Sau khi xuất tinh, cảm giác hưng phấn dần dần lắng xuống, vết thương của Chu Hậu Đông rách ra bắt đầu đau, anh rút cây gậy thịt ra, dựa vào tường nói: "Tiểu Dịch, bụng tôi đau quá."
Dây lưng trên cổ tay An Dịch đã được cởi ra, cô yếu ớt nằm trên mặt đất, trong tiểu huyệt bị làm rộng chứa đầy tinh dịch, cô chậm rãi bò dậy, nhìn thấy người đàn ông đang ôm bụng mình, không khí thoảng mùi máu tanh, lúc này mới phát hiện ra có điều gì đó không ổn.
"Chú làm sao vậy?" An Dịch ngồi xuống bên cạnh người đàn ông hỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vết thương lại bị rách miệng." Máu thấm ướt qua bộ quân phục, dính đầy tay Chu Hậu Đông.
"Chú bị thương lúc nào?" An Dịch nắm lấy bàn tay to lớn của người đàn ông mở ra, vừa nhìn thấy vết máu đỏ tươi, cô kinh hãi kêu lên.
"Cốc Liên đâm tôi một dao." Cơn đau ập đến, Chu Hậu Đông cố tình tỏ vẻ yếu đuối.
An Dịch vén bộ quân phục lỏng lẻo của người đàn ông lên, vải băng quấn quanh eo, cô dùng tay sờ vào thì dính máu, xem ra bị đâm khá sâu.
"Cô ta đâm chú làm gì? Không phải cô ta muốn kết hôn với chú sao?" Giọng điệu của An Dịch tuy là không quan tâm, nhưng động tác lại mềm mại như nước, nhẹ nhàng chạm vào vết thương của người đàn ông, hẳn là rất đau.
Chu Hậu Đông nắm lấy cổ tay cô gái kéo vào trong lòng: "Em mẹ nó có lương tâm hay không? Lời tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Tôi với cô ấy chưa từng có quan hệ, đứa nhỏ cũng không phải của tôi!"
Bộ não của An Dịch không thể tiếp nhận nhiều tin tức như vậy trong khoảnh khắc, ngây ngốc một chỗ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em nghe không hiểu phải không? Tôi nói lại một lần nữa, đứa nhỏ không phải của tôi, là em đã hiểu lầm tôi."
An Dịch đột nhiên bật khóc, cô ôm chặt lấy cổ người đàn ông, run giọng nói: "Đồ khốn kiếp này."
"Đừng khóc, em khóc rồi làm sao bồi thường cho tôi." Chu Hậu Đông đã lâu không ở gần cô gái như vậy, trong cơn đau anh ôm chặt lấy cô.
"Tôi mới không bồi thường cho chú, tất cả đều tại chú sai." Giọng nói của An Dịch khàn khàn.
"Được, đều là lỗi của tôi." Người đàn ông gia trưởng Chu Hậu Đông hiếm khi tỏ ra dịu dàng.
Hai người ôm nhau rất lâu, cho đến khi Chu Hậu Đông đau đớn không chịu được nữa mới buông ra.
Vết thương cần phải băng lại lần nữa, không dám chậm trễ, hai người lái xe đến bệnh viện gần nhất, đến khi ra thì đã là nửa đêm.
Bên cạnh bệnh viện có rất nhiều khách sạn, Chu Hậu Đông đưa An Dịch đến một khách sạn, suy nghĩ xấu xa, chọn một phòng riêng cho tình nhân, nhân viên phục vụ dẫn họ vào phòng nhìn anh với ánh mắt khác.
Ngay sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Chu Hậu Đông đã ôm cô gái đi đến phía chiếc giường.
"Không được! Vết thương chỉ vừa mới băng lại, chú lại muốn làm rách ra." An Dịch chặn miệng người đàn ông đang định hôn qua.
"Không sao, tôi có thể chịu đựng." Người đàn ông đưa tay cởi quần áo của cô gái.
"Lão già cầm thú, bụng đã bị thương như vậy còn nghĩ đến chuyện này." An Dịch sao có thể chịu được sức mạnh của người đàn ông, quần áo của cô bị lột bỏ, không còn xót lại gì.
"Lão già cầm thú? Tôi già chỗ nào?" Chu Hậu Đông phát hiện cô gái thường nói anh già, không chỉ một lần, trần trụi xỉ nhục tôn nghiêm đến phẩm giá đàn ông của anh.
"Chỗ nào cũng già." An Dịch bị người đàn ông đè xuống dưới thân, cô cho rằng người đàn ông rất nhanh sẽ tiến vào, nhưng không có.
Chu Hậu Đông thẳng người đè cô xuống đũng quần, ưỡn vật dưới đũng quần đã sưng to đâm lên cái miệng nhỏ nhắn nói: "Nói tôi già, vậy chỗ này có già không? Nơi này của ông đây còn lớn hơn so với người bình thường."
An Dịch ngửi được vị tanh nồng, cô nuốt ngụm nước miếng, quả nhiên là thiếu làm, ngửi thấy mùi vị của người đàn ông liền đói khát, cô vươn đầu lưỡi Iếm lên đũng quần, tiếng nước bọt dâm đãng vang khắp phòng.
Chu Hậu Đông không dám dùng sức quá mạnh, cô cởi thắt lưng, côn thịt đã cương