quả nhiên mấy ngày nay đi học, Amaya không thấy bóng dáng của nhân vật nam chính đâu, Ran thì tinh thần buồn bã lo lắng, có lẽ đang ở nhờ nhà Ran đi
Amaya chăm chỉ làm bài tập, có điều đầu óc không tập trung lắm, nhiều năm trôi qua, ngoài việc nhớ những nhân vật nổi bật, thì cô không thể nhớ bất kỳ vụ án lẫn nội dung vụ án đó, như án mấy mấy hôm trước cô được cha nuôi kể, rõ ràng đã từng đọc qua, kết cuộc nghe như lần đầu nghe
Cô có nghĩ tới không nhất thiết là vụ án gióng cốt truyện, đau đầu là trong tiềm thức của cô báo rằng vụ này cô từng nghe qua, xem qua
Gập cuốn sách tiếng Anh lại, tối nay cô có giờ dạy thêm xem chừng sẽ về trễ, nếu là ở thế giới thường thì cô đơn thuần chỉ sợ gặp mấy tên biến thái hay cướp thôi, còn đằng này lại ở trong nơi mà mỗi ngày chỉ cần ra đường là có cơ hội gặp án mạng, cứ cách hai tháng là được thấy hai ba cái vụ giết người hay trộm cướp
Nhật bản nổi tiếng là nước ít tội phạm nhất thế giới, mỗi năm rất ít có hành động tội phạm ở mức nặng nhưng ở đây mỗi tháng là có vài vụ
Cô thở dài lười biếng nằm trên bàn học, nếu không phải có cha làm cảnh sát, nên cô được người cha nuôi quan tâm đến sự an toàn, lúc trước ngoài học trên trường, cô chỉ có học võ hoặc có thời gian sẽ được ông dẫn đến bãi tập huấn đế luyện tập thể chất, nhiều khi bản thân cô rất nghi ngờ ông đang có ý định hướng cô trở thành cảnh sát luôn đấy
Và thật may, nghi ngờ vậy thôi chứ ông ấy là người cha vô cùng tốt, ông ấy cho cô tự quyết định tương lai bản thân, không bắt ép này nọ, miễn cô hạnh phúc là được
Mà trước khi đi làm thêm, vừa vặn mẹ có dặn cô về nhà để mang đồ thay cho cha, mới xuất hiện vụ án nên ông ấy phải tăng ca
Công nhận làm cảnh sát khổ thật, thời gian nghỉ phép ít, đã thế đi sớm về trễ nguy hiểm luôn bị rình rập, quan trọng nhất... lương thì bèo bọt, cũng có thể vì thế mà cả nhà điều khuyên cố đừng có đi làm cảnh sát
Amaya nào có hứng thú với ngành đó, khi nghe lời khuyên cô liền gật đầu hứa sẽ không làm
Vì là người quen, vào cổng đồn cảnh sát cô không bị chặn lại mà còn được đón tiếp niềm nở như một vì khách quý, Amaya cười nhẹ lễ phép chào mọi người, nhiều người trong cơ quan chứng kiến quá trình cô trưởng thành nên cũng khá quen thuộc
Đi đến văn phòng điều tra, giọng ông Mori ồn ào vì không thể tin được khách hàng của ông đã bị thiêu chết ở lễ hội lửa ở Làng Akaoni, Quận Gunma, mà ông cũng bất đắc dĩ trở thành nhân chứng của vụ án
Số là ông được một người tên là Abe Yukata mướn theo dõi nạn nhân Negishi Masaki, vì cả hai cá cược nhau nếu ai sông lâu hơn sẽ được 500 triệu yên, sau đó ông ta mướn Mori theo dõi nạn nhân do nghe nạn nhân sợ hãi tâm sự rằng có ai đó theo dõi ông, người đó muốn giết ông, ông muốn ông Mori vừa theo dõi cũng như làm một vệ sĩ riêng, chỉ là không ngờ kết thúc ngày thứ 3, chính tối ngày thứ 3 nạn nhân chết
Nghe qua có quá nhiều sơ hở, thứ nhất tiền công để theo dõi nạn nhân Yakata trong 3 ngày của Mori quá cao, tận 500 ngàn yên (khoảng 106 triệu VND), vả lại bạn thân của ông ấy chết, thế mà có thể bình tĩnh mỉm cười lịch sự đối đáp với cha cô và ông Mori đang trong trạng thái căng thẳng, chứng tỏ người này đang rất tự tin ngạo mạn cảnh sát sẽ không tìm được bất cứ bằng chứng gì để giam ông ta cả, đơn giản, nhân chứng to bự thù lù là thám tử Mori đây, bằng chứng ngoại phạm vô cùng thuyết phục
Hắn rời đi với dáng vẻ rất thông thả, như thể người chết là kẻ thù của ông ta chứ không phải bạn thân
"Amaya...con nghĩ thế nào về vụ này" Megure âm trầm nhìn bóng dáng mới rời đi
"người này chắc chắn là hung thủ... với dáng vẻ đó trong như hắn là kẻ thắng cuộc" thắng cuộc bằng tính mạng của người bạn thân của ông ta "chỉ là ông ta có bằng chứng ngoại phạm qua thuyết phục, tạm thời chưa thể đụng tới được" Amaya nghiêm túc nói
Đi làm thêm trở về, nhìn những tài liệu Megure thu thập được để trên bàn, Amaya đến tủ lạnh rốt cốc nước lạnh rồi đến bàn nhìn
những bức ảnh này được chụp khi Yukata đi du lịch ở Kyushu, từ tối thứ 4 cho đến tối thứ 6, trong khi đó, ông Mori được thuê theo dõi nạn nhân từ thứ 2 đến thứ 4, hắn chụp rất cặn kẽ, đi đến đâu hoặc chơi cái gì điều được chụp lại
Khoan đã...
Amaya tập trung xem lại từng tấm ảnh một, tất cả ảnh điều có cái đồng hồ...quả nhiên ông ta cố tình chụp chúng để tạo bằng chứng ngoại phạm
"Amaya... khuya rồi nghỉ ngơi đi con" Thấy con gái vừa đi làm về lại lao đầu vào vụ án ông mới nhận, thật là một kẻ cuồng phá án, thật giống với tên nhóc Shinichi bị mất tích mấy ngày nay, thật nhiều lúc cũng cũng có ý nghĩ có khi nào con bé là con gái của Kudo không vì nếu nhìn thoáng qua, sẽ có nhiều nét tương tự bạn thân Kudo và vợ ông ấy, Yukito
có điều nếu họ có con gái, ông chắc chắn phải biết
"Cha ơi... vì sao cảnh sát lại biết nạn nhân là Neishiki ạ, dù gì ông ấy cũng bị đốt cháy đen cơ mà" Amaya tò mò hỏi, việc tìm danh tính của một kẻ chết cháy vô cùng rắc rối không thể trong vài tiếng là tra được
"à... có giấy tờ tùy thân ở trên đất, cách nạn nhân một khoảng vừa đủ nó không bị cháy" Megure xoa càm nhớ hiện trường khi đó "thôi đi ngủ đi, ta biết con đang cần tài liệu để viết truyện nhưng để sau đi, đừng quá mải mê kiếm tiền... mà bỏ qua sức khỏe chuyện này có cảnh sát lo rồi"
"Dạ vâng... " cô chúc ông ngủ ngon mới đi lên phòng, không quên liếc đi liếc lại vài cái mấy tấm ảnh trên bàn
Amaya cảm giác, mình đã bỏ quên chỉ tiết quan trong trong, song bây giờ cô mệt rồi, không đặt quá nhiều tâm tư vào nó
sẽ có nhiều lúc, cô theo cha đi chà xát với các hiện trường vụ án để lấy tài liệu, đôi khi được đặc cách thảo luận, cũng có công lao phá được mấy vụ nên mới được làm cái đuôi mấy năm liền, nhưng với điều kiện là cô rảnh rõi còn không cô chỉ liếc một cái rồi bỏ qua không quan tâm tới, cô chả phải nhân vật chính, không rảnh suốt ngày chạy đi làm chính nghĩa
Ngày hôm sau Amaya đi học về, trên bàn vẫn giữ nguyên bằng chứng ảnh ở đấy, bèn đi lại xem tiếp mà chưa kịp thay trang phục
Chằm chằm mấy tấm ảnh hồi lâu, Amaya mới kịp nhìn ra mình đã bỏ sót chuyện gì, cô ngồi xuống, lọc ra những tấm ảnh mà ông Mori chụp, quả nhiên... cô đã bỏ sót một chí tiết, nạn nhân Misaki thuận tay phải nhưng những tấm ảnh được chụp vào ngày
Cô phải mau báo cho cha biết để ông tiếp tục giữ Yukata điều tra, không thể thả ra ngoài như vậy, nhưng khi cô gọi báo thì ông báo thám tử Mori đã điều tra được và tìm được bằng chứng tội phạm của Yukata, hiện đang di chuyển đến sân bay
Nghe thế cô vội vàng lấy áo khoác đi ra ngoài bắt taxi đến sân bay, 21 giờ chuyến bay sẽ khỏi hành, nếu không kịp ngăn cản, ông ta sẽ thành công tẩu thoát ra nước ngoài với số tiền bảo hiểm mình nhận được
Đến nơi thời gian chuyến bay sắp đến, Amaya vội đi tìm Yukata, bất chợt loa sân bay thông báo có Negishi tìm gặp Yukata, cô liền hiểu ai đã giả danh nạn nhân để hẹn ông ta ra bãi đỗ xe sân bay
Không phải nhân vật chính thì chứ là ai nữa từ đầu tới giờ cô chưa từng gặp Conan ở trạng thái nhi đồng nhân cơ hội cô liền hỏi những bảo vệ xung quanh tìm đường đến bãi đỗ xe của sân bay
Quả như Amaya dự đoán, Conan đứng đối diện với hung thủ, liệt kê những thủ đoạn hung thủ đã gây ra cho nạn nhân, chỉ là không ngờ hung thủ lại dễ dàng nhận tội như vậy, có lẽ khinh thường một cậu nhóc 7 tuổi nếu làm nhân chứng chắc chắn cảnh sát sẽ không tin và cho rằng cậu đang bịa chuyện
"Vậy nếu nhân chứng là tôi thì sao ?" Amaya chậm rãi đi ra, dáng vẻ nhẹ nhàng lạnh nhạt, hung thủ lẫn Conan vô cùng ngạc nhiên không rõ cô xuất hiện lúc nào Conan thì không ngờ được cô bạn mờ nhạt trong lớp lại xuất hiện ở chỗ này còn Yukata lại không ngờ được ở đây lại có người thứ 3 đã thế lại là con gái của thanh tra
Hắn nổi lên sát khí như muốn giết người diệt khẩu ý mình là đàn ông coi thường cô là thiếu nữ với dáng vẻ yếu ớt và nhóc ranh hỉ mũi chưa sạch, con dao hắn giấu dưới ống tay áo rút ra, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống cả hai
Amaya vẫn bình chân như vại không có dáng vẻ gì sợ hãi khi thấy một tên giết người lao về phía mình vì cô biết rằng có nhân vật chính đây cho dù bây giờ đang ở trạng thái nhi đồng nhưng với phát minh của tiến sĩ Asaga chính là đôi giày uy lực mà cậu đang mang nó sẽ bảo vệ cậu và cô, quả nhiên tên hung thủ bị lãnh một cú đá trời giáng thẳng vào mặt và ngất xỉu.
Amaya vuốt mặt, uy lực của cú đá này xem ra tên này phải nằm viện chừng một tháng nhà nước là phải nuôi hắn rồi, thấp ngọn nến cho Yukata vài giây
Cô mới liếc nhìn thằng nhóc lùn tịt chưa tới hông của mình quả là nam chính, cho dù bị teo nhỏ, dáng vẻ vẫn khiến mấy cô nàng nữ sinh yêu thích
Amaya khụ một tiếng giả vờ nghiêm túc hai tay chắp sau lưng nghiêm khắc nhìn Conan
"Tôi không biết cậu đang là dũng cảm hay là ngu xuẩn chỉ là một oắt con mà dám nói đầu với người trưởng thành hên là kẻ này là một tên trói gà không chặt nếu gặp phải phải phải bọn tai to mặt lớn tôi không biết cậu bé có thể đứng trước mặt thản nhiên nhìn tôi như thế không
Ví dụ vụ như chuyện đối đầu với bọn áo đen chỉ vì tính tò mò mà lao đầu nguy hiểm không suy tính trước sau để bây giờ trở thành một đứa nhóc đau khổ hơn còn phải học lại tiểu học, nhìn nam chính trước mặt cô lại nhớ khoảng thời gian học lại cấp 1 của mình quá ư là mệt mỏi
Conan thầm kinh hãi, không biết cho cố tình hay vô ý cô là nói chúng như có thể đoán được thân phận của cậu thân mình có chút run rẩy không nhận thức được mà lùi về sau vài bước
Thấy vẻ mặt vô cùng thú vị của nhóc con trước mặt thật ra cô muốn trêu hắn thêm một chút nhưng chợt nhớ có lẽ cảnh sát sắp tới rồi nên tạm phải buông tha
"Nhóc con tên gì" cô quay lại vẻ lạnh nhạt hỏi tên, làm bộ như không biết cái tên Conan trước mặt chính là tên thám tử Shinichi cùng phá án mà cha hay nhắc tới đồng thời là bạn chung lớp với cô
"Edonawa Conan, một thám tử" nói xong cậu chợt nhớ có gì đó không đúng giật mình muốn giải thích
Cô vờ như không phát hiện vẻ mặt lúng túng của Conan quay đầu đi hướng khác , ý bảo mau rời đi sắp có người đến Conan hiểu ý bèn gật đầu sao đó móc trong túi một của băng ghi âm đưa cho cô đây chính là lời thú tội của hung thủ mà cậu thu âm được
Ayama dĩ nhiên không khách khí mà nhận nếu cậu nhất muốn nhường công lao cho mình cô cũng không giả vờ nghĩa khí mà từ chối vả lại bên này cũng đang muốn giấu thân phận
"À ... Chưa giới thiệu, chị tên Ayama, là một nhà văn, hân hạnh" Ayama cười nhẹ, cô đang rất mong chờ khoảng thời gian tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra.