Cha Dượng

Chương 59


trước sau


Cô gái bây giờ không muốn kết hôn, Chu Hậu Đông cũng không ép buộc, anh có thể đợi, chỉ hy vọng sẽ không quá lâu.
 
Thời gian ở bên người đàn ông trôi qua trong chớp mắt, đến ngày chia tay, An Dịch không nỡ, nhưng anh đã xuất ngũ nửa tháng rồi, có quá nhiều việc đang đợi anh giải quyết. Cô biết việc cấp bách không thể chờ đợi, nên trước đêm anh phải rời đi, cô đã làm mọi cách xấu xa để trêu đùa anh, nhưng cuối cùng cô vẫn bị anh đè xuống làm đến chết đi sống lại
 
Chu Hậu Đông trở lại quân đội, An Dịch mỗi ngày đều gọi điện thoại cho anh, bình thường anh đều nhận điện, nhưng đến tháng mười, anh nhận được lệnh của cấp trên và được cử đi thực hiện một nhiệm vụ ở Đông Nam Á, anh chỉ có thể tạm thời dừng việc liên lạc với cô, mãi cho đến tháng mười hai, khi anh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình từ Đông Nam Á trở về, anh mới liên lạc lại với cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trong điện thoại, An Dịch khóc lóc như mưa, không thể đau lòng hơn nữa, Chu Hậu Đông nhớ An Dịch, chỉ nghe thấy giọng cô khóc, anh cũng không cầm được nước mắt.
 
Người đàn ông ba mươi mấy tuổi, còn là một quân nhân, anh lần đầu tiên không có tiền đồ mà rơi nước mắt.

 
Cuộc gọi này, hai người căn bản không nói nhiều, nhưng An Dịch biết rằng anh rất nhớ cô, đặc biệt là nhớ kiểu kia.
 
Chu Hậu Đông chỉ muốn lập tức trở về bên cô gái nhỏ, không cần làm gì cả, chỉ cần ôm cô là đủ.
 
An Dịch còn nhớ anh nhiều hơn, cô cúp điện thoại, xin phép nghỉ với Liễu Hoạ, chẳng cần biết có được đồng ý hay không, cô đã mua vé xe đi Tây Bắc.
 
Trên đường đi An Dịch không thể kiềm chế niềm phấn khích, khi tàu vừa đến trạm Tân Bắc, cô gọi đến điện thoại của người đàn ông.
 
Có thể anh vẫn đang huấn luyện tân binh, khi gọi đến có nghe tiếng mắng mỏ, cô mở tiếng ở mức lớn nhất: "Chu Hậu Đông, anh mau tới ga Tân Bắc đón em."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe người đàn ông mắng một câu "Fu*k", sau đó đầu bên kia cúp điện thoại.
 
Chu Hậu Đông như đang đua xe chạy đến trạm Tân Bắc, đến nơi, anh vội vàng gọi điện lại, nhưng cô lại tắt máy.
 
Anh có hơi lo lắng, lúc này tắt điện thoại không phải càng làm anh thêm bức bối sao.
 
Điện thoại hết pin, tự động tắt nguồn, An Dịch cũng hết cách, cô nghĩ cách liên lạc với người đàn ông, nhưng

nơi này xa lạ không quen biết ai, người xung quanh vội vã qua lại, cô không dám làm phiền ai.

 
Chu Hậu Đông ở cửa ra vào nhà ga tìm quanh một lúc lâu, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô gái nhỏ.
 
An Dịch cuốn chiếc khăn choàng cổ trắng, cô kéo hành lý, khi từ trong nhà ga đi ra, tuyết rơi đầy trời, cô ngẩng đầu lên, bông tuyết nhỏ rơi trên mũi, cảm giác lạnh thấu da thịt.
 
Đây là trận tuyết đầu tiên An Dịch trải qua trong ngày hôm nay, cô tăng nhanh bước chân, sắp được gặp người đàn ông, trong lòng khó có thể che giấu được sự phấn khích.
 
Chu Hậu Đông vẫn đang đứng ở cửa nhà ga tìm kiếm, vẫn chưa nhìn thấy cô gái, anh quay người nhìn về hướng quảng trường, ngay phía trước, bóng dáng nhỏ nhắn của cô gái đã lọt vào tầm mắt anh, hai tay kéo chiếc vali nặng trịch. Cố gắng đi về phía trước. Anh vui mừng như điên, sải bước tới, trong lòng bị sự ngạc nhiên vui sướng chiếm đóng.
 
An Dịch xách hành lý đi, nhưng sao có thể so với người đàn ông chân dài chạy nhanh, cách nhau chưa đến trăm mét, người đàn ông chạy tới ôm lấy cô khiến cô choáng váng.
 
Mùi hương quen thuộc, nhiệt độ quen thuộc, thân thể quen thuộc, mọi thứ thật tuyệt, tất cả đều thuộc về người đàn ông.
 
Chu Hậu Đông ôm lấy cô từ phía sau, anh dùng sức rất lớn, khiến cô không thở nổi, ba tháng không gặp, anh đã rất kiềm chế cảm xúc của mình.
 
An Dịch để mặc cho người đàn ông ôm mình, những bông hoa tuyết trên trời rơi xuống tóc anh, cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của người đàn ông, cô khóc.
 
"Anh rất nhớ em." Gần như cùng một lúc, Chu Hậu Đông quay người cô lại ôm vào trong lòng.
 

"Em cùng nhớ anh." An Dịch nép trong lồng ngực anh, nhịp tim mạnh mẽ có lực đánh vào tâm trí cô. HHH10
 
Tất cả những gì hai người họ muốn nói đều quy thành hai từ "Nhớ em/anh".
 
Tuyết rơi dày đặc, nhiệt độ không khí xung quanh giảm mạnh, hơi thở hai người thở ra đều nóng hổi, ​​tuy lạnh nhưng trái tim Chu Hậu Đông rất nóng, người anh yêu ở trong vòng tay anh, cuộc đời này thế là đủ.
 
Hai người quên mất những người đi đường xung quanh, thân thể đắm chìm trong suy nghĩ của nhau, An Dịch ôm chặt lấy người đàn ông, cô chủ động kiễng chân, hôn lên môi anh.
 
Chu Hậu Đông đoán được cô muốn làm gì, anh dùng sức hôn đáp lại cô.
 
Thời tiết lạnh lẽo cũng không ngăn được hai trái tim nóng bỏng, gần gũi dựa vào nhau, tình yêu đẹp chảy trong huyết quản, chẳng màng đến ánh mắt người qua đường, nụ hôn khó có thể chia lìa.
 
Hỏi Chu Hậu Đông điều gì là hạnh phúc nhất?  Chính là được sống cùng với cô gái nhỏ.

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện