Khả Hân đứng đó chờ anh mắt hướng ra biển trong lòng thầm nghĩ "không biết bây giờ ba thế nào rồi sức khỏe có tốt không, có ăn uống đầy đủ không, vài ngày nữa mình sẽ tới thăm ông ấy"Mãi mê suy nghĩ nên 15 phút đã trôi qua Đại Long vẫn chưa về, cô có phần hơi lo lắng nhưng cũng kiên nhẫn đợi thêm một lúc nữa , 1 tiếng đã trôi qua vẫn không thấy bóng dáng của anh cô sốt ruột lấy điện thoại điện ra gọi cho anh nhưng không có phản hồi, định chạy đi tìm anh thì sau lưng cô có một bé gái trên tay cầm một bó hoa hồng , cô bé lấy tay níu váy cô lại, Khả Hân quay sang thấy cô bé thì ngạc nhiên nhìn cô bé, không lẽ cô bé bị lạc ba mẹ sao?Bé gái nhìn cô mỉm cười rồi đưa bó hoa cho cô " Em tặng chị Hoa nè" , cô ngơ ngác tặng hoa? Không để cô hỏi thêm bé gái nắm tay cô đưa đi đâu đó cô cũng khá bất ngờ nhưng cũng đi theoĐến nơi cô thấy trước mắt mình là những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim xung quanh là những ngọt nến được thắp sáng hai bên có rất nhiều người đứng cầm bong bóng trong rất đẹp mắtBé gái đưa cô đến chính giữa trái tim hoa hồng rồi buông tay , cô ngơ ngác không biết gì thì đằng sau vang lên một giọng nói quen thuộc "Khả Hân" cô quay lại nhìn Đại Long đứng trước mặt cô, tóc anh đã được vuốt keo rất đẹp, quần áo cũng đã được thay ra giờ trông anh rất lịch lãm và đẹp trai chẳng khác gì mấy vị tổng tài mà hằng ngàn cô gái mơ ước, tìm Khả Hân khẽ lệch một nhịp cô ấp úng nói"Tất.
.
tất cả những chuyện này là do anh làm sao"?Đại Long cười tươi bước về phía cô anh không trả lời câu hỏi của cô mà chỉ tay về một phía nào đó" Em nhìn bên kia đi"Khả Hân nhìn theo hướng anh chỉ nhưng không thấy gì cả, cô quay đầu lại đã thấy anh lúc này đang quỳ xuống trên tay là một cái hộp bên trong là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánhĐại Long nhìn cô nói " Khả Hân ngay từ lúc gặp em anh đã nghĩ chúng ta không thể cùng nhau vì hoàn cảnh cả hai vô cùng khác biệt, nhưng khi nhiều lần tiếp xúc và ở cạnh em anh chợt nhận ra mình đã yêu em từ lúc nào rồi, chỉ là bản thân anh cố chấp không muốn thừa nhận, từ trước giờ em đã chịu thiệt rất nhiều nhưng bây giờ đã có anh ở đây ,anh sẽ cùng em gánh vác tất cả ,cùng em trải qua cuộc sống bình yên nhất, Anh yêu em"Anh hít sâu một lần nữa và nói to"Lâm Khả Hân em có đồng ý làm vợ của Hoàng Đại Long anh không"?Khả Hân lúc này đã khóc , khóc vì quá hạnh phúc khóc vì ngoài ba ra vẫn còn một người lúc nào cũng âm thầm chờ đợi cô âm thầm bảo vệ cô, nén nước mắt cô gật đầu " Em Đồng Ý"Anh cười tươi đem chiếc nhẫn từ trong hộp ra đeo vào ngón tay áp út của cô, không nhịn được anh đứng dậy ôm cô xoay vòng vòng, mọi người xung quanh vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi.
Đám cưới của Đại Long và Khả Hân