"Tiểu Tri Vụ xinh xắn quá, ngươi xem, chỉ đứng như thế thôi cũng khiến người khác yêu thích."
"Đúng vậy thật, lần trước đứa trẻ này còn đưa kẹo của nó cho ta, bảo ta mang về đưa cho A Nhàn thử nữa, Hứa phu nhân đúng là biết dạy trẻ con."
"Làm gì tốt như mấy người nói, đừng nhìn con bé ngoan ngoãn như bây giờ, ở trong nhà nô đùa ầm ĩ lắm đấy. Còn A Nhàn, ta thấy còn lanh lợi hơn A Vụ..." Hứa phu nhân khiêm tốn trả lời nhưng ánh mắt lại luôn mang theo nét cười nhìn đứa trẻ trên vũ đài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đó là một cô bé tuổi còn rất nhỏ khoảng tầm sáu tuổi, mặc một chiếc váy nhỏ màu xanh khổng tước, lông vũ trắng muốt bao quanh làn váy. Mặc dù chỉ cao bằng nửa người khác nhưng tứ chi đã phát triển mảnh khảnh, lúc này đang khôn khéo bắt hai tay với nhau, ánh mắt hơi lộ ra vẻ bất an tìm kiếm phu nhân trong nhóm người bên dưới.
Nàng chải thành búi tóc vòng rủ xuống rất đáng yêu, một nhúm tóc gọn gàng ở giữa trán, ánh nắng của buổi chiều chiếu vào người nàng, vài sợi tóc lưa thưa hiện rõ lù xù trong ánh mặt trời. Khuôn mặt nhỏ tròn tròn trắng như gốm sứ, lông mày cong cong, đôi mắt nâu nhạt có thể tỏa ra ánh sáng cũng vẫn to tròn, chỉ đơn thuần hai cái quạt mũm mĩm, lông mi chỗ đuôi mắt rất dài giống như lông cánh của con chim non, đang căng thẳng run rẩy, bị ánh mặt trời chiếu tới lộ ra bóng rõ nét.
Tiệc trà của các phu nhân, ngoài trừ xiêm y trang sức còn có hài tử.
Giờ khắc này cô bé đứng trên bục chính là Hứa Tri Vụ.
Tiếng vui nói cười vang lên, nàng vội vàng hành lễ rồi sau đó biểu diễn điệu múa chim khổng tước mà nàng đã tập luyện hơn nửa tháng.
Nàng khom đầu gối, bước từng bước nhỏ giống như một con khổng tước nhỏ đang quan sát khắp nơi tìm đồ ăn, tìm nước uống, còn phải cảnh giác kẻ thù. Nhưng trong lòng nàng lại thầm đọc bài vè "bên trái mổ ba cái, bên phải mổ ba cái, rồi lại xoay một vòng..."
Mặc dù điệu nhảy của cô bé chẳng đẹp mắt gì nhưng lại rất hồn nhiên đáng yêu khiến các phu nhân xem ở phía dưới không khỏi bật cười.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối cùng cũng kết thúc, Hứa Tri Vụ thở hổn hển hành lễ, sau khi xuống vũ đài thì nhảy tới kéo người bạn thân nhất Ngụy Vân Nhàn tới gian phòng bên cạnh thay đồ, nha hoàn Lục Khởi đi theo phía sau.
Cửa vừa đóng, sự nóng nực ở bên ngoài được ngăn cách hơn nửa, Hứa Tri Vụ giơ tay phe phẩy trước mắt cho đỡ nóng, phồng má nói: "Nếu không phải vì bé ngựa nhỏ của ta thì đã không cần phải nhảy múa rồi."
"Nếu muội đã nhảy múa theo lời mẫu thân người rồi, vậy thì ngựa nhỏ của muội bao giờ mới tới? A Vụ, ta muốn sờ một chút." Ngụy Vân Nhàn vừa nghe thấy ngựa nhỏ cũng nổi hứng thú.
"Không biết nữa, có lẽ sắp rồi đó!" Hứa Tri Vụ nghĩ tới ngựa nhỏ sắp có được thì trong lòng vui vẻ hơn nhiều: "Ta đã nói với cha rồi, ta muốn có một bé ngựa nhỏ trắng muốt, chắc chắn rất đẹp, tới lúc đó tỷ tới nhà ta xem!"
Hứa Tri Vụ nói, giang cánh tay để mặc Lục Khởi cởi váy khổng tước trên người xuống.
"A Vụ, ta nói với muội một chuyện, muội đừng có nói với người khác."
"Ừm ừm, ta không nói, ta thề không nói đâu."
"Tỷ của ta lại cãi nhau với tỷ phu rồi, trở về ôm nương ta khóc ầm lên, nói là tỷ ấy không sống nổi nữa." Ngụy Vân Nhàn thở dài: "Nếu để ta nói thì loại chuyện vừa gặp một lần đã thành hôn này đúng là không đáng tin mà! Vẫn là hiểu rõ tốt hơn, nếu như cha nương ta mua cho ta một phu quân nuôi từ bé thì tốt rồi."
Tay đang mặc xiêm y của Hứa Tri Vụ dừng lại, đôi mắt tròn xoe nhìn sang: "Vân Nhàn, cái gì là phu quân nuôi từ bé vậy?"
"Chính là từ nhỏ đã cùng ăn cơm, chơi đùa với muội, cái gì cũng nghe muội, sau này lớn lên thì thành hôn với hắn, tiếp tục ăn cơm, chơi đùa, tóm lại sẽ không cãi nhau suốt ngày giống như tỷ của ta và tỷ phu đâu.”
"Tốt thế sao?" Hứa Tri Vụ lơ mơ hỏi: "Vậy tại sao đại nhân không mua phu quân nuôi từ bé cho chúng ta?"
Ngụy Vân Nhàn buồn bã thở dài: "Có lẽ là phu quân nuôi từ bé quá đắt đỏ, đại nhân không mua nổi rồi."
"Ơ? Phu quân nuôi từ nhỏ còn đắt hơn cả ngựa à" Hứa Tri Vụ nghĩ một lúc rồi nói: "Vậy ta đã muốn ngựa rồi mà còn muốn phu quân nuôi từ bé nữa thì cha và nương có lẽ sẽ không đồng ý rồi. Nhưng mà tỷ không phải có một ca ca à, có thể để hắn tới nhà khác làm phu quân nuôi từ bé kiếm tiền để mua cho tỷ một người."
"Hừ. Ca ca của ta à, thôi đừng trông chờ vào hắn." Ngụy Vân Nhàn ra vẻ ghét bỏ: "A Vụ, muội có phải vẫn chưa gặp ca ca ta không? Mấy ngày trước hắn về rồi, đợi muội gặp hắn thì biết tại sao ta lại không trông chờ vào hắn thôi."
Nói cũng trùng hợp, sau khi Hứa Tri Vụ thay váy áo thoải mái xong đẩy cửa ra ngoài thì gặp được một cậu bé xinh đẹp ở trên đường, cậu bé đó thấy Ngụy Vân Nhàn thì gọi "muội muội."
Hóa ra đây là ca ca của Vân Nhàn à, nhìn cũng không đáng ghét mà.
"Muội là bạn tốt của muội muội à? Muội tên gì?"
Hứa Tri Vụ hoàn hồn, lễ phép đáp: "Vân Nhàn ca ca, ta tên Hứa Tri Vụ, huynh cứ gọi ta là Tri Vụ được rồi."
Cậu bé đó thấy Hứa Tri Vụ trắng trắng mềm mềm, tóc cũng xù xù, trong chốc lát lộ ra nụ cười xấu xa: "Ồ, heo*..."
*Phiên âm trong tiếng Trung của Tri Vụ là zhī wù, còn heo trong tiếng trung là zhū, vì vậy khi đọc nhanh Tri Vụ sẽ đọc thành heo =))
Hứa Tri Vụ sững sờ, sửa lại lời hắn: "Ta tên