"Chắc là cũng không.
""Điều đó chứng tỏ con cần ăn cái gì đó, trong thời gian tới con cứ uống thuốc thử xem, ở bên ngày cha sẽ nghiên cứu xem công pháp của con có cần thêm cái gì hay không?"Hứa Gian nhìn tin nhắn, hắn cảm thấy chỉ có thể làm như vậy.
Lúc trước, nước suối hiện ra khai trí.
Nếu như mở nó một lần nữa, không biết có thể thực hiện được không?7000, có chút không nỡ.
Chủ yếu là hắn muốn dùng hết đã rồi từ từ tìm thêm.
Ít nhất, những ngày này hắn phải kiếm được nhiều tiền hơn, làm như vậy thì hắn mới có năng lực để thử lại.
Nếu cha hắn có một chút manh mối thì tốt rồi.
Buổi trưa.
Hứa Gian tạm biệt cậu mợ để trở về thành phố.
"Lần sau nhớ dẫn Liễu Du về đấy.
" Mợ nhắc nhở.
"vâng.
" Hứa Gian hoàn toàn đồng ý.
Thật ra cũng không có gì, Liễu Du cũng không hề từ chối.
Bảo cô đến đấy, cô còn cảm thấy rất hạnh phúc nữa.
Lần này vẫn là Hạ Lộ đạp xe chở hắn.
Trên đường, Hạ Lộ có hơi rối rắm:"Anh Hứa, anh nói xem, em có nên đến thành đến thành phố sớm hơn một chút hay không?""Đến sớm để làm thêm?" Hứa Gian có hơi ngạc nhiên.
"Đúng vậy, em đã tìm được một công việc, được ở lại đó.
" Hạ Lộ nói.
"Cũng không nhất thiết phải ở lại đó, trong khoảng thời gian này, cậu có thể đến chỗ tôi ở.
" Hứa Gian nói.
Dù sao thì ở trong nhà chỉ có một mình hắn, cho Hạ Lộ ở nhờ trong kỳ nghỉ hè cũng được.
"Hay là thôi đi, em không quấy rầy cuộc