May là ông ấy có cơ hội liên lạc được với con trai của mình, cũng có đầy đủ vốn liếng.
Có cứu được mẹ của con trai hay không, lần này là bước quan trọng nhất.
Ông ấy ông lấy nước rồi đi ra ngoài.
Khi cửa được mở toang ra.
Quản sự Dương thấy được một bình nước.
Đây là tài nguyên đến từ thượng giới, ông chủ đúng thật là không giống với người bình thường.
Là niềm hy vọng của bọn họ.
"Phân phát hết số nước này, duy trì trạng thái tốt nhất, lúc này đây chỉ có thể thắng.
" Hứa Hữu Nghiêm đưa nước cho quản sự Dương, nói một cách nghiêm túc.
"Vâng.
" Quản sự Dương gật đầu một cách nghiêm túc.
Lúc nào Thiên Ngưu tông cũng có thể đến cả, bọn họ đương nhiên không dám phớt lờ.
Buổi chiều cùng ngày.
Dường như có rất nhiều nhân viên đang nằm quanh kiến trúc phế tích.
Quản sự Dương là một trong số đó.
Mỗi người đều trông có vẻ hơi suy yếu, nằm xuống cứ như đang hấp hối, khó có thể nhúc nhích.
Mà lúc này đây, một đám người từ xa đang tiến lại gần, bọn họ để trần nửa người trên, đang tiến sát lại.
Làn da của từng người đều ngăm đen, khóe miệng cũng khô khan như nhau.
Chỗ này không có nước, cho dù là có thể lưu trữ hàng hóa thì vẫn bị thiếu đi nguồn nước.
Muốn có nguồn nước dồi dào thì sức mạnh của bọn họ vẫn chưa đủ.
Có thể bổ sung bằng cách uống lượng nước đắng chát từ trong những thực vật thấp kém đã là chuyện vô cùng tốt rồi.
Bọn họ đi đến gần