P/S: Chương này có tham khảo phim bằng chứng thép, mọi người lưu ý nhé
Vì vụ án hồi sáng, vào đến lớp học tâm trí của cô không thể tập trung những lời giảng của giáo viên, từ đầu giờ đến cuối giờ, cô rất muốn biết chuyện gì đã diễn ra bên trong căn nhà đó, tiếc rằng lão cha cô ngăn cản bước vào trong, như vậy cô chắc chắn trong căn nhà đó có thể xảy ra chuyện gì rất máu me, ví dụ như thảm sát chẳng hạn
Vừa ra chơi, cô tìm đến một nơi vắng vẻ gọi điện cho cảnh sát Takagi dò hỏi tình hình, cô rất muốn gọi cha cô song ông ấy một khi không cho cô tham gia vụ án thì miệng kín kẽ, sẽ không thể moi được thông tin gì nhưng Takagi thì khác, xoay vòng vòng một hồi thì khai tuốt
Hiện trường vụ án như dự đoán ban đầu của cô, là một vụ thảm sát cả nhà gồm 4 người điều bị tấn công trong đó có một người còn sống nhưng bị thương rất nặng, chính là cái người cô và Subaru nhìn thấy ở ngoài ban công, vết thương chí mạng bị đâm từ phía sau, chỉ cần một chút nữa thôi là đâm vào phổi song vì phát hiện kịp thời nên được đưa đến bệnh viện cấp cứu, 3 người còn lại tuy vị trí vết thương gây tử vong khác nhau nhưng điều từ một vũ khí gây nên, hiện tại chỉ có thể tạm kết luận là giết người cướp của vì họ phát hiện két sắt bị bẻ khóa, tiền hoàn toàn biến mất
Giờ chỉ còn một nhân chứng đang trong cơn nguy kịch, bác sĩ đang nỗ lực cứu chữa
Hiện trường khi đó theo lời Takagi kể, máu me ghê lắm, làm cảnh sát như anh mà còn muốn nôn ọe tại hiện trường, vì thế thanh tra mới không cho cô lên xem xét hiện trường, dù gì trước đây có tham gia vụ án, thi thể nạn nhân dù cho có ghê thì cũng nằm trong vòng kiểm soát của cha cô, nếu được thì ông cho tham gia vào vụ án còn không thì miễn bàn
Vì ông cho cô theo để có tài liệu viết văn, chứ không có ý định cho cô theo ngành cảnh sát
Chán nản nằm trên mặt bàn, cô lười học quá đi, cô muốn đến hiện trường xem vụ án xảy ra như thế nào, giờ học mà đầu óc cứ không tập trung như vầy cô cũng không thích, là một học sinh chăm ngoan, thầy cô cưng như cưng trứng, cô đến nhà vệ sinh, lấy kem che khuyết điểm bôi lên môi cho cho nhợt nhạt, thêm khuôn mặt mệt mỏi xanh xao cộng với vài giọt nước giả làm mồ hôi
Amaya quằn quại đến phòng giáo viên xin nghỉ học, với trình độ diễn xuất , cô đã thành công cúp học
Biết được Takagi đang ở hiện trường vụ án, dò hỏi xem cha cô có đó không mới dám công khai đến vụ án diễn ra
Bước vào trong nhà xảy ra vụ án mạng, thi thể nạn nhân đã được đưa về để khám nghiệm tử thi, những vết máu lan trên sàn nhà và ghế salon đủ để cô có thể tưởng tượng được mức độ ghê rợn của toàn cảnh thảm sát
Gia đình nạn nhân gồm 4 người, người vợ tên Ito Miura 46 tuổi mất mạng do chị đâm 2 nhát ở bụng , chồng Satoshi Miura 50 tuổi chị 10 vết đâm ở hông và bụng, người anh lớn tên Hakata Miura và em út tên Hana Miura nhẹ nhất, 1 nhát đáng tiếc do bị vỡ túi mật, nên cũng đã tử vong
Người sống sót nguy nhất là nạn nhân Hakata, vết thương nặng ở sau lưng và đang được bác sĩ cứu chữa, tạm thời chưa có thông tin gì mới
Amaya cần thận mang giày bảo hộ, bước vào hiện trường vụ án, các thanh tra cũng đã đánh số theo thứ tự nạn nhân tử vong,
Pháp chứng tạm thời cho ra thời gian tử vong của mỗi người trong gia đình, ông Satoshi và vợ ông, thời gian tử vong có thể trong khoảng 3h sáng, còn của Hana, khoảng 5h sáng
"Các vật chứng gây án có tìm được chưa ạ" Amaya nghe anh Takagi sơ lược về các chi tiết ở hiện trường, nhưng lại không nghe gì đến hung khí gây án cả
"Đáng tiếc là chưa tìm được"
Cô nhìn dưới sàn nhà, có một vệt máu rất mỏng, cứ như là bị ai dẫm phải rồi trượt chân té ngã vậy, nghĩ vậy cô lúi húi dưới đất, một hồi tìm được một viên kim cương ở dưới chân ghế, gửi cho cho pháp chứng kiểm tra, là kim cương thật.
Không tìm được hung khí, người dân lại không thấy có ai ra vào từ khi báo án,
"Anh Takagi... anh biết thời gian xe rác thu gom rác thải và chở đến khu tập kết là mấy giờ không ?"
Cô vội vàng hỏi
Takagi nhìn đồng hồ, bây giờ là 10 giờ, theo như anh biết xe rác mỗi ngày sẽ thu gom rác vào lúc 8h, nếu muốn đến khu tập kết thì phải mất ít nhất 2 tiếng rưỡi
"Ý em là..." Cả hai nhìn nhau rồi bắt đầu vội chạy ra ngoài, lên xe tìm kiếm xem xe rác đã chạy đến đâu, Takagi gọi cho sở tài nguyên môi trường, hỏi người hôm nay phụ trách thu rác số điện thoại và biển số xe, sau đó đi theo con người họ chỉ dẫn đến khu tập trung rác thải, tăng tốc chạy đến
May mắn khi gần đến nơi cả hai tìm thấy xe họ muốn tìm, vì gọi điện hay bóp kèn người phía trước điều không nghe, Takagi bắt buộc phải liều mình, chạy đón đầu xe chở rác ra lệnh cho họ tiến đến vùng đất trống, bỏ tất cả rác sáng giờ họ gom được giao cho cảnh sát
Đội pháp chứng đã đến, tất cả trang bị đồ bảo hộ sau đó tiến hành tìm kiếm hung khí
Cô không được tham gia vào tìm kiếm, như đã nói, cô chỉ có thể hỗ trợ phá án, nhưng về chuyên môn sâu hơn, cô không được phép, đó vấn đề quy tắc
Amaya ngồi một bên chờ họ tìm hung khí, 15 phút sau họ điều tìm con dao và áo khoác và mỏ lếch dính máu
Tất cả điều trở về trụ sở điều tra, Cô cũng đang muốn đi thì một thế lực chính nghĩa ngăn cản, không ai khác chính là cha cô, sau khi biết được tin cô nghỉ học sớm vì vấn đề sức khỏe, ông lo lắng cả buổi, ấy vậy mà cô chạy đến hiện trường vụ án... hỏi coi có tức không
Thế là cô bị xua đuổi về nhà, chờ vị cha đáng kính tối về sẽ tụng kinh một trận, tự nhiên cô hối hận vì đã trốn học ghê
Không phải ông không cho cô phá án, nhưng bây giờ đang đi học, ông không muốn cô vì mấy vụ này mà ảnh hưởng đến học tập, hè thì không nói, ông sẽ không ngăn cản cô tung tăng đến hiện trường
Học ra học, phá án ra phá án, tuyệt đối không được trộn lẫn
Cô có nên tạm thời tìm nhà ẩn nấp qua đêm không ?
Nhưng mà hệ lụy cô sợ sẽ kinh khủng hơn, thôi nhận mệnh chịu phạt đi
Thế là cô lủi thủi đi về, quả là nhân vật pháo hôi, nam chính vừa phá án, vừa đi học có ai trách móc gì đâu, đến lượt cô thì... Haizzz
P/S: Xin chào...Thỏ lại ngoi lên lảm nhảm tiếp đây
Đã bao năm viết truyện... nhưng điểm yếu vẫn là khâu tình cảm, lởn mợn
Chẹp... đã qua hai mùa xuân xanh... đến nay vẫn còn chưa có mối tình vắt vai, nên nếu yếu tố tình yêu của nhân vật chính có gượng gạo hay phát triển hơi không logic thì xin mọi người hãy giơ tay đánh khẽ
Lảm nhảm vậy được rồi... hẹn gặp các bạn chương sau nha