- Nổ tung bí cảnh? - Ma quân hỏi lại cho chắc. Đồng thời muốn mổ não bé ngốc ra xem bên trong vận hành kiểu gì mà có thể điên rồ cỡ đó. Mặc dù bí cảnh này thuộc dạng nhỏ, nhưng vẫn là một trường không gian độc lập, kích nổ sẽ tốn rất nhiều năng lượng.
Vĩnh An thản nhiên gãi mũi, ngữ điệu nhẹ tênh. - Ừ, cho nổ.
- Theo tôi. - Dứt lời, anh vác cậu lên vai đi đến địa điểm vắng người. Sau đó yêu cầu thủ lĩnh Bạch Vân trình bày kế hoạch cho rõ ràng.
Cậu lấy ra một cây viết chì và một tờ giấy A0. Tay tỉ mỉ mô phỏng ý tưởng phá vỡ bí cảnh. Miệng liến thoắng giải thích chi tiết ý định của mình. Cuối cùng chốt lại một câu:
- Thiếu linh khí.
Ma quân vân vê môi dưới, cẩn thận đánh giá từng chi tiết nhỏ, rồi chỉ vào hướng đi của hoả lực vặn lại:
- Tôi có thể cấp lực cho trận pháp. Nhưng cậu làm sao định hướng nguồn lực và sử dụng linh lực hỗn tạp như thế? Trong khi mỗi trận pháp đều có quy định rõ ràng về tỷ lệ các loại linh lực.
Vĩnh An vội phản đối ngay. - Linh lực của anh phải để dành cho việc khác, cho nên vấn đề lớn ở đây là không đủ lực. Còn mấy thứ râu ria anh nói tôi lo được hết.
- Cho cậu một ngàn đạo - ma lẫn lộn đủ lực không?
Cậu bật lên lay hai vai anh. - Thiệt không? Anh điều quân từ bao giờ? Sao anh dự đoán như thần thế.
Lệ Thiên cốc nhẹ vào đầu bé ngốc:
- Bỏ cái tính bạ đâu làm đấy đi. Tôi không có khả năng tính toán như thần. Nhưng có thể dự trù hết mọi tình huống có thể xảy ra. Đó là cách quản lý rủi ro, rõ chưa? Việc lớn đã xong, mấy cái râu ria xử lý thế nào?
Thám tử nhỏ gãi gãi chỗ anh vừa đánh dấu. Miệng hơi trề ra huých nhẹ vai người kế bên. Chính cậu cũng không ý thức được phản ứng làm nũng của mình, ánh mắt chỉ tập trung vào bản vẽ trên giấy, tuôn ra một tràng khó hiểu:
- Ma khí, linh khí đều là lực, chỉ có hình thái khác nhau mà thôi.
Trận trong trận rồi lại trong trận. Đây không phải lần đầu anh chứng kiến bản lĩnh bậc thầy cỡ này, thế mà cảm giác kinh ngạc vẫn nguyên vẹn như cũ. Nỗi lo cũng không vì thế mà bớt đi phần nào:
- Đừng nói với tôi là cậu vừa mới nghĩ ra.
- Không, mô hình này tôi dựng lâu rồi. Có thử nghiệm qua vài lần. Không sao đâu.
Trấn an người xong, Vĩnh An lại tiếp tục tính đến vấn đề trọng yếu tiếp theo. Đó là đảm bảo an toàn cho tất cả nạn nhân trong vụ nổ. Cậu lấy ra sáu lá phù mạnh nhất của giáo sư Châu Thanh. Ánh mắt mang theo biết bao tiếc nuối.
- Địa Thạch Trận chỉ là lớp phòng hộ trong cùng. Sức mọi người quá yếu, không thể dựng nổi trận pháp tự bảo hộ trong vụ nổ. Cho nên tôi cần anh sử dụng tất cả linh lực còn lại, kết hợp với sáu lá phù này tạo thêm một lớp chịu lực ở vòng ngoài, gọi là Hồng Thuỷ Trường Lưu. Làm vậy may ra mới có cửa sống.
Đôi mắt của anh lập tức trung vào mấy lá phù phát ra lam quang lập lòe. Đáy mắt tràn ngập địch ý với nó. Uy lực tới cỡ nào ma quân còn lạ gì. Chính năm lá phù tương tự thế này kéo anh sập hầm vào phút chót. Bằng không lũ vô dụng kia lấy gì bẫy nổi đệ nhất ma quân.
Cho dù là Thánh nhân, chế tác loại phù mang theo mười phần linh lực của mình cũng không phải chuyện đơn giản. Một năm cùng lắm là họa ra hai lá. Khóe miệng của anh bất chợt nhếch sang một bên. Nhìn kiểu này đủ biết lão đã moi hết ruột hết gan cho trò nhỏ của mình.
Nghĩ cái gì mà khó chịu ra mặt thế kia? Vĩnh An liền gõ chóc chóc vào tờ giấy để thu hút sự chú ý:
- Nhìn đây này!
Tiếp theo là một màn khua tay múa chân hướng dẫn các điểm trọng yếu trong lúc dựng trận pháp. Rồi vòng lại tua hết kế hoạch từ đầu đến cuối, cho đến khi chắc ăn như bắp mới bắt đầu triển khai.
Để thực hiện kế hoạch, bộ đôi thám tử chia ra làm hai ngả.
Ma quân che giấu tung tích quay lại nhà giam, dùng uy lực thu phục nhóm tù nhân bất trị. Vào đến nơi, anh chỉ truyền âm ngắn gọn:
- Theo ta hoặc chết, chọn đi.
Một tên tử tù mặt mũi dữ dằn như Trương Phi gằn giọng:
- Mày là thằng éo nào?
Ngay tức thì, hắn nhận một vé đoàn tụ với ông bà.
Mấy tử tù còn lại khấp khởi mừng thầm. Ngầu lòi như vậy mới xứng tầm lãnh đạo đội quân sát nhân. Mấy thằng trước khi giết người cứ ưa lải nhải nhìn phèn bỏ mẹ.
Lệ Thiên thản nhiên quét qua một vòng, ánh mắt mặc dù không cố thị uy nhưng cũng đủ chấn kinh người khác. Sau khi xác nhận không còn tên nào muốn đi tìm chết, anh đưa cho mỗi người một tấm thẻ bài kèm theo lời dặn:
- Trung thành thì sống.
Cùng lúc đó, Vĩnh An nhờ vào áo khoác tàng hình chui rúc khắp nơi trong bí cảnh, lén lút đo đạc, xác định, và chôn dấu linh thạch vào những vị trí chết người. Tiện thể đảo qua hướng dẫn Hiền Minh thêm lần nữa. Rồi vòng lại nhà giam hoàn thành những bước cuối cùng.
*****
22:00:00 ba ngày sau.
Cuộc chơi bắt đầu.
Hoàng Kiệt và Kim Tuyền mỗi người mang theo hai trăm tu sĩ có nhiệm vụ đánh chặn quân tiếp viện.
Minh Quân chỉ huy ba trăm tu sĩ bao vây vòng ngoài nhà tù.
Nhật Quang dẫn đầu ba trăm tu sĩ còn lại đóng ở ngọn đồi gần đó, chịu trách nhiệm phối hợp trong ngoài.
Bên trong nhà tù, ma quân đột ngột hiện hình. Còi báo động hú lên inh ỏi.
Đội ngũ cai ngục rầm rập chạy vào, đến nơi bọn họ mới ngã ngửa hai lồng kính để vượt qua hệ thống phòng hộ bị kẻ địch phá từ lâu. Với linh lực yếu kém làm sao có bản lĩnh vượt qua hắc thủy.
Vĩnh An nhếch mép cười mỉa, việc nào cũng có hai mặt, khó người thì khó ta, đứng đó ngó đi.
Lấy ma quân làm trung tâm, ba đường kiếm khí bay chếch một góc mười lăm độ nhẹ nhàng phá vỡ trăm lồng giam, giải thoát tất cả các tù nhân.
Sát trận khởi động. Không gian nhà tù bị phong bế, linh khí hỏa - kim sáp nhập, tạo thành hàng trăm đĩa dao sắc bén.
Lệ Thiên hô to. - Giao lại cho cậu.
Sau đó biến mất vào trong bí cảnh.
Vĩnh An nhanh chóng tiếp nhận nhiệm vụ, hướng tới những người tử tù đưa ra mệnh lệnh:
- Hỏa linh lực qua hướng ba giờ. Kim linh lực hướng sáu giờ. Thổ linh lực hướng mười hai giờ. Còn lại tập trung vào giữa. Làm ngay!!!
Đồng thời bật nhảy như con thoi qua tám điểm đánh dấu trước. Hai tay không ngừng tuôn ra ba luồng linh khí kết nối linh thạch lại với nhau. Sau đó nhấc tất cả lơ lửng trên không, kết nối thành trận pháp hình bát giác, vòng xoáy như ấn ký âm dương nằm ngay tâm. Rồi đột ngột giáng mạnh tay xuống đất. Trận pháp nhập linh, thành!
Thủ lĩnh Bạch Vân tiếp tục xoay tròn phía trên sát trận sắp sửa hoàn thiện. Dùng linh lực hệ hỏa kết nối với các linh thạch còn lại. Một bức màng linh lực hình xoắn ốc đỏ rực vây lấy bên ngoài sát trận. Trận định linh, thành!
Cuối cùng quát lớn. - Truyền hết linh lực vào sát trận.
Truyền vào sát trận? Bộ muốn chết nhanh hơn hay sao? Tất cả tù nhân đều hoang mang khó hiểu. Một tên lập tức phản phé:
- Mày khùng rồi. Tao không theo.
Sau đó hắn bỏ chạy. Vài chục tên cũng quay đầu lật kèo vào phút chót. Nào ngờ linh lực bỗng nhiên rối loạn, trong cơ thể như có thứ gì đó liên tục di chuyển đến các huyệt đạo quan trọng. Hắn trợn trắng mắt, mấy tên phản bội khác cũng cùng một biểu cảm, bất lực nhìn linh lực của mình bị thứ gì đó hút ra, tự động bổ sung cho sát trận. Chỉ trong chốc lát cả người đổ gục xuống đất. Trong miệng trào ra mấy sợi dây vàng óng.
Vĩnh An nhẹ nhàng thu hồi lại tơ hồng, ánh mắt sắc như dao, trầm giọng đe dọa:
- Tất cả mọi người ở đây đều bị tôi dùng tơ hồng dựng trận đoạt linh. Trung thành hoặc là chết. Chọn đi.
Cả đám còn lại mặt mày xanh mét, thì ra cái thẻ bài ấy có trá. Bọn họ đã như cá nằm trong rọ, bắt buộc phải làm theo hiệu lệnh. Từng dòng linh lực hỗn tạp đua nhau đổ vào liên hoàn trận. Sau đó được trận nhập linh biến đổi thành một loại lực đồng nhất, rồi mới tuôn vào sát trận. Trận pháp chủ sát nhận thêm linh lực như hổ mọc thêm cánh, ngày càng phình to, tạo thêm nhiều đĩa dao giết chóc. Cuồn cuộn theo hướng của trận định linh đánh thẳng vào bí cảnh. Quả bom linh khí bắt đầu được hình thành.
Vĩnh An đĩnh đạc ngự kiếm bay giữa không trung giám sát trận pháp. Trong miệng lẩm nhẩm đếm ngược.
"Sáu… năm…"
Chính là lúc này, cậu bắn một tín hiệu màu đỏ ra ngoài.
Quân Minh vừa thấy liền hô to:
- Đội hỏa, lên!
Hơn trăm tu sĩ ở bên ngoài nghe lệnh truyền linh lực vào địa điểm phát ra tín hiệu. Đại trận lại tiếp tục phình to, giao động linh lực ngày càng kịch liệt, áp suất không khí tăng nhanh tạo nên mắt bão xoáy vào