Tiếng Trang Liễu nói truyền đến trong phòng, bà ấy đứng ở bên ngoài phòng ngủ chính gõ cửa một lúc lâu cũng không thấy Mật Mật ra mở cửa, vì thế liền tự mình mở cửa vào phòng ngủ của con gái và con rể.
Sau đó, nhìn thấy mặc kệ bà có hỏi như thế nào, Mật Mật vẫn cứ rúc ở trong chăn, bọc chính mình lại như một cái kén tằm, Trang Liễu vừa tức giận, lại sốt ruột.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ngồi ở mép giường tân hôn của Mật Mật và Lăng Nhiễm, tận tình khuyên bảo Mật Mật nói:
“Con đó, hiện tại đều đã lớn rồi, có tâm sự gì cũng không nói cùng với mẹ, có phải là cãi nhau với A Nhiễm rồi hay không?”
Mật Mật ở trong chăn đột nhiên xốc chăn lên, ngồi dậy, đôi mắt đỏ hoe nhìn mẹ mình, cô hé môi, giống như có một bụng tâm sự muốn nói cùng với Trang Liễu, nhưng khi nhìn thấy những sợi tóc bạc hai bên trán Trang Liễu, trong lòng đột nhiên đau xót, không nói lên được lời nào.
Cô duỗi tay ôm lấy cổ Trang Liễu, vùi mặt của mình ở trên vai Trang Liễu, ủy khuất nức nở nói:
“Mẹ, đây là chuyện của con và Lăng Nhiễm, mẹ cũng đừng nhọc lòng, hiện tại mẹ đã lớn tuổi rồi, huyết áp lại không tốt, đừng có nhọc lòng vì chuyện của con và Lăng Nhiễm, xin lỗi mẹ.”
Nói xong, nước mắt Mật Mật cứ như vỡ đê không ngừng chảy xuống, ướt đẫm cả bả vai Trang Liễu.
Trang Liễu thở dài thật sâu, duỗi tay ôm lấy cả người Mật Mật, một tay vỗ nhẹ lên lưng Mật Mật, dỗ dành cô như một đứa trẻ, như thể Mật Mật thật sự còn rất nhỏ, nói:
“Lúc trước là con phấn khích lôi kéo A Nhiễm trở về nhà, nói phải gả cho nó, mẹ cảm thấy con còn đang đi học, cho dù là suy nghĩ hay là kiến thức cũng đều không đủ trưởng thành, ban đầu mẹ cũng phản đối, nhưng Mật à, chính con ngẫm lại, cuộc hôn nhân này của con làm cho không ít họ hàng trong nhà đều phải hâm mộ đỏ mắt, nhà chúng ta trước kia nghèo, toàn bộ họ hàng đều xem thường chúng ta, bây giờ mẹ thật sự rất vui, khi nhìn thấy mấy họ hàng đó hâm