Sau khi ăn xong bữa sáng, Kiều Bích Ngọc chui về phòng ngủ của
mình, cô cầm điện thoại di động, đọc những tin đồn liên quan đến
dấu hôn của Lê Yến Nhi…
“Tối hôm qua, nhất định Quách Cao Minh và cô ta chiến đấu rất
kịch liệt… Cô vừa lướt facebook, vừa oán thầm.
Ngay cả chính bản thân cô cũng không biết, vì sao mình lại để ý
như vậy.
Giống như cô đang ghen vậy.
Ghen? Kiều Bích Ngọc nghĩ đến đây, cả người ngơ ngác một lúc.
“Sao mình có thể ghen chứ, Quách Cao Minh đã sớm nói rõ với
mình rồi, đây chỉ là giao dịch mà thôi…” Ngay lúc cô suy nghĩ lung
tung.
Điện thoại rung lên, là một lời mời kết bạn trên zalo.
“Đây là ai thế?”
Kiều Bích Ngọc cau mày, nhìn thấy trên màn hình di động có một
tên nick [Anh trai Lục] – Người vừa mới gửi lời mời kết bạn với cô.
Cái gì mà anh Lục, anh trai mưa, người này thật tự luyến.
Vẻ mặt Kiểu Bích Ngọc giật giật, không để ý đến nữa.
Có lẽ đối phương cảm thấy Kiều Bích Ngọc sẽ không đồng ý kết
bạn, cho nên lập tức nhắn tin đến: [Tôi là Lục Khánh Nam.]
[Lục Khánh Nam, tên nick của anh thật đúng là khó nghe.]
Kiểu Bích Ngọc đồng ý với lời mời kết bạn này, lập tức chê bai
anh ta một câu.
Anh trai Lục: [Dù sao thì cái tên nick này của tôi cũng hay hơn cái
gì mà cục cưng vô địch của cô, Kiều Bích Ngọc, tên nick của cô thật
đúng là không có nội hàm.]
Cục cưng vô địch: [Lục Khánh Nam, anh kết bạn với tôi là vì quá
nhàn rỗi, muốn tìm tôi cãi nhau đúng không?”
Kiều Bích Ngọc cảm thấy tên nick zalo của mình chẳng có vấn đề
gì, đơn giản, dễ nhớ, quan trọng nhất là rất có khí thế.
Nhìn thấy nick của Lục Khánh Nam, cô đột nhiên nghĩ đến trước
đó, Lục Khánh Nam đã nhắc nhở cô, bảo cô đừng tự mình đa tình,
Quách Cao Minh không có khả năng thích cô, cô chỉ là thế thân của
Lê Yến Nhi mà thôi…
Kiều Bích Ngọc càng nghĩ thì trạng thái tỉnh thần của cô càng sa
sút.
Cục cưng vô địch: [Lục Khánh Nam, tôi rất bận, không có việc gì
thì đừng tìm tôi, có việc lại càng đừng tìm tôi.]
Cô nhanh chóng trả lời một câu, sau đó muốn thoát khỏi zalo.
Anh trai Lục: [Khoan đã, Kiều Bích Ngọc, tôi có việc quan trọng
muốn tìm cô.]
Kiểu Bích Ngọc chần chờ, không biết cậu chủ nhà họ Lục này
định nói chuyện gì.
Anh trai Lục: [Khoảng thời gian gần đây, Cao Minh tương đối bận
rộn, cho nên không rảnh ở cạnh cô, cô cũng biết rồi đó, Lê Yến Nhi
kia mới là bà cả, cho nên…”
Cục cưng vô địch: [Tôi đã nói là mình biết rồi, sao anh lại phiền
phức như thế, tôi sẽ không thích Quách Cao Minh, tôi biết mình
không có tư cách đạt được những điều đó, cho nên tôi sẽ không
chiếm giữ vị trí này…]
Dường như Kiều Bích Ngọc bị kích thích đến, tức giận gào thét,
trực tiếp gửi một đoạn ghi âm giọng nói cho anh ta.
Lục Khánh Nam nhướng mày, cách màn hình di động, anh ta vẫn
có thể cảm giác được, cô gái này xù lông rồi.
Cả ngày cô gái này đều đi theo bên cạnh Quách Cao Minh, cùng
nhau chung sống, làm sao có thể một chút dao động cũng không
có… Thật đúng là tạo nghiệt.
Anh trai Lục: [Này, Kiều Bích Ngọc, cô đừng nóng giận, tôi không
nói những chuyện đó, thật ra chuyện là như thế này, gần đây Cao
Minh tương đối bận rộn, cho nên không rảnh ở cùng cô, anh ấy bảo
tôi dành chút thời gian, đưa cô đi thăm dì út của cô.]
Kiều Bích Ngọc nhìn tin nhắn Lục Khánh Nam vừa mới gửi đến,
cô suy nghĩ một lúc, Quách Cao Minh bận rộn với cô Lê của mình,
đoán chừng không để ý đến cô, cô đang định soạn tin nhắn đồng ý
với đề nghị của anh ta.
Đúng lúc này, bên ngoài có người làm đến gõ cửa.
“Mợ chủ, ông chủ bảo tôi nhắn cô đến đại sảnh của nhà chính,
người nhà họ Kiều đến đây…”
Kiểu Bích Ngọc ngẩng đầu nhìn về phía cửa, nghe thấy người nhà
họ Kiều đến đây, động tác trên tay cô bỗng nhiên dừng lại…
Nhà họ Kiều…
Điện thoại rung lên, là tin nhắn Lục Khánh Nam gửi đến cho cô:
[Đúng rồi, Kiều Bích Ngọc, tối hôm qua, Cao Minh có về nhà họ
Quách không?]
Kiểu Bích Ngọc không để ý đến anh ta nữa, chỉnh lại quần áo, vẻ
mặt ngưng trọng đi xuống dưới lầu.
Điều khiến cho Kiều Bích Ngọc cảm thấy ngoài ý muốn chính là,
lúc cô đến nhà chính của nhà họ Quách, lại gặp Quách Cao Minh trở
về.
Không chỉ có Quách Cao Minh trở về, phía sau anh còn có người
nhà họ Kiều.
“Đứng ngây người ở đó làm gì?”
Quách Cao Minh đi đến bên cạnh cô, tay phải của anh rất tự
nhiên ôm eo cô, dẫn theo cô cùng đi vào đại sảnh của nhà họ Quách.
Đầu óc của Kiều Bích Ngọc có phần ngơ ngác, nhìn thoáng qua
Quách Cao Minh đang đứng bên cạnh mình, quay đầu nhìn về phía
Kiểu Văn Vũ ở sau lưng, làm sao bọn họ lại trùng hợp ở chung một
chỗ…
“Cao Minh tự mình đến sân bay đón chúng tôi, thật đúng là vinh
hạnh.“ Đứng ở bên cạnh Kiều Văn Vũ là một người phụ nữ xinh đẹp,
chính là Diệp Vân – Mẹ kế của cô.
Sáng sớm Quách Cao Minh đã đến sân bay đón người nhà họ
Kiều ư?
Tối hôm qua, không phải anh và Lê Yến Nhi ở bên nhau chơi bời
à, sáng sớm như thế đã vội vã trở về, nhất định là do ông cụ Quách ra
lệnh.
Trong đại sảnh rộng lớn sa hoa của nhà họ Quách, Kiều Bích
Ngọc ngồi ở bên cạnh Quách Cao Minh, đối diện chính là Kiều Văn Vũ
và Diệp Vân, ông cụ Quách thì ngồi ở ghế chủ vị, mọi người tán gẫu
vài câu, vẻ mặt Kiều Bích Ngọc phức tạp, chỉ trầm mặc.
“Nếu như hai người bọn họ đã đăng ký kết hôn, như vậy chúng ta
chính là thông gia, không cần quá khách sáo.”
Giọng nói của ông cụ Quách hùng hậu, uy nghiêm nói.
“Về chuyện hôn lễ, chờ Kiều Bích Ngọc sinh đứa nhỏ xong rồi bổ
sung…”
Sắc mặt của Kiểu Văn Vũ lại không có một chút vui sướng nào,
ông ta trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Ông cụ Quách, tôi vẫn luôn
kính trọng nhà họ Quách của mấy người, chẳng qua việc này, tôi cảm
thấy con gái của tôi không xứng với cậu Quách đây, tôi không đồng
ý.
Kiểu Bích Ngọc nghe cha cô quở trách mình, cô cúi đầu chịu
đựng.
Kiểu Văn Vũ tiếp tục lên tiếng: “Hơn nữa tôi nghe nói, giữa con
bé và cậu Quách đây không có tình cảm, chỉ là một đêm ngoài ý
muốn, sau đó mang thai mà thôi, bọn họ không cần thiết phải kết
hôn…”
“Cậu đang lo lắng, Kiều Bích Ngọc gả vào nhà họ Quách chúng
tôi sẽ phải chịu ấm ức, sợ nhà họ Quách chúng tôi sẽ ngược đãi con
bé ưI”
Dường như ông cụ Quách rất không vui, lạnh lùng hỏi ngược lại
một câu.
“Ông Quách, chúng tôi không có ý đó, ông tuyệt đối đừng hiểu
lầm… Diệp Vân cười nịnh nọt giải thích.
Mà ngay lúc Diệp Vân vừa mới nói xong, bên ngoài đại sảnh có
hai bóng người nhanh chân đi đến.
“Cha à, sao hôm nay lại đông vui thế này, ai đến chúc tết cha à?”
Quách Thanh Nga nở nụ cười đoan trang, xách theo túi lớn túi
nhỏ thuốc bổ đi đến, đi theo bên cạnh bà ta chính là Doãn Thành
Trung.
Kiều Văn Vũ ngẩng đầu, đúng lúc đối diện với ánh mắt của Doãn
Thành Trung, vẻ mặt hai người hơi ngạc nhiên, xoắn xuýt và phức
tạp, Doãn Thành Trung đã từng đến nhà họ Kiều, đó là lấy thân phận
bạn trai của Diệp Tuyết, mà bây giờ…
Kiểu Văn Vũ quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía ông cụ
Quách.
“Con gái tôi chỉ là người tái hôn mà thôi, tôi sợ con bé không
xứng với cậu Quách đây, hơn nữa chồng cũ