‘Quách Thanh Nga không ở lại lâu, xoay người đi nhanh ra ngoài.
‘Doãn Thành Trung nhìn bóng lưng mẹ mình, biểu cảm trở nên có
chút đăm chiệu.
“Thành Trung, có phải là mẹ anh không chịu tiếp nhận em và đứa
bé hay không…” Diệp Tuyết vẫn luôn trốn ở một góc nghe trộm bọn
họ nói chuyện, tâm trạng lo âu hơn.
C8 ta làm nũng kéo cánh tay của Doãn Thành Trung, về mặt ấm
ức khóc: “Thành Trung, em biết anh đã kết hôn, em không nên về
nước quấy rẩy anh, nhưng từ nhỏ con gái đã không có cha, con bé
luôn bị người ta cười nhạo là con hoang…”
“Ai dám nói con gái của anh là con hoang!” Doãn Thành Trung an.
ti ôm bả vai cô ta
“Anh nhất định sẽ ly hôn với Kiều Bích Ngọc, cho anh một chút
thời gian.
Doãn Thành Trung nhẹ giọng nói với Diệp Tuyết xong, lập tức
cùng đi vào phòng bệnh cho trẻ con, thăm đứa bé, đứa bé không bị
gãy xương, chỉ bị bẩm tím ở cánh tay, nhưng Diệp Tuyết nối lo lắng
cho con nên muốn đứa bé nằm viện một đêm.
“Thành Trung, ngày mai anh vẫn phải đi làm, anh về nghỉ ngơi
trước đi, em ở lại trông con gái là được rồi” Diệp Tuyết bày ra dáng
Về vợ hiển khuyên anh ta rời đi
Doãn Thành Trung nhìn về phía cô ta, trong mắt có thêm chút địu
dàng.
“Diệp Tuyết, em thiện lương như vậy, mấy năm nay em dẫn theo
đứa bé chịu khổ ở nước ngoài, bên Đông Ninh anh đã mua một chung.
‘eư cho em, tìm một người giúp việc, ngày mai anh sẽ dẫn em và con
‘qua đồ…
Diệp Tuyết nghe anh ta nói mưa một chung eư cho mình, đôi má
ứửng đỏ nói: “Thành Trung, cuối cùng ba chúng ta cũng có thể sống.
cùng với nhau, em không muổn lén lút yêu đương làm kẻ thứ ba
nữa…”
Doãn Thành Trung thấy cô ta thẹn thùng, ánh mắt nhìn về phía
bộ ngực căng đầy của cô ta, lập tức cúi đầu xuống, hôn sâu với cô ta
“Đừng ghen, người phụ nữ Kiểu Bích Ngọc kia, anh ngay cả chạm
vào đếu cảm thấy ghế tm, anh sẽ ly hôn với cổ ta nhanh thôi”
Lúc người đàn ông dùng nửa thân dưới suy nghĩ, luôn nói ra
những lời ngon tiếng ngọt, Doãn Thành Trung hôn cô ta triển miên
nồng nhiệt ở bành lang bệnh viện một lúc lâu sau, lúc này mới rời đi
về nhà.
Trên gương mặt Diệp Tuyết mang theo ý cười nhìn anh ta rời đi.
Mãi đến khi Doãn Thành Trung biến mất trong tắm mắt, bỗng
nhiên sắc mặt cô ta thay đổi
Diệp Tuyết lập tức lấy di động trong túi ra, gọi cho một số, giọng
nói lạnh lùng ra lệnh: “Gửi cho tôi video clip anh và Kiểu Bích Ngọc
lên giường!”
“Đổ bỏ đi
tôi cho các anh nhiều tiền như vậy, ngủ với một người
phụ nữ mà cũng không làm được!”
Diệp Tuyết nằm chặt di động đi tới ban công vắng vẻ, gương mặt
hung ác nham hiểm, quát to vào di động.
“Anh nói phòng bị người khác chiếm dụng, sao có chuyện này.
được, tôi đã