Cha Tôi Là Thanh Tra Megure?

Chương 97


trước sau

Mọi người đang giấu cô chuyện gì thì phải, làm gì nhà sắp có khách mà mặt ai cũng trầm trọng như vậy, có khi nào Amuro sắp ghé thăm nên người trong nhà đang bàn bạc kế hoạch

Amaya chậm rãi rời khỏi giường, nằm hoài khiến cơ thể cô đã đau mà còn ê ẩm, chán nữa, với lại cô cũng chả phải nằm liệt giường, mọi người không biết vì thế mà cứ 10 - 20 phút là đi vào phòng kiểm tra

Nhưng hôm nay có vẻ nhà yên tĩnh nhỉ, nhìn lên lịch cô mới chợt nhớ hôm nay là ngày diễn ra lễ trao giải liên hoan phim quốc tế, bố cô được đề cử vào hạng mục kịch bản xuất sắc nhất, hình như là sắp chiếu rồi thì phải

Tự kiếm mình chiếc vớ thật dày, khăn quàng cổ rồi ôm cái chăn mình đi xuống phòng khách, ở đó Akai đã ngồi sẵn để canh chương trình, xem ra anh vẫn còn nhớ bữa trước có hứa với cô cũng coi nhưng ai nghe được cô bị bệnh liệt giường rồi

"Sao co...sao em không nghỉ ngơi đi, xuống đây làm gì?" Akai bất ngờ khi thấy cô đi đến phòng khách xem Tivi

Con?

Amaya nghi hoặc, nhưng vẫn bình tĩnh đi tới Sofa coi chương trình truyền hình

"Nằm hoài cũng chán lắm"

"À... ư"

Có vẻ lúng túng, nếu bình thường có lẽ Amaya sẽ ngồi cạnh anh, nhưng thái độ anh khá lạ, đã thế còn đeo khẩu trang

"Là bố đúng ko?" Amaya vừa nói, "Akai" Giật thót cả lên, chỉ cần vậy cô liền hiểu là cô đoán đúng rồi, vì bình thường nếu thấy cô đi xuống phòng khách, Akai luôn có thói quen nhìn xuống chân cô trước, đơn giản là cô không thường đi dép hoặc tất trong nhà, ngoài ra khi cùng xem Tivi, anh ấy luôn kéo cô ngồi bên cạnh nhưng người này lại không có hành động gì hết, chỉ nhìn thấy cô rồi ngạc nhiên sao cô lại đi xuống đây thôi và đặc biệt nói ra thật có lỗi với bố cô, đơn giản là Akai thường xuyên tập luyện cơ thể và hít đất nên... dù hai người có cao bằng nhau như về phần cơ thể Akai nhìn rắn chắc hơn nhiều

Dù bố cô cố tính mặc đồ dầy lên song vẫn không thể che được vóc dáng thư sinh của mình đâu

"Em trai con đâu?" Cô nghĩ cô nên lánh mặt thì hơn

"Thằng nhóc đang ở trong phòng máy đấy" Bố cô dùng giọng Subaru trả lời, giọng điệu cũng giống phết, tuy cô không biết mọi người đang lên kế hoạch gì song cô biết, tốt nhất mình không lộ mặt, thế là cô mang một đống đồ ăn trái cây nước uống lên phòng giám sát thì tốt hơn, Sợ con gái mình mang nặng nên ông cũng giúp một tay, em trai mình đang lên tinh thần cứ như sắp vào trận chiến sinh tử

Xem ra hôm nay nhà mình sẽ xuất hiện vị khách vô cùng đặc biệt cho xem

Vì khách đó cuối cùng đã đến, không ai khác chính là Amuro

Conan tập trung giả giọng đối phó với hắn, dáng vẻ cậu em mình rất bình tĩnh khi đối đầu với Amuro, người lớn tuổi hơn cậu cùng với nhiều kinh nghiệm với cậu em mình rất nhiều

Cả hai chị em đang tập trung làm việc riêng của mình, người chị xem phim truyền hình trực tiếp, cậu em làm diễn viên lồng tiếng xuất sắc thì đột nhiên cô chị bị điểm danh làm cô giật mình mà rơi trái nho mình sắp cho vào miệng

"Cô ấy bị bệnh nên đang nghỉ ngơi trong phòng" bố cô nhanh chóng giải thích

Gì đây... Nằm không cũng trúng đạn là đang nói đến cô đúng không?

"Ồ... Vậy à, mấy hôm trước tôi mới nhìn thấy em ấy còn khá khỏe mà?" Nhìn qua camera, Amuro trông có vẻ đang tìm kiếm hình bóng của cô

"Em ấy bệnh mấy ngày nay rồi" bố cô còn không quên giả ho thể hiện tôi chăm sóc cô ấy nên bị lấy bệnh đây

Amaya không mấy hứng thú cuộc trò chuyện của hai người đàn ông dưới nha, ăn uống no nê cô cũng quay lại giường bệnh của mình nghỉ ngơi, họ đang bảo vệ mình thì mình cũng phải biết yện phận làm nạn nhân cho thật tốt

Nhưng nếu bố cô cải trang thành Subaru, vậy Akai anh ấy đi đâu vậy chứ...Cả mẹ nữa, nếu bố ở đây bà đi đâu có khi nào.... Bà cải trang thành bố để tham dự lễ trao giải

Amaya cẩn thận đi xuống phòng khách, kịp nghe Amuro gọi người phía trước chính Shuichi Akai nhân viên FBI

Với gia đình có diễn xuất như thần dĩ nhiên bố cô biết phải thể hiện thái độ nhân vật thế nào, Amaya phân vân mình có nên đi đến không, nếu không xuất hiện thế nào người đó cũng nghi ngờ mình liên quan đến Akai vì thế nên mới cô tình trốn đi

"Subaru... Nhà mình có khách sao?" Amaya chậm rãi đi đến, dáng vẻ yếu ớt bệnh tật đúng như lời "Subaru" ban nãy nói

"Ồ... Amaya trông sắc mặt tệ quá, không sao chứ" Amuro thân thiện hỏi thăm nhưng ánh mắt hắn lại ngược lại hoàn toàn

"Tạ ơn trời... Chưa chết được" Amaya lạnh lùng đáp trả "Anh đến đấy nhắc người mang tên Akai đó là sao? Chuyện gì liên quan đến người đã mất với anh ấy chứ?"

"Amaya... dù sao Akai hắn từng là người yêu của em" Amuro nhúng vai, bất cần nói "Nên việc em che giấu cho hắn là điều đương nhiên"

Amuro đứng nhìn quanh một vòng, gương mặt tự đắc như mình là kẻ chiến thắng nói tiếp " Theo như anh quan sát, nơi đây giấu rất nhiều Camera, rất có thể có ai đó đang quan sát tất cả chúng ta"

"Anh nói đúng rồi đấy" Amaya cũng không ngại ngần che giấu chuyện nhà mình có vô số Camera theo dõi "Nhưng trước giờ nó là vậy rồi" Amaya quay sang nhờ "Subaru" làm giúp mình tách trà gừng, dù sao vào mùa lạnh, trà gừng là thứ tốt nhất giúp cô làm ấm người

"Khụ khụ...Theo như anh nói tôi đang giúp Akai cải trang thành Subaru để ẩn náo, vậy bằng chứng đâu, anh nên biết người giống người hay cải trang từ người khác thì có thể... nhưng giọng nói thì làm thế nào?"

Cô thừa biết hắn ta trước khi đến đây đã điều tra kỹ hết rồi, cả cái máy giả giọng được ông tiến sĩ phát minh hắn ta cũng biết được, Amuro nghi ngờ việc Subaru lúc nào cũng mặc áo cổ cao chính là để che giấu chiếc máy đó

"Được thôi... Anh có thể kiểm tra nhưng xong xuôi tốt nhất anh nên biến khỏi đây và đừng có nhắc đến người nào đó trước mặt anh ấy một lần nào nữa" Amaya cảnh cáo, cô làm như vậy chính là thể hiện không muốn "Subaru" biết đến mình từng có mối quan hệ như thế nào với cái người tên Akai ấy

Amaya tự tin như vậy vì cô thừa biết gia đình cô sẽ không ngốc nghếch mà tự đào hố chôn mình mà đeo cái vòng đổi giọng
trên cô khi đối mặt với Amuro, vừa đúng lúc "Subaru" cầm tách trà từ trong bếp bước ra, Amaya chủ động kéo cổ áo "Subaru" xuống

Chiếc cổ không có lấy một cái vòng nào cả như sự nghi ngờ của Amuro

Bất chợt điện thoại của Amuro vang lên, theo như sắc mặt của anh, có lẽ kế hoạch đã đi đúng như sự sắp xếp của cả hai người, Akai và Conan

Ôi trời hôm nay cô thật dâng trào cảm xúc, như thể hiện được mình là cô gái thật tình, đau đớn vì mất người yêu và không muốn nghe ai nhắc đến người đó một lần nữa, cô nên đổi ngành từ nhà văn trẻ sang diễn viên trẻ không nhỉ, sợ sẽ có triển vong đấy

Nhưng hậu quả luôn đi ở phía sau

"Amaya.. Em không sao chứ?" "Subaru" thấy sắc mặt cô bỗng nhiên tái nhợt, lo lắng hỏi

Amaya đang định nói không sao thì sự kiện dã xảy ra trong lịch sử xuất hiện, cô không kiềm kịp mà nôn ngụm máu lớn

Cái gì vậy... không phải cô ấy bảo sẽ không nôn ra máu nữa hay sao?

Bệnh nhân hoang mang 1 mà hai nhân vật nam có mặt ở đó hoang mang 2, cứ như thời gian tạm thời bị dừng lại, chỉ có thể đứng trân trân mà nhìn vũng máu chảy trên thảm nhà

Để cứu vẫn tình hình đó, Amaya chỉ có thể bình tĩnh, thật bình tĩnh, rất bình tĩnh lau vết máu còn sót lên mặt, vào bếp đánh răng mà loạn choạn lên lầu, cô mà còn ở đó thế nào còn phiền thêm đã thế cô sợ bố cô mà lo lắng, thoát vai thì khốn

"Nếu anh đã xác nhận xong người cần tìm thì mau chóng về cho" Trước khi đi cô cũng không quên đuổi khách, có vẻ như mọi thứ đã đâu vào đấy rồi

Phải công nhận, nôn một cái cơ thể nhẹ hẳn đi, đỡ mỏi mệt hơn trước nhiều nhưng chơi kiểu bất ngờ như vậy trước mặt bố cô, sợ rằng lát nữa khách về thế nào là một trận dài sớ câu hỏi thăm liên hoàn đây

Amuro trước khi đi có quay nhìn về hướng cô rời đi, như muốn nói gì đó rồi thôi, anh xin lỗi "Subaru" vì hiểu lầm không đáng có rồi nhanh chóng rời khỏi, Amaya sau khi gây chuyện mà đi lên phòng giám sát nhìn hai người kia kết thúc câu chuyện huyên náo vừa nãy

"Chị thực sự không sao chứ?" Conan gục ngã sau khi giải quyết được rắc rối mà ông bố mình đem lại, không chịu làm đúng kịch bản gì cả, rồi nhìn chị gái mình vừa mới nôn bãi huyết vậy mà còn bình tĩnh đứng đây hóng hớt

"Yên tâm... Chưa chết được đâu" Amaya thoải mái nói chuyện, tuy sắc mặt vẫn còn xanh sao nhưng thần sắc gương mặt đã linh động hơn rất nhiều

Bố sau khi tiễn khách về, ông kiểm tra một vòng nhà xem ngôi nhà có bị đặt máy nghé không mới yên tâm đến phòng giám sát, ông đi vào thấy Amaya không nghỉ ngơi mà ngồi đó nói chuyện qua lại với Conan, gương mặt sầm xuống lôi con gái mình trở về phòng nghỉ ngơi cho dù Amaya có phản đối thế nào đi nữa

Khi Akai trở về cũng đã tờ mờ sáng, theo sau là hai nhân viên đồng nghiệp của anh, Jodie và Camle

Mọi người vào nhà nghỉ ngơi sau cả đêm vật lộn với nhóm người tấn công mình, bà Yukiko sau khi hóa trang chồng mình để nhận giải thưởng cũng nhanh chóng trở về Nhật ngay trong đêm, còn bố cô lại phải bay ngược ra nước ngoài

Ai cũng mêt mỏi cho chuyến quân đoàn ghé thăm đợt này, bà vừa về nhà đã thấy có thêm 2 người lạ mặt nên cũng không quá ngạc nhiên, chỉ chào hỏi mời trà rồi vội vàng lên thăm con gái mình

"Amaya sao rồi con" Bà lo lắng đến kiểm tra nhiệt độ cơ thể Amaya, cho dù Conan có chỉnh nhiệt độ phòng cao thế nào với đắm chăn, chị gái vậy vẫn cứ lạnh như vậy

"Hôm qua mẹ có nghe kể Amaya thổ huyết, làm mẹ sợ quá" Khi đó thực sự bà rất muốn trở về liền, nếu không phải chồng bà trấn an con gái không sao thì có lẽ bà đã có mặt ở đây từ sớm

"Hai mẹ con mình ra ngoài đi ạ, chị ấy mới ngủ được thôi" Conan nói nhỏ với mẹ mình, chị cậu vì lạnh mà cứ trằn trọc không ngủ được, dằn co lắm mới chợp mắt được một lúc nên cậu yêu cầu mẹ lát rồi vào

Cả hai cùng nhẹ nhàng rời khỏi phòng, Akai cũng đứng bên ngoài như muốn vào xem Amaya như thế nào rồi thì Yukiko ngăn lại, bảo Amaya mới ngủ được, đừng vào kẻo Amaya thức giấc

Jodie và Camle đang ở phòng khách nghỉ ngơi, Yukiko đi phà trà đãi hai người, vì sáng sớm nên không đồ gì đãi khách ăn cả

Hai người bảo không sao, dù sao cũng là đột ngột ghé thắm

"Ở đây mới xảy ra vụ ẩu đả sao?" Jodie nhìn thấy vết máu trên sàn

"Không có... Chỉ là con bé nhà tôi hậu đậu làm đổ lọ màu thôi" Yukiko lấp liếm cho qua chuyện, thảm dính máu chắc nên mua một cái mới rồi, để lát bà tìm mua luôn, chứ để con bé thấy nó lại nằng nặc đòi đi giặt cho mà xem

"Khi biết Amaya là con chị làm tôi bất ngờ lắm đó, không ngờ mẹ ruột của trò ấy lại là một nữ minh tinh một thời"

"Vậy cô ấy với Akai đang sống chung nhà sao?" Camle có chút không ngờ Akai lại đang sống chung với nữ sinh trong cùng ngôi nhà đấy

Với cậu ấy đâu rồi nhỉ

Cả hai người dáo vác nhìn quanh, Bà Yukiko thấy vẫn còn sớm nên đề nghị hai người nghỉ ngơi, khi khỏe khoắn lại rồi thì sẽ bàn chuyện tiếp

Bà dẫn Jodie và Camle đến phòng dành cho khách, một người ngủ ở phòng Shinichi, một người ngủ phòng khách

Conan thì chỉ mình ngủ ở đâu... thì bà nháy mắt

"Thì con ngủ với mẹ chứ đâu"

"Vậy còn Akai?" Bị mẹ xách lên, cậu thà ngủ với Akai còn hơn ngủ với mẹ cậu

"Dĩ nhiên con rể phải ngủ với con gái mẹ rồi" Nói rồi ẵm con trai mình trở về phòng vợ chồng bà, tuy hơi tiếc nuối vì không thể ngủ chung với con gái, nhưng để mai chóng tóm được con rể tương lai thì bà đành hy sinh vậy

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện