Cô gái bây giờ không muốn kết hôn, Chu Hậu Đông cũng không ép buộc, anh có thể đợi, chỉ hy vọng sẽ không quá lâu.
Thời gian ở bên người đàn ông trôi qua trong chớp mắt, đến ngày chia tay, An Dịch không nỡ, nhưng anh đã xuất ngũ nửa tháng rồi, có quá nhiều việc đang đợi anh giải quyết. Cô biết việc cấp bách không thể chờ đợi, nên trước đêm anh phải rời đi, cô đã làm mọi cách xấu xa để trêu đùa anh, nhưng cuối cùng cô vẫn bị anh đè xuống làm đến chết đi sống lại
Chu Hậu Đông trở lại quân đội, An Dịch mỗi ngày đều gọi điện thoại cho anh, bình thường anh đều nhận điện, nhưng đến tháng mười, anh nhận được lệnh của cấp trên và được cử đi thực hiện một nhiệm vụ ở Đông Nam Á, anh chỉ có thể tạm thời dừng việc liên lạc với cô, mãi cho đến tháng mười hai, khi anh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình từ Đông Nam Á trở về, anh mới liên lạc lại với cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong điện thoại, An Dịch khóc lóc như mưa, không thể đau lòng hơn nữa, Chu Hậu Đông nhớ An Dịch, chỉ nghe thấy giọng cô khóc, anh cũng không cầm được nước mắt.
Người đàn ông ba mươi mấy tuổi, còn là một quân nhân, anh lần đầu tiên không có tiền đồ mà rơi nước mắt.
Cuộc gọi này, hai người căn bản không nói nhiều, nhưng An Dịch biết rằng anh rất nhớ cô, đặc biệt là nhớ kiểu kia.
Chu Hậu Đông chỉ muốn lập tức trở về bên cô gái nhỏ, không cần làm gì cả, chỉ cần ôm cô là đủ.
An Dịch còn nhớ anh nhiều hơn, cô cúp điện thoại, xin phép nghỉ với Liễu Hoạ, chẳng cần biết có được đồng ý hay không, cô đã mua vé xe đi Tây Bắc.
Trên đường đi An Dịch không thể kiềm chế niềm phấn khích, khi tàu vừa đến trạm Tân Bắc, cô gọi đến điện thoại của người đàn ông.
Có thể anh vẫn đang huấn luyện tân binh, khi gọi đến có nghe tiếng mắng mỏ, cô mở tiếng ở mức lớn nhất: "Chu Hậu Đông, anh mau tới ga Tân Bắc đón em."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe người đàn ông mắng một câu "Fu*k", sau đó đầu bên kia cúp điện thoại.
Chu Hậu Đông như đang đua xe chạy đến trạm Tân Bắc, đến nơi, anh vội vàng gọi điện lại, nhưng cô lại tắt máy.
Anh có hơi lo lắng, lúc này tắt điện thoại không phải càng làm anh thêm bức bối sao.
Điện thoại hết pin, tự động tắt nguồn, An Dịch cũng hết cách, cô nghĩ cách liên lạc với người đàn ông, nhưng