"Cháu làm được sao?" Hứa Gian kinh ngạc.
"Dạ vâng ạ, nếu không thì chú thi với cháu nhé?" Vẻ mặt của cô nhóc đắc ý nói.
Hứa Gian hơi khó tin, cô bé này mới bao nhiêu tuổi chứ?Tám tuổi?Một đứa trẻ chỉ mới tám tuổi mà đã thật sự có thể đối đáp thơ cổ rồi.
"Chú bắt đầu nhé?" Hứa Gian suy nghĩ cũng thấy rảnh rỗi, chơi với cô bé cũng không sao cả.
Đầu tiên hắn đưa ra một câu đơn giản: "Đào hoa đàm thủy thâm ngàn thước (Nước ao hoa đào sâu ngàn thước).
""Nhĩ đích nhân sinh cương khai thủy (Kiếp nhân sinh của người mới vừa chỉ bắt đầu).
" Cô nhóc trả lời.
Hả?Hứa Gian hơi nghi hoặc, đây cũng gọi là đối lại sao?"Sàng tiền minh nguyệt quang (Trước giường trăng soi sáng tỏ).
""Lĩnh đạo ngã tiểu giang (Chỉ dẫn cho tôi với Tiểu Giang).
""Đại phong khởi hề vân phi dương (Gió lớn kéo mây bay lên trời).
""Na cá tựu thị Cao Khải Cường (Đó chính là Cao Khải Cường).
"Hứa Gian: "! "Chúng ta vẫn nên chơi ảo thuật đi.
"Chú ơi chúng ta tiếp tục nào.
""Thôi, chú biến một cái kẹo ra cho cháu nhé.
"Sau khi ăn cơm tối.
Mấy người Dương Hương Châu mới rời đi.
Lúc này cậu Hạ Sinh mới hỏi Hứa Gian:"Cháu nói đi, cháu đã từng nghe đến trường học này chưa, Liễu Du là giáo viên chắc là biết rất nhiều.
"Lúc này Hứa Gian mới hiểu được, vì sao lại phải đưa Liễu Du về cùng.
Hóa ra là lĩnh vực mà cô am hiểu.
"Cháu đã từng nghe qua rồi.
" Hứa Gian cũng không nói dối.
"Trường