Quách Cao Minh sắc mặt lạnh lùng, sải bước về phía trước, nhìn
về phía chiếc Bentley màu trắng kia, vừa rồi anh cảm giác được rằng
bên này có người.
“Ở nơi nào vậy?” Lục Khánh Nam vội vàng khẩn trương đi tới.
Bọn họ nhìn xung quanh nhưng lại không có ai.
“Cứu, cứu mạng…”
Đúng lúc này, tại lối vào phía đông của bãi đỗ xe dưới tầng hầm
vào lại có một người phụ nữ vội vã chạy về hướng này.
Bộ dáng của cô ta giống như rất sợ hãi, vừa chạy vừa thở hổn
hển, lo lắng rồi hét lên: “Cậu Quách, Yến Nhi bị người khác bắt đi rồi,
cầu xin anh hãy giúp tôi.”
Là quản lý của Lê Yến Nhi, Anny.
Quách Cao Minh thậm chí còn không nhìn cô, vẻ mặt không kiên
nhẫn, lông mày nhíu lại, ánh mắt có chút cố chấp nhìn về bốn phía
xung quanh.
“Cậu Quách. những người đó còn dùng súng để uy hiếp, tôi thật
sự, thật sự không có cách nào cả, xin anh giúp …” Anny nhìn anh với
vẻ mặt đầy lo lắng, nói chuyện cũng trở nên nói lắp.
“Phát sinh loại chuyện như thế này, cô hẳn là nên gọi cảnh sát
đến xử lý.” Lục Khánh Nam có lòng tốt nói, vẻ mặt anh ta lại rất thản
nhiên, đối với việc Lê Yến Nhi bị bắt đi cũng không quá để ý.
Thế giới này rất thực tế , mà bọn họ cũng không phải là nhà từ
thiện.
Anny gấp gáp lấy trong túi ra những mảnh giấy viết thư, khẩn
trương nói: Cậu Quách, gần đây Yến Nhi thường xuyên nhận được
một số bức thư nặc danh đe dọa, lúc đầu chúng tôi tưởng là anti fan
làm hoặc các đồng nghiệp khác làm nhưng sau đó chúng tôi phát
hiện ra không phải những người đó, mà những bức thư nặc danh này
đều nhằm vào tập đoàn IP&G và anh…”
Lục Khánh Nam nghe xong mặt liền biến sắc, lập tức lấy bức thư
nặc danh trên tay Anny.
Những bức thư này, xét theo chữ viết thì đều cùng một người
viết, hơn nữa Anny cũng không có nói dối, những bức thư này xác
thực là nhằm vào Quách Cao Minh và tập đoàn.
{ Người đàn ông của mày là một tên cặn bã}.
{Tập đoàn IP&G đã đẩy bọn tao vào đường cùng, thứ chết tiệt
nhất là mày và Quách Cao Minh}.
{Tao phải giết loại tiện nhân như mày, ta muốn chụp một bức ảnh
khiến cho mọi người biết rằng Quách Cao Minh đội nón xanh, làm cho
hắn phải đối mặt với scandal, khiến hắn phải hối hận}.
Nhất là dòng chữ cuối cùng, lực đạo viết quá mạnh, trang giấy
đều bị chọc thủng.
Nhìn thấy là đều có thể cảm nhận được sự oán hận, Lục Khánh
Nam không khỏi khẩn trương.
Những bức thư này rốt cuộc là ai viết cơ chứ…?
“Cao Minh…” Lục Khánh Nam cầm bức thư trong tay, tiến gần
đến Quách Cao Minh.
Quách Cao Minh cúi người xuống,tìm thấy được một vết máu ở
trên sàn nhà sau chiếc Bentley màu trắng, những ngón tay thon dài
của anh chạm vào vết máu,thậm chí nó còn chưa đông lại.
Vừa rồi ở bên này đúng là có người.
Quân Chi Mặt nhìn vệt máu với vẻ mặt phức tạp, trong lòng anh
khó chịu mà không hiểu tại sao.
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày
“Cao Minh, nhìn cái này xem.”Lục Khánh Nam không biết tại sao
anh ta lại ngồi xổm xuống đưa tận tay bức thư cho anh.
Xem ra việc Lê Yến Nhi bị bắt đi quả thật là có liên quan đến
Quách Cao Minh.
Quách Cao Minh đứng thẳng người, vẻ mặt lạnh lùng như là
không quan tâm, tùy ý liếc qua bức thư một chút.
Quay lại nhìn về phía Anny, giọng nói trong trẻo những lại lạnh
lùng nói một câu: “Tôi không phải là cảnh sát.”
Anny sắc mặt trắng nhợt, không ngờ rằng người đàn ông này lại
tuyệt tình như vậy!
Nhưng việc này lại rất quan trọng, cô ta run rẩy tiếp tục cầu xin:
“Cậu Quách, tôi cùng Yến Nhi đã theo anh nhiều năm như vậy, trước
đây Yến Nhi có thể đã đắc tội với anh. Nếu có hiểu lầm gì thì tôi thay
mặt cô ấy xin lỗi anh, đã có người được phái đi tìm cô ấy nhưng tôi sợ
Yến Nhi gặp chuyện không may…”
Quách Cao Minh do dự một chút, nhìn về phía sau.
Nhìn thấy một người đàn ông không chút máu mà hôn mê nằm úp
sấp kia, anh nhắm mắt vào như đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó
trực tiếp đi đến chỗ xe bên kia.
“Phát hiện cái gì rồi ?” Lục Khánh Nam nhận ra được, vẻ mặt có
chút lo lắng.
“Cậu ở lại xử lý.” Ánh mắt Quách Cao Minh dần lạnh lẽo, trầm
giọng nói.
Nói xong, anh như không còn kiên nhẫn ở chỗ này nữa, lấy chìa
khóa xe của Lục Khánh Nam, ngồi vào xe rồi phóng đi.
Lục Khánh Nam sửng sốt nhìn bóng xe đã rời đi: “Vậy là đang vội
vã về nhà họ Quách à ?”
“Cậu Quách, Yến Nhi phải làm sao bây giờ? Anh sao có thể…”
Anny kinh ngạc đến mức không phản ứng kịp, người đàn ông này
ngay cả một câu thăm hỏi ân cần anh đều không nói, cứ như vậy mà
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày
đi rồi.
“Báo cảnh sát đi, việc Lê Yến Nhi bị bắt đi rất có thể liên quan
đến nhà họ Châu”.
Lục Khánh Nam thấp giọng nói,ánh mắt phức tạp quay đầu nhìn
người đàn ông không chút máu đang hôn mê kia.
Anh ta cầm lấy di động gọi điện cho cảnh sát, để họ xử lý việc
tấn công lúc trước và vụ bắt cóc của Lê Yến Nhi.
Tập đoàn IP&G bị Quách Cao Minh thay máu, những lão già lạc
hậu đã cắm rễ lâu ở tập đoàn không cam lòng, bọn họ hận hắn,
nhưng cũng không dám trực tiếp xuống tay với Quách Cao Minh, như
Vậy…
Những người thân xung quanh Quách Cao Minh sẽ trở thành mục
tiêu để họ tấn công.
“Mợ chủ đâu?”
Quách Cao Minh vội vàng lái xe về nhà họ Quách, nhìn thấy người
giúp việc trước mắt, câu đầu tiên chính là hỏi hành tung của Kiều
Bích Ngọc.
Hiện tại là chín giờ ba mươi phút tối, người giúp việc thấy sắc
mặt của Quách Cao Minh không tốt, nhanh chóng mở miệng: “Mợ
chủ dùng cơm xong liền lên phòng ngủ rồi ạ.”
Quách Cao Minh lúc trước đã căn dặn người giúp việc trông nhà
phải để mắt đến Kiều Bích Ngọc, không cho cô ra khỏi nhà, buổi tối
sau mười giờ phải về phòng ngủ.
Quách Cao Minh nghe được rằng cô đang ở phòng ngủ, sắc mặt
lạnh lùng của anh dịu đi không ít.
Anh trực tiếp đi nhanh đến biệt thự phía đông nhưng vừa mới
bước vào cửa phòng, không khí quạnh quẽ này làm cho anh cảm giác
được có chút không đúng.
Kiểu Bích Ngọc sớm như vậy đã đi ngủ rồi ư?
Cô nào có ngoan như vậy.
(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày
Không hiểu sao tâm tình anh có chút phiền muộn, liền sải bước
chân nhanh hơn đến lầu hai, đẩy mạnh cánh cửa phòng ngủ chính.
Trong căn phòng rộng mở được đèn thông minh bên trong soi
sáng, chỉ thấy bài trí đều chỉnh tể như bình thường, chỉ có điều…
Quách Cao Minh biến sắc, khẽ nhếch mắt rồi đi đến phòng tắm,
mở cửa phòng tắm đánh rầm, thế nhưng bên trong lại trống rỗng…
Người đâu rồi!?
Ở phía bên phải phòng tiểu thư, trong tủ quần áo, ban công…tất
cả đều không có người.
“Cậu Cao Minh, chúng tôi thật sự không biết… Cô giúp việc
thấy không có người, liền sợ tới mức run rẩy.
“Sau khi mợ chủ dùng xong bữa tối liền trở về phòng ngủ, cũng
không nói cho chúng tôi biết…”
Bác gái bình thường vẫn phụ trách quản lí giúp việc trong nhà
hàng ngày vội vã chạy tới, âm thanh không nén được lo âu nói:
“Chúng tôi…ở nhà họ Quách tìm qua một lượt đều không thấy mợ
chủ, bảo vệ cổng cũng không có ghi chép gì về việc mợ chủ ra
ngoài…”
Quách Cao Minh vẻ mặt bắt đầu khó chịu: “Nuôi một đám người