An Cầm Lệ đã về nhà mẹ đẻ được hai ngày. Lần này về, chủ yếu là để thăm hỏi cha mẹ. Khi còn trẻ bản thân ngỗ nghịch không nghe lời, không biết đã làm cha mẹ tổn thương bao nhiêu lần. Tới cái tuổi này mới nhận ra lỗi lầm và hối hận. Vậy nên cứ cách một thời gian cô ta lại về nhà thăm cha mẹ. Nếu không vài năm nữa trôi qua, cha mẹ không còn nữa thì cô ta có muốn hiếu thuận cũng không biết hiếu thuận với ai.
Nhà mẹ đẻ ở phía nam thành phố A, thời tiết mùa hè rất nóng bức. Lần này An Cầm Lệ về không đem theo nhiều quần áo. Buổi tối tắm xong, cô ta chỉ mặc áo ngủ, nhanh chóng giặt sạch quần áo đã thay ra rồi phơi lên, chờ ngày hôm sau khô rồi mặc lại.
“Mẹ, rác ở nhà đầy rồi, con đi vứt rác nhé.” An Cầm Lệ vừa mới tắm xong. Cô ta mặc bộ váy ngủ màu vàng nhạt, tóc vẫn còn ướt sũng, cô ta cầm cái túi chứa đầy rác cười nhẹ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Mau nhanh đi. Lát về mẹ làm món ngon cho con.” Mẹ An cảm thán, giờ con gái đã nghe lời hơn. Cuối cùng cũng có dáng vẻ mà phụ nữ nên có.
Trên người An Cầm Lệ có vẻ lười biếng sau khi tắm xong. Cô ta lắc mông đi đến thùng rác ở trong hẻm. Trước cửa nhà tối om, đèn đường lúc sáng lúc tối mà chưa có ai sửa. Cô ta vén mái tóc tán loạn, quăng túi rác vào thùng, vừa mới xoay người thì bị một người bịt kín miệng lại từ phía sau.
“Ưm…” Người bịt miệng dùng lực rất lớn, trên người nồng nặc mùi rượu. An Cầm Lệ kịch liệt giãy giụa nhưng không thoát ra được. Cô ta bị ép kéo vào trong hẻm tối om, cái hẻm đen như mực, duỗi tay ra không thấy rõ ngón tay, cô ta sinh ra nỗi sợ hãi vô cùng.
Trong lòng Quảng Đào đầy phiền muộn nên lúc họp lớp đã cùng bạn học uống nhiều rượu. Mấy hôm trước người nọ đã trở lại, cậu ta không gặp còn đỡ vừa gặp trong lòng ngay lập tức nóng nảy vô cùng. Người phụ nữ cậu ta một lòng nhớ nhung từ cấp hai đã trở lại. Cậu ta đứng ngồi không yên. Vì vậy tìm nhiều cớ để đến nhà chơi, nhưng người phụ nữ kia lại chỉ cười với cậu ta, hết sức khách sáo. Cô ta còn dùng ánh mắt như nhìn con trai mình để nhìn cậu ta. Cậu takhông muốn người phụ nữ đó coi mình là con trai, anh muốn làm người đàn ông của người phụ nữ này.
“Đừng lộn xộn!” Quảng Đào kéo An Cầm Lệ tới chỗ cụt trong hẻm. Cậu ta say rượu nên hơi thở cũng gấp gáp, trên mái tóc đẹp đầy mùi thơm khiến cậu ta cứng lên. Dương vật được bọc bởi quần jean chĩa vào mông người phụ nữ, cậu ta ấn mạnh cô lên trên bức tường đất.
“Ưm… Buông tôi ra…” Ham muốn của người phía sau người quá rõ ràng. An Cầm Lệ cũng đã cảm nhận được, cô ta không dám lộn xộn. Ở quê không có camera theo dõi, nếu mình bị người này giết chết thì sẽ không ai biết được hung thủ là kẻ nào.
Quảng Đào không nói nữa. Cậu ta cầm váy ngủ của An Cầm Lệ rồi xốc lên, động tác thô bạo, da thịt trắng nõn lưu lại vết đỏ. Tiếp theo cậu ta muốn cởi quần lót xuống, nhưng bên trong vậy mà lại trần như nhộng, không mặc gì cả.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Cầm Lệ bị bịt miệng thì giãy giụa. Vào lúc váy bị vén lên, cảm giác sợ hãi trong lòng cô ta càng tăng thêm. Tên này muốn cưỡng hiếp cô ta.
Quảng Đào không vì An Cầm Lệ giãy giụa mà dừng lại. Cậu ta cởi thắt lưng của mình xuống, không cần tự tay móc vật cương