Bốn ngày sau đó, An Dịch không dám khiêu khích người đàn ông nữa, mỗi tối đều thành thành thật thật, người đàn ông cũng dứt khoát không làm gì cô.
Sau bảy ngày huấn luyện ngoài trời kết thúc, Chu Hậu Đông hạ lệnh thu quân, trở về quân doanh.
Buổi tối hôm trở về, hai người lại lăn lộn qua lại, An Dịch bị làm cho mềm nhũn, bên dưới dâm thủy nhỏ thành từng giọt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những ngày trong quân đội rất khô khan, không có hoạt động vui chơi giải trí, An Dịch mỗi ngày đều rảnh rỗi đến cuồng người, ngủ ăn ăn ngủ, qua đi rất chán chường, cô tính đi tính lại cũng đã qua vài ngày rồi, không biết bên phòng tập múa thế nào rồi?
Chu Hậu Đông luyện tập buổi sáng trở về, thấy cô mặt mày ủ rũ nằm trên giường, anh nói: "Em cũng phải luyện tập nhiều lên, nhìn sắc mặt của em xem."
An Dịch tiện tay ném cái gối bay qua: "Sắc mặt em không tốt, còn không phải tại anh, giày vò em không biết ngày đêm, sắc mặt có thể tốt được sao."
Chu Hậu Đông nghĩ thấy cũng đúng, vì để cô chịu ra ngoài tập luyện, anh quyết định dẫn cô đến trường đua ngựa, lần đầu tiên đến cô chưa từng cưỡi ngựa, lần thứ hai đến cô cũng nhanh chóng rời đi, không có thời gian cùng nhau hoà hợp, mỗi ngày chỉ cần cùng nhau cưỡi ngựa, có thể tăng thêm tình cảm của hai người.
Trường đua ngựa của quân đội rất lớn, khi hai người đến nơi, Chu Hậu Đông chọn một con ngựa đen, con ngựa này có tính cách ngoan ngoãn, sẽ không nổi loạn.
An Dịch nhìn con ngựa đen, không biết có phải bị ảnh hưởng bởi người đàn ông, cô liếc mắt nhìn xuống chỗ đó của nó.
“Nhìn cái gì vậy? Anh lên được rồi.” Chu Hậu Đông chân dài dễ dàng cưỡi lên, vươn tay ra hiệu cô lên theo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà An Dịch chưa từng cưỡi ngựa, cô đưa tay ra, người đàn ông nắm lấy mạnh mẽ kéo cô leo lên.
"Trời ạ!" An Dịch vừa ngồi lên, một loại cảm giác lơ lửng trong không trung ập đến, cô sợ hãi vội vàng túm chặt lấy lưng ngựa.
"Gan nhỏ như vậy? Đúng là nhát gan." Chu Hậu Đông bật cười.
"Ai nhỏ hả! Anh mới nhỏ." An Dịch không muốn bị người đàn ông cười nhạo, cô ngồi thẳng lưng.
"Vậy sao? Nhỏ chỗ nào?" Chu Hậu Đông kéo dây cương ngựa, thúc chân, con ngựa đen chạy về phía trước.
"Của anh còn không lớn bằng con ngựa này, anh nói có nhỏ không?" An Dịch dựa vào lòng người đàn ông.
"Em được lắm, anh đang nghĩ lúc nãy nhìn cái gì! Thì ra là nhìn cái đó của con ngựa." Chu Hậu Đông siết chặt cô gái, anh tăng nhanh động tác thúc chân, con ngựa đen đồng thời tăng nhanh tốc độ.
"Em nhìn lúc nào, rõ ràng là không lớn bằng nó!" An Dịch chủ động đẩy mông lên, cọ vào đũng quần của người đàn ông, dùng sức thúc mạnh vào nơi đã phồng to của người đàn ông.
"Nhóc dâm đãng, dám nói nhỏ, ông đây phải đâm xuyên cái miệng nhỏ của em mới công nhận là lớn sao."
"Vậy anh làm đi, em xem anh ở chỗ này làm em như nào!" An Dịch một lần nữa không biết sống chết khiêu khích người đàn ông.
"Fu*k!" Chu Hậu Đông chửi tục, anh phải cho cô biết thế nào là lễ độ, một tay kéo dây cương, một tay cưỡng chế kéo quần của cô xuống, chỉ lộ ra mông nhỏ, anh cởi thắt lưng, móc vật đã bị cô kích thích mà thức tỉnh ra, đâm vào hai cánh hoa ma sát.
"Sao anh lại không biết xấu hổ như vậy, cút!" An Dịch sợ hãi, cô túm chặt lấy con ngựa, hai cánh hoa mở ra.
"Mẹ kiếp! Nâng mông cao lên, tự mở cái huyệt nhỏ của em ra, ông đây phải tiến vào." Chu Hậu Đông đẩy quy đầu vào, quy đầu trướng lớn bị ép chặt.
"Ưm… không… a… em sợ ngã xuống." An Dịch