CHƯƠNG 299
Nghe vậy, Lý Thiên Dương cũng thở dài bất lực: “Ba sống một mình không phải không thể, chỉ là công ty bị đập rồi, công nhân chạy hết, trong thời gian ngắn không thể làm việc lại được.”
Vương Nhất vẫn không thay đổi sắc mặt, thậm chí còn mỉm cười: “Ba, ba cứ yên tâm, chuyện này để con lo.”
“Con sao?”
Lý Thiên Dương kinh ngạc nhìn sang Vương Nhất, sau đó lắc đầu nói: “Nhất, ba biết bạn của con rất giỏi, nhưng cũng không thể lần nào cũng dựa vào bọn họ, hơn nữa vấn đề lần này không phải là tiền, mà là nhân lực, trong thời gian ngắn, ba đi đâu truyển được nhiều công nhân như vậy?”
Vương Nhất mỉm cười, đang muốn nói chuyện, đột nhiên điện thoại trong nhà đổ chuông.
Lý Thiên Dương ngạc nhiên, bây giờ vẫn rất sớm, ai lại gọi điện sớm như vậy?
Nhưng ông ta vẫn nghe máy: “Xin chào, ai đó?”
“Ông là Lý Thiên Dương, chồng của Châu Mỹ Ngọc, ba của Lý Mộng Đình?” Đối diện truyền tới giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông.
Lý Thiên Dương lập tức nghe ra Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình xảy ra chuyện gì, giọng điệu lập tức trở nên lo lắng: “Là tôi, cậu là ai?”
“Tôi là người của phân cục, vợ con của ông còn cả Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Hoa, Lý Xung… đều bị bắt rồi.” Người đàn ông nói ra một loạt cái tên, lạnh nhạt nói.
“Cái gì?! Bọn họ bị bắt rồi sao?”
Giọng nói của Lý Thiên Dương lập tức nâng tới quãng tám.
Vương Nhất lại cười lạnh nhạt, không hề bất ngờ với kết quả này.
“Bọn họ đã phạm tội gì?”
“Chúng
Nghe vậy, sắc mặt của Lý Thiên Dương lập tức thay đổi: “Đồng chí cảnh sát, lẽ nào cậu nghi ngờ là bọn họ sai khiến sao?!”
“Không tồi, đêm qua thông qua thẩm vấn, bọn họ đã khai toàn bộ rồi, ông mau tới đây đi.”
Cúp máy, sắc mặt của Lý Thiên Dương trở nên cực kỳ khó coi, quay đầu nhìn sang Vương Nhất: “Mộng Đình và Mỹ Ngọc xảy ra chuyện rồi.”
Vương Nhất biết là chuyện gì, nhưng anh vẫn hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Lý Thiên Dương thở dài, nói: “Người phái người đập công ty Áo Tân, là bọn họ.”
Vương Nhất rất dửng dưng chỉ nhìn Lý Thiên Dương đầy thâm ý: “Vậy ba, ý của ba thì sao?”
Anh tôn trọng quyết định của Lý Thiên Dương.
Trầm mặc hồi lâu, Lý Thiên Dương nói: “Ba tin bọn họ nhất định là quá tức giận nên mới làm như vậy, nói thế nào bọn họ cũng là vợ con và người thân của ba…”
Vương Nhất mỉm cười gật đầu: “Nếu ba đã quyết định như vậy, vậy con đi cùng với ba.”
“Được.”
Lý Thiên Dương cảm kích nhìn Vương Nhất, hai người rất nhanh đã tới phân cục.