Chương 23.
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
" Chư vị , xin cứ tự nhiên , thức ăn sắp nguội rồi. " Ngao Lam vỗ vỗ tay. Hắn vừa nói như vậy, bụng của Thiên Hữu lại hợp thời vang lên.
Trên bàn tròn thủy tinh bày đầy các món ăn Quảng Đông. Người xưa có câu : Đi chơi ở Hàng Châu, ngủ ở Tô Châu, ăn ở Quảng Châu, chết ở Liễu Châu. Người Quảng Châu đối với "Ăn" nghiên cứu rất sâu. lynzmix.wordpress.com Từ loài bay trên trời, đi dưới đất cho đến lẩn trốn trong núi đá đều có thể chế biến thành đồ ăn. Món ăn Quảng Đông lấy sắc , hương , vị , hình làm chủ đạo. Món ăn còn cần phải phù hợp với thời tiết, mùa thu hạ cần phải thanh mát, mùa đông xuân cần phải đậm đặc. Đặc biệt cách chế biến đa dạng phong phú, cách dùng nguyên liệu và gia vị độc đáo. Về mặt chế biến đặc biệt chú ý lửa to và thao tác nhanh. Kĩ xảo chế biến có nhiều loại xào, rán, rang, om, kho, nướng, quay, hầm, hấp . . . . kỹ xảo dùng lửa để nấu cũng mang phong vị đặc sắc chỉ có ở địa phương.
Nhìn cả bàn mỹ thực, Thiên Hữu đã sớm chảy nước miếng ròng ròng, Ngao Quang để cậu ngồi ở trên đùi, tay phải cầm lấy đũa ngà, tay trái giữ lấy ống tay áo rộng, gắp lấy một khối sườn đặt vào bát sứ trắng trước mặt Thiên Hữu. lynzmix.wordpress.com Thiên Hữu cũng học theo hắn cầm lấy đũa nhưng tay lại quá nhỏ , dù cố thế nào cũng không thể sử dụng linh hoạt đôi đũa ngọc này. Cuối cùng còn làm rơi một chiếc xuống đất.
Ở Phương Tây chuyên dùng dao nĩa để ăn, Thiên Hữu không dùng được đũa cũng không có gì kỳ quái. Nhìn mỹ thực ở trong chén, bản thân lại không ăn được, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi chu lên bất mãn.
Ngao Quang cười nhẹ, kẹp khối sườn lên để đến bên môi Thiên Hữu. Tuy rằng để phụ thân đút cảm thấy rất mất mặt , nhưng quả thật là cậu đói không chịu nổi nữa rồi, cũng không quản nhiều, há mồm cắn xuống một ngụm.
" Nhớ nhả xương ra. Đúng, chính là như vậy. Có ngon không?"
". . . Ưm . . . rất ngon." Cái miệng nhỏ nhắn một bên nhai thịt, một bên hàm hồ trả lời.
"Thử cái này xem." Ngao Quang lại gắp một chút rau để sát bên môi cậu. Cái miệng nhỏ nhắn lại cắn xuống, bộ dạng phồng má nhai nhai thật giống động vật nhỏ đáng yêu. lynzmix.wordpress.com Mấy người khác đã cầm đũa, nhìn thấy cậu như vậy đều đồng loạt toát ra một ý nghĩ : Thật đáng yêu quá đi, thật muốn nuôi một con như vậy ! ( Bàng Bạch : nè nè, mấy người dám xem rồng con là sủng vật hả? Muốn Long cha thiêu rụi mấy người hem? )
Tín cũng gắp một khối thịt kho tàu đưa đến trước mặt Thiên Hữu "Hữu Hữu, cái này ăn cũng rất ngon nè." Thiên Hữu còn chưa cắn xuống thì đôi đũa của Tín đã bị đũa của Ngao Lam đẩy ra.
"Thật ngại quá, đũa đã dùng rồi không được vệ sinh lắm , nhất là trẻ con thì càng phải vạn phần chú ý." Khóe miệng mang theo nụ cười tao nhã nhưng ngữ khí lại không cho phép làm trái. Đôi mắt phía sau cặp kính híp lại thành một đường hẹp. lynzmix.wordpress.com Không biết vì sao Tín cảm thấy toàn thân run lên một chút, cũng