Sau khi trở về Thành của Liễu Thanh Y, Thiên Thiên đã kể lại mọi chuyện cho cô.
Mặc dù y không có nhiều thiện cảm về Minh Thần nhưng y cũng đã cảm nhận được từ đầu tới cuối đều thật tình muốn bảo vệ cô bé nhưng chỉ là y không hiểu người có năng lực như hắn sao lại đi bảo vệ một cô nhóc không có lai lịch rõ ràng như Tiểu Thiên...
Về sau Liễu Thanh Y rồi cũng để mọi chuyện trôi qua như vậy, cũng không còn canh cánh mãi trong lòng mà tiếp tục lo cho cuộc sống của Thiên Thiên...
Một thời gian nữa lại trôi qua, cuộc sống của hai người lại trở về như cũ chỉ là khác trước bởi thiếu đi sự có mặt của Đan Dương...
...
Thiên Thiên vốn thuộc dòng máu Hoàng tộc nhưng từ khi sinh ra đã không có sự trợ giúp từ những thần sư trong Thiên quốc nên chỉ có thể học ở lớp Tiểu Linh.
Sau một thời gian tuy cô vẫn không biết sử dụng linh pháp, cũng không có dấu hiệu xuất hiện của Linh lực nhưng nhờ Liễu Thanh Y cô cũng được gia nhập Thứ Linh môn để rèn luyện tiếp tục học tập trở thành một Tinh linh thật sự.
Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học, thân là nữ nhi nhưng cô cũng được xem là dạng tinh nghịch nhất lớp hồi còn ở Tiểu Linh môn.
Mới ngày đầu vậy mà trong trường đã vang vọng lên tiếng mấy nữ nhi cãi nhau trước lớp học:
" Hoàng Tiểu Thiên có giỏi thì xuống đây mà nói chuyện với ta, đừng có giả vờ thanh cao ở trên đó nữa..."
" Hoàng Tiểu Thiên, cô sợ bọn ta đông không đánh lại được nên không xuống đấy à.Nếu ngươi trả giày cho ta rồi quỳ xuống xin lỗi, bọn ta có thể suy nghĩ lại mà tha cho ngươi đấy."
" Giỏi thì xuống đây..."
" Mau xuống đây!"
Từ sau khi Thiên Thiên ở Hoàng thành trở về, cũng có không ít người trong Thứ Linh biết được cô bị bỏ rơi thê thảm như thế nào, cũng có người cho là cô chỉ mang cái mác giống Đan Dương thiếu đế nên mới được Phù thủy nhận làm con nuôi...
Mấy người trong đấy lại thừa câu thả nước đục châm chọc cô nhưng tiếc thay Thiên Thiên cũng không phải nữ tử yếu đuối.
Hồi còn ở Tiểu Linh Môn cô cũng không phải chưa từng đánh nhau, dù không sử dụng linh lực nhưng thể lực cô lại khá tốt.
Lúc nghe mấy cô nhóc kia bôi nhọ nói xấu mình, y cũng không để qua dễ dàng.
Nhân lúc không để ý mà lấy vài chiếc giày của mấy nữ nhân kia treo lên cây.
Y lúc này ngồi đung đưa trên thân cây cao nghe tiếng la hét của đám vịt bầu dưới kia, lúc này cô mới nói vọng xuống:
" Chậc, mấy nữ nhân thứ cấp các người cũng chỉ có cái miệng vậy thôi, ta thấy các ngươi lại không dám leo lên đây đó chứ.
" Hừ!Ta xuống sợ bẩn tay thôi.Các người thích thì cứ nói tiếp đi...
Lâm Mẫn Nhi, một thiên kim tiểu thư thuộc dòng dõi quan thần trong triều Thiên Sơn.
Là người cầm đầu, cô nghe tới Thiên Thiên nói vậy liền thẹn quá hóa giận mà quát lớn:
" Con tiện nhân giả mạo kia, ngươi nghĩ bổn tiểu thư ta đây không dám dùng thuật khống chế ngươi ư?"
Thiên Thiên vẫn ngồi trên đó cười nhạt một tiếng:
" Ta cho ngươi nói lại đấy!"
Lâm Mẫn Nhi cũng không cảm giác gì nguy hiểm mà tiếp tục châm chọc:
" Hoàng Tiểu Thiên gì chứ, phải gọi là kẻ mặt dày thì đúng hơn, bị đuổi thẳng ra khỏi cung, giữ được cái mạng là may rồi còn dám chọc giận bổn tiểu thư ta.
Ngươi nghĩ cứ bám lấy Liễu Thanh Y thì thích làm gì thì làm sao.Mà bà ta chắc cũng mù rồi nới nhận đứa con hoang như cô..."
Thiên Thiên vốn từ đầu tới cuối đều không để ý những lời bọn họ nói nhưng khi vừa nghe tới tên Liễu Thanh Y thì khuôn mặt liền biến sắc, cô trực tiếp nhảy xuống dưới, mấy người kia cũng đột nhiên lùi lại về phía sau theo bản năng.
Vừa đứng dậy thì y liền túm lấy cổ cô ta.
Lần này thì Lâm Mẫn Nhi hoảng rồi,vội giữ lấy tay cô mà giãy giụa, không nói nổi nữa.
" Sao không nói nữa...ha..."
Lúc này Thiên Thiên mới bộc lộ rõ bản chất con người cô, Lâm Mẫn Nhi vẫn còn giãy giụa trong đau đớn nắm chặt lấy tay y, y tiếp lời:
" Ngươi nghe cho rõ đây! Giờ tên của ta là Liễu Tiểu Thiên, Hoàng tộc kia không có liên quan gì đến ta cả.
Hơn nữa nếu có bỏ là ta bỏ mới đúng.
Ngươi nói gì ta không để ý nhưng nếu ngươi dám xúc phạm nhũ mẫu của ta, ta liền có thể liều mạng với ngươi..."
...
" Hoàng Tiểu Thiên, dừng tay lại cho ta!"
Y chưa dứt lời một tiếng hét lớn đã lên tiếng.
Ra là Hạ linh sư tới cùng mấy vị sư thầy kia đến dẹp loạn.
Lúc này cô mới không miễn cưỡng mà thả Lâm Mẫn Nhi ra, cô ta cũng thừa cơ mà vờ ngã xuống đất:
" Chậc! Lần này may mắn cho cô rồi."
Hạ Y - một trong những nữ sư truyền thuật ở Thứ Linh.
Cô sau khi nghe được chuyện thì đã vội dẫn theo mấy người khác tới ngăn lại:
" Hoàng Tiểu Thiên, con là học sinh được đích thân phù thủy mời tới đây học tập, không phải để đánh nhau, gây chia sẽ các học viên khác..."
Thiên Thiên cũng không có ý kiến, quay đi chỗ khác tỏ ý không phục.
Lâm Mẫn Nhi kia thấy Hạ Y đang dạy dỗ cô thì bắt đầu khóc lóc kể lể:
" Hạ sư, Thiên Thiên