Thời Việt đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Nam Kiều, nhưng cô lại thấy rất yên lòng. Cô biết Thời Việt luôn ở bên cô. Khoá vân tay của chung
cư buộc phải đổi theo ý bố, nhưng cô biết mỗi lần về Bắc Kinh, Thời Việt đều tới chỗ cô. Vạch lá trầu bà ra, bên cạnh dãy số điện thoại ngày
trước, lần nào đến anh cũng để lại mấy chữ. Chỉ là mấy chữ anh tiện tay
viết lên, cho thấy một chút tình hình của anh gần đây, không có lời ngọt ngào có cánh nào nhưng luôn khiến Nam Kiều mỉm cười.
Chữ của anh, trái tim của anh, không có gì ở anh mà cô không thích cả.
Sau đó, ông Nam Hoành Trụ không cho cảnh vệ đi theo Nam Kiều nữa, bề ngoài
là vậy. Nam Kiều không hề đi tìm Thời Việt, Thời Việt cũng không trực
tiếp đến tìm cô. Trong lòng hai người đều như có một sự ăn ý ngấm ngầm
nào đó, cô biết đến lúc cần trở về, anh tự khắc sẽ trở về.
Anh chưa bao giờ phụ tình cảm và những năm tháng cô dành cho anh.
Người lén theo dõi Nam Kiều do ông Nam Hoành Trụ phái đi báo cáo mọi hành
động của cô cho hai ông bà, mẹ cô nghe nói con cái cuối cùng cũng không
đuổi theo người đàn ông kia nữa thì vui mừng lắm. Họ vẫn muốn gán ghép
Nam Kiều và Thạch Lịch nhưng Nam Kiều từ chối rất rõ ràng, cho họ hay
Thạch Lịch vốn cũng không hề có ý định sống chung cùng cô, hai người chỉ là bạn thôi.
Mẹ cô than vắn thở dài, Nam Cần an ủi bà Tiều Kiều
là người trọng tình cảm, cần phải cho con bé thời gian làm quen, bà cũng hết cách, đành mặc cho Nam Kiều muốn làm gì thì làm.
Công việc
của Nam Kiều cuối cùng cũng đi vào quỹ đạo. Trong thời gian bị cấm túc,
cô đã suy nghĩ rất kỹ càng, để đối phó với việc code của Phoenix bị ăn
cắp lần trước, Nam Kiều chính thức tuyên bố Tức Khắc Phi Hành sẽ công bố SDK của Phoenix, khiến cả thế giới công nghệ vô cùng chấn động.
SDK là gì? Là Software Development Kit, cũng chính là bộ công cụ phát triển phần mềm. Sau khi công bố SDK, Phoenix sẽ dùng chung phần mềm với các
nhà phát triển khác, các nhà phát triển khác có thể sử dụng code lập
trình của Phoenix, tiến hành lập trình và tạo ra các ứng dụng mới có thể phối hợp với hệ thống bay của Phoenix.
Việc này cũng giống như
việc các nhà phát triển phần mềm ngoài có thể tạo ra các ứng dụng phù
hợp với điện thoại Apple, các loại vòng tay, máy đo đường huyết có thể
kết nối với điện thoại Apple hoặc các thiết bị phần cứng khác.
Sau khi Phoenix công bố SDK, các nhà phát triển ngoài cũng có thể sản xuất
kính thực tế ảo sử dụng cùng Phoenix, sau khi đeo kính, người sử dụng sẽ có tầm nhìn giống như chính mình đang bay lượn trên không trung như
Phoenix; ngoài ra, họ còn có thể tạo ra công cụ đo lường và vẽ bản đồ,
dung Phoenix thực hiện chức năn đo đạc và vẽ bản đồ…
Nếu công ty
đã chính thức công khai code lập trình, có một phần nhỏ code bị rò rỉ
thì đã làm sao? Chuyện này nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi
người!
Giới công nghệ thán phục hoá ra tầm nhìn của Tức Khắc Phi
Hành vượt xa tưởng tượng của họ, tham vọng của Tức Khắc Phi Hành là muốn tạo ra một hệ sinh thái lấy Phoenix làm nền tảng, giống như hệ thống
iOS của Apple!
Tức Khắc Phi Hành là anh cả của ngành công nghệ
sản xuất thiết bị bay, sau khi tuyên bố công khai SDK được đưa ra, các
công ty máy bay không người lái khác cũng lần lượt làm theo. Nhưng sức
ảnh hưởng của họ sao có thể chấn động cả giới công nghệ như Tức Khắc Phi Hành được? Địa vị và danh tiếng của Tức Khắc Phi Hành lại một lần nữa
được đẩy lên rất cao, vững chắc đến mức khó ai có thể lay chuyển nổi.
Các nhà đầu tư trước kia lại lao vào vòng tay của Tức Khắc Phi Hành, đưa ra định giá cao hơn để lấy lòng công ty.
Nam Kiều giao hẳn hệ thống
Phoenix phù hợp với số đông công chúng cho một người sáng lập khác phụ
trách, còn cô toàn tâm toàn ý tập trung phát triển ứng dụng cho các mẫu
máy bay Jaeger – mẫu máy bay đẳng cấp chuyên nghiệp.
Sau vụ việc
cứu người trên đỉnh núi tuyết lần trước, đội leo núi của người Tây Ban
Nha vô cùng cảm kích Nam Kiều, nhờ có họ liên hệ với giới truyền thông
quảng bá rất mạnh ở châu Âu, sau khi chính thức đưa ra thị trường,
Jaeger nhanh chóng được thị trường châu Âu đón nhận. Còn ở trong nước,
Tức Khắc Phi Hành cũng bắt đầu tiến hành hợp tác mang tính thử nghiệm
với các công ty an ninh, các cơ quan an ninh công cộng của chính phủ.
Trong đó, “Chiến dịch Dông Tố” chính là một trường hợp vô cùng điển
hình.
“Chiến dịch Dông Tố” là chiến dịch truy quét ma tuý quy mô
lớn do cảnh sát Bắc Kinh tổ chức. Bắt đầu từ giới giải trí, phía cảnh
sát tìm ra một đường dây buôn bán phi pháp đứng sau giật dây, nhưng vẫn
có không ít bang nhóm buôn ma tuý giảo hoạt trở thành cá lọt lưới do có
tổ chức hoàn thiện hình thành trong một thời gian dài và các mối quan hệ tay trong. Những kẻ này có nhiều hang ổ, dù cảnh sát đã theo dõi rất
chặt chẽ, cẩn mật nhưng vẫn khó tìm được địa điểm giao dịch của chúng,
không thể nắm được chứng cứ phạm tội của chúng.
Trong tình hình
đó, Jaeger trở thành công cụ tho dõi và tuần tra trên không được phía
cảnh sát lựa chọn sử dụng. Nó chạy êm, nhanh nhạy, ổn định, thông qua
máy quay trên không có thể giám sát trên diện rộng với độ nét cao, đồng
thời thực hiện truyền tải hình ảnh thời gian thực, mang lại tiện ích rất lớn cho hành động truy bắt và tìm kiếm của phía cảnh sát.
Nhờ có sự trợ giúp của Jaeger, “Chiến dịch Dông Tố” tiến triển hiệu quả hơn
rất nhiều. Jaeger đã không phụ cái tên “Thợ Săn” của nó.
Tức Khắc Phi Hành có phi thủ chuyên nghiệp của Jaeger hỗ trợ công việc của cảnh
sát. Căn cứ vào phản hồi họ gửi về, Nam Kiều đã thiết kế mẫu máy bay
Jaeger đời thứ hai, nâng cấp tính năng phần mềm điều khiển bay để nó phù hợp với yêu cầu trong các lĩnh vực chuyên nghiệp hơn. Cô có một sự kiên trì đến mức gần như cô chấp với vuệc cải tiến chi tiết sản phẩm. Trước
nay cô luôn như vậy, nếu không Phoenix đã không trở thành một sản phẩm
đỉnh cao, từ đó gây cơn sốt toàn cầu như hiện nay.
Không có Thời Việt ở bên, cả lúc ăn uống nghỉ ngơi, cô cũng suy nghĩ các vấn đề của
Jaeger, dù đi đâu cô cũng mang theo một chiếc Jaeger và mấy cục pin sạc
đầy.
Sau khi sản phẩm mẫu của Jaeger II xuất xưởng, Nam Kiều, Tân Thời Vũ và anh Q chọn một số địa điểm ở Bắc Kinh rồi tự tiến hành bay
thử. Lần
này do Jaeger II có yêu cầu về bảo mật cao hơn nhiều, họ không
chọn các địa điểm trong thành phố như công viên Triều Dương nữa mà ra
ngoại thành vắng người qua lại.
Nơi Nam Kiều đến là một đoạn
Trường Thành bị bỏ hoang. Phần lớn các đoạn Trường Thành hoang phế ở Bắc Kinh đều có địa hình hiểm trở, là nơi được rất nhiều người yêu thích
leo núi lựa chọn để thử thách bản thân, năm nào ở đây cũng xảy ra rất
nhiều vụ tai nạn, công tác tìm kiếm cứu hộ cũng vô cùng tốn kém. Sau
này, Jaeger cũng sẽ đảm nhiệm nhiệm vụ tìm kiếm cứu nạn ở đây.
Nam Kiều không muốn có người nhìn thấy nên chọn một nơi không nổi tiếng, vô cùng vắng vẻ đẻ bay thử. Mọi số liệu bay thử đều rát ổn định, biểu hiện của Jaeger II kiến cô khá hài lòng. Để thử nghiệm giới hạn điều khiển
của Jaeger II, cô cho nó bay xa hơn nữa.
Cô nhìn thấy núi non
hiểm trở, những thân cây già khô héo. Đột nhiên, Nam Kiều nhìn thấy thấp thoáng có một đám người đang tụ tập trong thung lũng bên cạnh đường cao tốc. Tình hình này hơi bất thường. Cô hạ thấp độ cao của Jaeger II,
điều chỉnh tiêu cự ống kính để có thể nhìn rõ hơn hành động của đám
người trong hình ảnh. Khi nhìn rõ người trên màn hình, Nam Kiều sững sờ. Người đứng đầu to béo vạm vỡ, xoay hai món đồ trong tay. Cô nhớ người
này chính là người đã đuổi theo cô và Thời Việt trong bãi đỗ xe của Mộng Cảnh Tỉnh Táo
.
Là buôn bán ma tuý.
Nhìn kỹ hơn, những
người này xách theo mấy chiếc hòm, khi mở ra, bên trong toàn những thứ
trắng tinh, có người cầm lên thử. Người của lão mập đưa ra một thứ gì đó không nhìn rõ đựng trong vải đen. Nam Kiều nghi ngờ đó là kim cương.
Hình ảnh trong Jaeger truyền về vô cùng rõ ràng. Không nghi ngờ gì nữa, đây
chính là giao dịch ma tuý của đám lão béo. Đội trưởng đội phòng chống ma tuý khu Triều Dương từng nói ở Tam Lý Đồn có một băng nhóm vô cùng tàn
bạo nhưng khổ nỗi cảnh sát không tìm được bằng chứng giao dịch của
chúng, không biết có phải nhóm người này không. Dù thế nào, có đoạn băng ghi hình này, tội danh buôn bán ma túy của đám lão béo kia sẽ được
chứng thực.
Nam Kiều mím chặt môi, bình tĩnh điều khiển Jaeger
bay lên cao. Nhưng vào đúng lúc đang định cho nó bay khỏi hiện trường,
cô chợt nghe thấy một tiếng súng, gần như cùng lúc, hình ảnh truyền về
từ Jaeger trên bàn điều khiển trong tay cô biến thành đen ngòm.
…
Đám anh Thái cũng thông minh, sau khi các tổ chức khác bị lọt lưới, chúng
nhanh chóng phát giác cảnh sát sử dụng máy bay không người lái Jaeger do Tức Khắc Phi Hành sản xuất. Nhưng ở trong nước, muốn mua Jaeger buộc
phải tiến hành kiểm tra nhân thân và đăng ký rất nghiêm ngặt, thông
thường chỉ có các cơ quan tổ chức mới mua được, hơn nữa sau khi mua
xong, thông tin người sử dụng đều phải lưu lại, có thể bị kiểm tra bất
cứ lúc nào, cho nên họ mua từ châu Âu về một chiếc để nghiên cứu, nhanh
chóng tìm hiểu rõ nguyên lý hoạt động và điểm yếu của loại máy bay này.
Anh Thái là kẻ to gan lại vô cùng độc ác, tham lam, biết rõ là đang có
“Chiến dịch Dông Tố” mà vẫn không nỡ từ bỏ vụ làm ăn lớn đủ để rửa tay
gác kiếm lần này. Dù cảnh sát đang truy lung gắt gao, chúng vẫn tiến
hành giao dịch, chỉ có điều tiến hành cẩn mật hơn nhiều.
Có lẻ vì lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt, vụ giao dịch nãy của lão
ta đã tình cờ bị Jaeger II đang bay thử tóm được. Vì vụ làm ăn này, tuy
anh Thái đã cài cắm người canh gác trên rất nhiều ngọn núi nhưng Jaeger
bay trên trời cao, ai mà chặn được? Khi người canh gác báo cáo với anh
Thái trên trời hình như có máy bay Jaeger, anh Thái liền không chút do
dự giơ tay bắn vào điểm yếu của Jaeger II. Chiếc máy bay rơi xuống, thân máy bốc khói xanh – phần mềm bên trong đã tiến hành tự hủy.
Anh Thái nhặt xác chiếc Jaeger lên, nhìn máy quay đã bị vỡ nát, tức giận đập mạnh nó xuống đất.
“Lục soát cho tao! Phi thủ điều khiển chắc chắn ở trong phạm vi bán kính hai cây số, hắn có băng ghi hình, nếu chuyển cho bọn cớm thì cúng ta chết
cả lũ!”.
Anh Thái vừa ra lệnh là những kẻ canh gác ở các ngọn núi xung quanh lục tục hành động, tìm kiếm phi thủ của Jaeger. Nam Kiều
bình tĩnh lái như bay trên đường cao tốc, cô lái một chiếc xe chuyên
dụng của công ty.
Xe của anh Thái vỗn đã đi lướt qua xe cô nhưng
anh Thái vô tình liếc qua, thoáng thấy Nam Kiều trông quen quen, lại ra
lệnh cho Mã Lưu lái xe giảm tốc độ cho xe của Nam Kiều đi qua. Anh Thái
nhìn thật kỹ, nhạu bén nhận ra Nam Kiều từ bóng lưng của cô.
“Đây không phải chính là bạn gái của thằng nhãi Thời Việt sao!”, lão gọi Mã
Lưu, “Mày nhìn xem, có phải cái đứa thằng Thời Việt kéo chạy cùng tối
hôm đó không! Tóc dài, sơ mi trắng, quần bò, đúng không!”.
Mã Lưu cũng nhận ra: “Nghe nói bạn gái của thằng Thời Việt chính là cái đứa làm ở Tức Khắc Phi Hành thì phải”.
Anh Thái cười lạnh lùng: “Thế thì đúng rồi! Đâm nó cho tao!”.
Mã Lưu đột ngột tăng tốc, con xe Jeep trâu bò húc mạnh vào đuôi xe Nam
Kiều. Cú húc này khiến xe của Nam Kiều lao vào rào chắn bên đường, túi
khí bung ra, Nam Kiều liền ngất xỉu.