Chương 14: Muốn em, sao nào...
Nghê Thường từ nhà hàng đi thang máy xuống, vừa đứng ở cửa khách sạn đã nhìn thấy từ xa Viêm Trì đội mũ bảo hiểm lái moto lại chỗ mình.
Không phải chiếc moto xám bạc chở cô ở cao nguyên, chiếc này có màu đỏ bắt mắt pha nhám than, thân xe cũng lớn hơn, đường nét, sắc bén trông như một con "quái vật" bằng thép tinh xảo và đắt tiền.
Minh họa đâyyy
Anh dễ dàng điều khiển " quái vật" bằng sắt kia, gây tiếng động lớn dừng lại trước mặt cô, giơ tay cởi kính bảo hộ ra.
" Đưa tôi xem số thứ tự đơn hàng."
Nghê Thường bấm điện thoại đưa tới cho anh xem, nhìn anh siết chặt găng tay, cô lại do dự:
"Thôi hay là không đi nữa vậy."
Viêm trì mang găng tay, ngước mắt nhìn cô: " Sao vậy, em không muốn uống nữa?"
Nghê Thường có điểm ngượng ngùng mím môi: " Tôi thấy hơi phiền phức."
Vốn là muốn mời anh uống trà sữa, kết quả biến thành người ta lái xe tự đi mua. . . . . .
Viêm trì cười nhẹ, hưng trí nhìn cô "Làm sao bây giờ? Nếu không ——"
Anh gõ gõ lớp vỏ bảo vệ trên găng tay lên bình xăng: " Vậy em trả tôi phí giao hàng?"
Nghê Thường liếc mắt nhìn anh đang ngồi trên chiếc moto đắt tiền ......
Xe này chạy một vòng chắc sẽ tốn tiền nhiên liệu lắm.
Còn chưa nói đến anh vẫn là tay đua số một trong nước.
Phí giao hàng cho một moto cấu hình và tài xế như vậy...
Nghê Thường chớp mắt mấy cái, hỏi anh: " Thế anh muốn bao nhiêu?"
Viêm Trì nhìn thẳng về phía cô: "Tôi không cần bao nhiêu cả.?
Dưới chiếc mũ bảo hiểm dày cộp, vẻ mặt anh càng trở nên thâm thúy nghiền ngẫm: " Tôi muốn em, thế nào?"
Nghê Thường: "! !"
Nghê Thường mặt mày đỏ bừng đến mang tai: "Anh. . . . . ."
Mắt anh khẽ cong cong thành hình cung, tiếng cười khúc khích phát ra từ mũ bảo hiểm, như vừa thực hiện thành công chuyện gì đó xấu xa tinh quái. "Tôi không nhìn ra nha, suy nghĩ của em cũng thật phưc tạp nhỉ."
Viêm Trì hoãn thanh trêu chọc cô, lại nghiêm mặt nói, "Đâu có ý gì khác. Tôi chỉ là nghĩ muốn em với tôi, hai chúng ta cùng đi mua."
Nghê Thường: ". . . . . ."
Người đàn ông vừa nãy tuyệt đối là . . . . . .
Đánh lừa cô!
Còn nói cô suy nghĩ phức tạp. . . . . .
Nghê Thường khó chịu quay đầu lại "Không đi!"
Viêm trì cười cười vỗ tay ga: " Mua trà sữa xong, tôi mang em cùng áp loan* , được không?"
*Áp loan = ôm cua. Là hành động này nè mn
Trong lúc mình tìm nghĩa từ này có thấy một bài báo tiếng trung có lời dẫn là: "Dạo gần đây, có một đoạn video tay đua moto chuẩn bị ôm cua, cô bạn gái ngồi phía sau khóc lóc xin người yêu đừng làm như vậy khiến nhiều cư dân mạng lo lắng. Vậy ôm cua khi lái moto nghĩa là gì? Những rủi ro khi chở người khác làm động tác này? Hãy để biên tập viên dẫn dắt để các bạn cùng hiểu nhé! " Tự nhiên thấy giống tương lai chị ghê =))))
Nghê Thường mí mắt động động...: "Áp loan là cái gì?"
Viêm Trì nhướng mày: "Đi chẳng phải sẽ biết ."
Nghê Thường rất nhanh lại lắc đầu: "Không được, tôi một lát còn gặp người."
"Sẽ kịp." Viêm Trì lập tức trả lời.
Nghê Thường kỳ quái nhìn anh: "Anh làm thế nào biết là kịp?"
Viêm Trì: ". . . . . ." "Vậy tôi đây đi trước mua trà sữa."
Thấy anh đeo kính bảo hộ lên Nghê Thường lại nghĩ tới gì đó: "Này ——"
Cô lấy điện thoại ra: " Số điện thoại của anh là gì? Để tôi có thể liên hệ? "
Viêm Trì đang định trả lời, sau đó lập tức nhận ra:" Tôi đã đưa em số rồi còn gì."
Nghê Thường ánh mắt lóe lên, mơ hồ nói:" Lúc đó lộn xộn quá ... Tôi sơ ý làm mất. "
Cô không có gan nói mình cố ý không giữ số của anh. Càng không thể không biết xấu hổ để anh biết được bí mật không thể nói ra của cô - suy nghĩ phập phồng lo lắng về anh......
Viêm Trì à một tiếng: " Em cũng thật không có lương tâm."
Anh chậm rãi đọc số, đến một nửa bỗng có chút đăm chiêu dừng lại, sửa lời: "Nếu không chúng ta add Wechat đi."
Nghê Thường gật đầu, mở mã của mình ra.
Viêm Trì lấy điện thoại ra quét, hài lòng nhìn thông báo đã thêm bạn, anh mỉm cười nhấn tay ga
" Tôi đi đây."
Chiếc xe màu đỏ biến mất nhanh chóng. Nghê Thường quay đầu đi vào khách sạn, ngồi trở lại quán cà phê lúc nãy. Sau khi từ chối phục vụ gọi món, cô liếc nhìn đồng hồ trên tường, mở điện thoại lên.
Danh sách WeChat, tài khoản được thêm mới nhất có avatar là ảnh chụp nửa người, anh mặc đồ đua màu đỏ trắng đang cúi người đứng cạnh moto. Quần áo cùng lần đầu tiên ở cửa sổ khách sạn cô nhìn rất giống. Nghê Thường nhấp vào ảnh đại diện, vào vòng bạn bè của anh.
Hình nền của vòng bạn bè vẫn là bức ảnh chụp moto - chiếc màu đỏ mà anh lái khi nãy.
Vòng bạn bè của Viêm Trì không có giới hạn thời gian, nhìn qua là có thể thấy được, nhưng bản thân anh cũng không đăng