác", phịch cánh muốn bay lại cắn Thẩm Thanh Thành một cái.
Thẩm Thanh Thành cùng con gà đấu trí, cậu ở phía trước đảm nhận trọng trách nhử mồi, A Bố ở phía sau đảm nhận trọng trách vây bắt.
Cuối cùng cũng thu phục được con gà trống kia, Thẩm Thanh Thành mệt đến đổ mồ hôi mặc dù đang trời lạnh.
A Bố thấy khách nhân đã mệt, ôm gà trống không ngừng giãy giụa trong tay hướng cậu trấn an, ngượng ngùng nói: "Nó trước kia rất ngoan, không phải như thế."
Thẩm Thanh Thành trong lòng cảm thấy chột dạ, không nhìn ra chỗ nào mà nó "Không phải như vậy".
Giữa trưa A Bố ở phòng bếp nấu ăn, Thẩm Thanh Thành bưng mẻ máu gà ra khỏi nhà, xung quanh ngôi nhà trồng một hàng trúc xanh um tươi tốt, một vài cục đá to được kê làm chỗ ngồi được đặt bên dưới hàng trúc.
Cậu đem chén máu gà đặt trên bàn đá, ngẩng đầu nhìn trời.
Thời gian tuy nói đã qua giữa trưa, nhưng vẫn thuộc về buổi trưa, dương khí chưa tán, cũng không quá tệ.
Thẩm Thanh Thành gật đầu, từ túi quần lấy ra một chồng giấy.
Không có giấy vàng, vì thế giấy này là được cắt ra từ quyển notebook mà cậu tìm thấy trong lâu đài, vì vậy lúc này liền đem ra sử dụng.
Chồng giấy đã được cắt thành hình vuông giống như hoàng phù, sau đó cậu đặt chồng giấy cạnh chén máu gà.
Máu gà có, hoàng phù cũng có, còn thiếu bút.
Cậu đề cao âm lượng, "A Bố, nhà ngươi có bút lông không?"
A Bố ở bên trong đề cao âm lượng đáp lại, "Bút lông không có, bút máy, bút bi, bút gei cùng bút chì được không?"
Ngươi nói nhiều loại bút như vậy thế nhưng lại cố tình không có bút lông?
Thẩm Thanh Thành: "Cảm ơn, không cần!"
Không có bút lông làm sao bây giờ? Cậu vươn tay phải, chìa ra ngón trỏ, "Nói đi nói lại vẫn phải dùng đến ngươi."
Thẩm Thanh Thành không khỏi cảm thấy có chút chua xót, lúc trước cậu chưa bao giờ thê thảm như vậy, trước nay lúc làm trận pháp muốn vẽ bùa đều là người khác tranh nhau chuẩn bị vật liệu giúp cậu.
Hiện tại cậu không chỉ phải tự mình chuẩn bị, vật liệu còn không có!
"Aizz." Lúc gặp nạn phượng hoàng cũng không bằng gà a.
Cậu than một câu sau đó duỗi tay chuẩn bị trích máu, bên tai bỗng nhiên nghe được một trận tiếng chân rất nhỏ, cậu nghiêng đầu nhìn lại, là Lục Bích sau khi "Thông khí" đã trở lại.
Cậu thu hồi ánh mắt tiếp tục trích máu, hỏi: "Anh đi đâu vậy?" Lúc ra khỏi nhà cậu không nhìn thấy hắn.
"Đi nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút." Lục Bích chụp được mảnh lá rụng trên bả vai , đi đến bên bàn đá.
Thẩm Thanh Thành động tác rất nhanh, trong thời gian Lục Bích đi tới cậu đã vẽ xong một lá bùa, dùng tay trái vẫn còn sạch sẽ nhấc lá bùa qua một bên,tiếp tục vẽ tờ tiếp theo.
Trên lá bùa vẽ từng ký hiệu với những đường cong kỳ quái, có uốn lượn vặn vẹo, trông vừa tương tự như phù văn trên tiểu kiếm, lại vừa hoàn toàn bất đồng.
Lục Bích: "Công việc của cậu chính là cái này?"
Thẩm Thanh Thành vừa vẽ phù liền bớt chút thời gian ngước nhìn hắn, "Đúng vậy."
Lục Bích: "Công việc của nhân viên công vụ?"
Thẩm Thanh Thành: "Cũng không hẳn vậy, chỉ là một phần nhỏ."
Thời điểm hỏi đến vấn đề này Lục Bích vẫn luôn chú ý quan sát, Thẩm Mỹ Nhân khi trả lời ánh mắt không một chút né tránh, động tác trên tay cũng không vì vậy mà đình trệ.
Việc này cho thấy Thẩm Mỹ Nhân hoặc là ghi nhớ rất kỹ câu trả lời sẵn, hoặc là lời Thẩm Mỹ Nhân nói chính là sự thật.
Lục Bích không dám nói bản thân nhìn thấu Thẩm Mỹ Nhân, bởi vì cho tới bây giờ công việc trong lời nói của Thẩm Mỹ Nhân vẫn làm hắn cảm thấy hoang mang.
Có lúc hắn cảm thấy bản thân đã hiểu rõ cậu, giây tiếp theo Thẩm Mỹ Nhân lại có thể làm ra một loạt sự tình khiến hắn lại cảm thấy khó hiểu.
Nhưng hắn càng thiên hướng vế sau trong suy nghĩ của mình.
Rốt cuộc vẽ xong tấm hoàng phù thứ sáu, Thẩm Thanh Thành cảm giác được Lục Bích đang trầm mặc, miễn cưỡng chịu đựng nhón tay máu me nhầy nhụa không kịp tẩy rửa, "Anh làm sao vậy?"
Lục Bích thu hồi suy nghĩ, ngước mắt nhìn người trước mặt, "Cậu vẽ chính là cái gì."
Thẩm Thanh Thành kỳ quái nói: "Bùa a."
Chưa ăn qua thịt heo trước khi thấy heo chạy, năm đó trên TV cũng có chiếu mấy bộ phim điện ảnh đề tài liên quan đến những thứ này, lúc đó xem phim cậu thích nhất chính là một vị tên là Lâm đại sư!
Không đúng, Lục Bích có khi nào căn bản không xem TV không vậy? Ngô, thật sự có khả năng này nha.
Lục Bích: "Bùa, vậy những phù văn lần trước cậu khắc trên tiểu kiếm, những thứ này có tên gọi chung không?"
"Đương nhiên là có, bất quá cái này khả năng anh chưa từng nghe qua, đây là đạo thuật," thấy nam nhân cau mày trầm mặc, Thẩm Thanh Thành nhịn không được tò mò hỏi, "Lại nói, anh chưa từng nghe qua việc vẽ bùa bắt quỷ à?"
Lục Bích im lặng vài giây, "."
Thẩm Thanh Thành khiếp sợ, truy vấn: "Còn trong cuộc sống hiện thực thì sao?"
Lục Bích: "Không có."
Thẩm Thanh Thành: "Đám nhà sư ở phó bản trước?"
Lục Bích không nói gì, Thẩm Thanh Thành liền hiểu, hắn vẫn không hiểu công việc này.
Cậu nóng nảy, "Không phải, như thế nào lại không có? Có phải hay không do anh luôn ở một mình, không để ý tới thế tục, cùng ngoại giới ngăn cách quá lâu cho nên mới không biết? Anh cẩn thận ngẫm lại xem, chức nghiệp của tôi đây chính là đã xuất hiện và truyền thừa từ mấy ngàn năm trước!"
Lục Bích không nói nên lời, "Tôi không phủ nhận công việc của tôi kỳ thật đúng là không hay tiếp xúc với bên ngoài, nhưng nếu đã được truyền thừa qua mấy ngàn năm, tôi không có khả năng chưa từng nghe nói qua."
Cậu vẫn là không tin nổi, hận không thể dùng cái tay dính đầy máu gà tay hung hăng lay người Lục Bích để hắn có thể hảo hảo ngẫm lại.
"Thật sự không nghe nói qua?"
Lục Bích gật đầu, "Đúng."
Thẩm Thanh Thành nói không nên lời.
【 Sao lại thế này a, thiên sư sao, ta cũng chưa nghe nói qua, nghề nghiệp này của Mỹ Nhân là giả thiết do công ty game thiết lập sao? 】
【 Xem xét tình huống hẳn chính là vậy, thủ pháp cậu ấy đối phó quỷ quái, phương pháp cũng không giống với người chơi khác. 】
【 Thế nhưng công việc này trước mắt hình như chỉ có một mình Mỹ Nhân đảm nhận? 】
【 Có thể là thí nghiệm. 】
【 Nếu là thí nghiệm không có khả năng phát ra cho chúng ta xem, đừng đoán mò nữa, ta cảm thấy khả năng chính là chưa đủ tư liệu. 】
【 Lầu trên +1, hơn nữa giả thiết nơi đại thần cùng mỹ nhân sinh sống hẳn là hai quốc gia khác nhau. 】
【 Nói ngoài lề một chút, nếu là game kinh dị, trò chơi chính là cho người ta chơi, nhưng chúng ta nhìn phát sóng trực tiếp lâu như vậy rồi, không nhìn thấy hoạt động tuyên truyền của trò chơi, ông chủ cũng không thể không tương tác gì với chúng ta, không người nào cảm thấy kỳ quái sao? 】
【 Vấn đề này giống như những điều kỳ bí trên thế giới vậy, đều không giải thích được. Ta rõ ràng không có download, phát sóng trực tiếp vì sao lại xuất hiện ở thiết bị đầu cuối của ta? Vì sao cái này lại xóa không được? Phần mềm này thế nhưng cũng không tìm thấy trong cửa hàng a? 】
【? Là ta nhớ lầm sao? Sao ta lại nhớ hình như trong cửa hàng có ứng dụng này a, sau khi nhìn thấy nó xuất hiện trên thiết bị ta cố tình lên cửa hàng App xem qua một chút, tuy nhiên quả thật App này không thể xóa được 】
【 Ngồi chờ hai vị nhân huynh lầu trên bị chặn 】
【 Kể chuyện quỷ quái, bên trong chương trình phát sóng trực tiếp có người chơi lớn lên rất giống đường huynh của ta 】
【!!! Hóa ra ta không cô đơn đi! Ta cũng thấy! Có người lớn lên lại giống chú của ta! Chú thân yêu! 】
【 Còn có ta!!! 】
【 Ngọa tào sao lại thế này, thật vậy chăng, đã xác nhận thật hư chưa? 】
【 Người đâu, tới trả lời mau 】
【 】
【 Bị chặn rồi, bình thường thôi, bọn họ hẳn là lúc trước chưa xem qua phát sóng trực tiếp đi, loại sự tình này phát sinh rất nhiều lần rồi, dù sao ngoại trừ thảo luận nội dung chương trình phát sóng trực tiếp sự việc khác đều không thể nói, không thể nói 】
【 Hơn nữa không phải chỉ chặn tài khoản phòng phát sóng trực tiếp, mà là trực tiếp chặn luôn thiết bị đầu cuối, buồn thay 】
【 Ta còn đang tự hỏi như thế nào đột nhiên rất nhiều thẳng nam chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Mỹ Nhân, vốn cho rằng do bên nhà game tuyên truyền, nguyên lai là do phòng phát sóng này hướng phía thiết bị đầu cuối mới [