Cha, Sao Cha Xuyên Không Rồi

Chương 43


trước sau


Lúc này trong phòng Hứa Hữu Nghiêm, quản sự Dương và giáo tập Võ đang cung kính đứng.

Họ đều bị thương nặng.

“May mà phu nhân đã dạy cho hai dược đồng nên thương vong của chúng ta không quá nghiêm trọng, vết thương cũng có thể nhanh chóng bình phục.

” Quản sự Dương nói.

"Thiên Ngưu Tông đã bị chúng ta tấn công không kịp đề phòng.

Lại có thêm lão gia anh minh dũng mãnh, nếu không chúng ta đã phải chịu tai ương rồi.

" Giáo tập Võ cũng bội phục.

Hứa Hữu Nghiêm ngồi trên ghế cao, tay cầm mấy tờ giấy xem từng tờ một.

Mỗi tờ giấy đều có sự tồn tại của bóng ảnh.

Đây là một trong những chiến lợi phẩm của bọn họ lần này, quan tưởng bóng ảnh.


Người khác không lấy được không có nghĩa là ông ấy không thể.

Phải biết rằng những cuốn sách do tiên nhân đưa cho năm đó có chứa rất nhiều.

Những thứ này ông ấy biết hết.

ông ấy giữ lại hai cái, số còn lại giao cho quản sự Dương: "Cầm đi, người có công lớn được thử trước.

"Quan tưởng không phải chỉ một lần là thành công, thời gian đầu quan tưởng không có nguy hiểm gì.

Càng về sau thì nguy hiểm càng lớn.

Phương pháp quan tưởng thu nạp theo cách này đều chỉ được một lần nên có thể coi là quý giá.

Sắp xếp xong việc này, Hứa Hữu Nghiêm mới hỏi đến những chuyện khác:"Đã chuẩn bị xong đồ chưa?""Sắp rồi, ngày mai hoặc ngày kia là có thể giao cho lão gia.

" Quản sự Dương cung kính nói.

Đồ mà ông ấy nói ở đây là một chiếc nhẫn, dùng để tặng lên cho thượng giới.


Đương nhiên sẽ không dám bất cẩn chút nào.

"Tốt,

không thể chậm trễ thêm nữa.

" Hứa Hữu Nghiêm nói.

Im lặng một lúc, ông ấy lại nói:“Hai người đã bao giờ nghe nói về nước trong quan tưởng chưa?”"Nước trong quan tưởng?" Quản sự Dương và giáo tập Võ nhìn nhau.

Họ chưa từng nghe nói đến.

“Hoặc là có biết đến thứ gì có liên quan không?” Hứa Hữu Nghiêm lại hỏi.

"Thứ gì có liên quan?" Quản sự Dương suy nghĩ một lúc rồi nói:"Trước đây tiểu nhân từng nghe nói, nếu ăn vào tiên quả là Tiên Diên quả, trong miệng sinh dịch, dẫn khí hóa tinh.

Không biết cái này có tính không?""Tiên Diên quả?" Hứa Hữu Nghiêm hơi suy nghĩ, rồi lắc đầu nói:“Đây là lời đồn đại của người thường, thật ra loại quả này có tên là quả Thủy Tiên, hoặc là quả giải khát.

Nhưng có thể thử xem có hay không.

""Mấy ngày nay vẫn đang tìm kiếm vị trí của Thiên Ngưu Tông, nếu có nhất định sẽ báo cho lão gia ngay lập tức.

" Quản sự Dương nói.

Thật ra khả năng có là rất thấp, nếu quả Thủy Tiên thực sự có thể giải khát, vậy nó ở đây chắc chắn rất hiếm và quý giá.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện