Editor: Băng Tâm
- ---------------------------------
Hôm qua, sau khi Giản Tiểu Tinh cướp lại Phong Đường, đám người Chu Khải mới biết chuyện Phong Đường gặp tai nạn xe và được thả về nước, lập tức ngồi lên máy bay về từ Nhật Bản, sáng sớm đã ở trước cửa biệt thự chờ Phong Đường và Giản Tiểu Tinh, tất cả đều có dáng vẻ sẵn sàng nhận đòn nhận tội.
Thật ra Phong Đường không trách bọn họ, chuyện lần này là ngoài ý muốn, do anh đột nhiên bay về nước không nói tiếng nào, không phải bọn họ không có trách nhiệm với vị trí làm việc.
"Cho nên......!Vì cái gì ông chủ của hắn ta đột nhiên chạy về nước một mình?" Chu Khải vô cùng để ý vấn đề này, hỏi Chu Ninh.
Làm trợ lý của Phong Đường, sự việc này xảy ra Chu Ninh cũng biết được rất ít, nói thật cậu ta cũng khá tò mò.
Nhưng Phong Đường chắc chắn sẽ không nói với bọn họ đâu, trên thực tế nếu có thể ai anh cũng sẽ không nói.
Ký ức của Phong Đường khôi phục nhanh như vậy, Giản Tiểu Tinh rất vui mừng, dẫn anh đến bệnh viện kiểm tra một chút, xác định máu tụ trong đầu đã biến mất, trên cơ bản sau này sẽ không có vấn đề gì, Giản Tiểu Tinh thở dài nhẹ nhõm.
Đồng thời làm cô có tâm trạng chú ý đến những chuyện khác, ví dụ như......!đầu tóc của Phong Đường.
Mọi người đều biết, Phong Đường là một trong những người đẹp hiếm hoi có thể phá vỡ nguyên tắc về việc mái tóc dài nhưng vẫn rất đẹp, tóc dài đen nhánh như tơ lụa hoàn toàn vừa vặn phù hợp sở thích tóc dài của Giản Tiểu Tinh.
Mà hiện tại, bởi vì nguyên nhân vụ tai nạn xe kia khiến mái tóc dài đã bị bác sĩ cắt phăng.
Đối với điều này Giản Tiểu Tinh đau lòng muốn hỏng luôn rồi, này phải mất bao nhiêu năm nữa mới có thể dài lại như cũ đây!
"Anh quan trọng hay là tóc quan trọng?" Thấy vẻ mặt Giản Tiểu Tinh năm lần bảy lượt tỏ vẻ đau lòng tiếc nuối nhìn đầu anh, Phong Đường khoanh tay cười lạnh hỏi.
Giản Tiểu Tinh đối diện với cặp mắt đào hoa nguy hiểm lại thần bí kia, rất biết điều, lập tức vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đương nhiên là anh quan trọng!"
"Rất tốt, về sau anh sẽ duy trì tạo hình tóc ngắn này, điều này có thể làm xương cổ của anh giảm bớt áp lực." Phong Đường cố ý nói.
Giản Tiểu Tinh còn đang tính toán mấy năm nữa tóc Phong Đường mới có thể dài lại như cũ: "Aaaa o(╥﹏╥)o"
Phong Đường vừa thấy biểu cảm của cô, khó chịu, "Làm sao? Em cảm thấy ông đây khó coi như vậy à?" Ông lớn Phong Đường đang nghĩ lại, anh phải làm Giản Tiểu Tinh bị anh mê hoặc đến thần hồn điên đảo, sao có thể thay đổi chỉ vì từ tóc dài biến thành tóc ngắn được chứ.
Bác sĩ cũng không để Phong Đường cắt quá ngắn, so với phần lớn đầu tóc của đàn ông mà nói thì vẫn tương đối dài rồi, lại được chăm sóc bởi nhà tạo mẫu tóc hàng đầu, tạo cảm giác tự nhiên nhưng không mất vẻ cuốn hút, hơn nữa gương mặt xinh đẹp của 2 dòng máu cùng âu phục sang trọng, vẫn đẹp lạnh lùng và cao quý như cũ, thoạt nhìn giống tranh sơn dầu vị vua cao cao tại thượng.
Muốn nói chỗ nào không giống, thì chính là thiếu mái tóc dài, tốt nhất khí chất phải lạnh lùng hơn một chút nữa thì càng giống hơn.
Giản Tiểu Tinh nào dám nói khó nghe, liên tục gật đầu, "Đẹp đẹp, cả thế giới này anh là đẹp nhất, anh là thái dương là ánh trăng là tâm can bảo bối của em."
"Không biết xấu hổ." Ông lớn Phong Đường rất hài lòng, nhưng vẫn có thói quen kiêu ngạo tự phụ mắng cô một câu.
"Hi......!Nói đến trở về, vì sao đột nhiên anh lại chạy về một mình?" Giản Tiểu Tinh đột nhiên nghĩ đến chuyện này, cô rất để ý đấy, đột nhiên chạy về, sau đó bị tai nạn xe, nếu không phải ngày hôm qua Cù Dược Dương kịp thời nói cho cô, bạn trai cô thiếu chút nữa đã bị trộm đi mất tiêu rồi!
Chu Khải lái xe phía trước cũng lập tức dựng thẳng lỗ tai, Giản Tiểu Tinh hỏi, chắc kiểu gì ông chủ cũng sẽ nói nhỉ?
Nhưng mà, Phong Đường im lặng.
Phong Đường không ngờ có một ngày bản thân cần phải bịa lời nói dối, bịa lời nói dối thì thôi đi, vấn đề là anh còn không bịa ra được một lý do hợp lý để nói, nói rằng anh có việc gấp cần xử lý, vậy thì cũng không có lý không mang theo bọn Chu Khải, Chu Ninh, Thu Dịch, để Giản Tiểu Tinh không quá chú ý, ngươi xem ngươi xem, anh chỉ im lặng mà thôi, cô đã có vẻ mặt tủi thân mất mát.
Có bạn gái là sẽ phiền toái, đến bí mật nhỏ cũng không được phép có.
Nhưng đã xảy ra nhiều rắc rối như vậy, anh biết mở miệng thế nào, vì gần đây anh đang chuẩn bị một món quà, suy nghĩ mãi về quá trình chuẩn bị quà, thế nên ngày đó nhận được tin tức, nghĩ đến phản ứng của bạn gái khi nhận được, đã vội vàng không chờ nổi muốn trở về nhìn thử? Thế thì mất mặt cỡ nào đây.
Liếc mắt nhìn Chu Khải đang dựng lỗ tai nghe lén, ông lớn Phong Đường không kiên nhẫn nói: "Buổi tối sẽ nói cho em."
"Ồ."
Chu Khải đưa Giản Tiểu Tinh đến đội đua Hồng Tinh, sau đó chở Phong Đường đến công ty.
Trong khoảng thời gian này tuy rằng công ty vẫn hoạt động bình thường dưới sự điều hành bởi những nhân tài Phong Đường tuyển dụng, nhưng có những chuyện vẫn cần ông chủ mới có thể giải quyết được, sơ sơ đã rất nhanh chất thành đống.
Đội xe Hồng Tinh đã không còn dáng vẻ tiêu điều năm nào, tuy rằng đối lập với đội đua Jaguar bên kia khách tới lui đến chật nhà vẫn hơi chênh lệch, nhưng cũng là rất náo nhiệt, dù là fans ngồi canh ở bên ngoài, hay nam nữ ghi danh giấy phép đua xe trong sân, hoặc có thể là những lái xe mới ký hợp đồng gia nhập đội đua Hồng Tinh, số lượng người đều rất khả quan.
Hơn nữa bởi vì có nhà tài trợ, còn sửa chữa tân trang địa điểm, sớm đã rực rỡ hẳn lên.
Trên đường đi vào Giản Tiểu Tinh ký tên cho vài người, phát hiện có mấy chiếc xe có bề ngoài giống nhau đậu ở cửa, lại còn có ký hiệu giống nhau, không nghi ngờ gì nữa, đây là một đội xe nhỏ, hơn nữa ký hiệu khá lạ, kiểu dáng xe cũng lạ, chưa từng nghe đến tên, chắc hẳn không phải đội đua xe, hoặc không phải đội đua xe chuyên nghiệp có danh tiếng.
Giản Tiểu Tinh đi vào sân huấn luyện, phát hiện tất cả mọi người bao gồm cả huấn luyện viên và nhóm chuyên gia cải tiến xe ô tô ở bên trong đều không ở nơi bọn họ nên làm việc, tất cả mọi người đang nhìn về một hướng.
Cô theo tầm mắt bọn họ nhìn qua, thì nhìn thấy các đồng đội nhà mình đang giằng co cùng một đám người xa lạ, sắc mặt rất khó coi.
Người cầm đầu hai bên, bên mình là Lý Tử Ngang, đối phương là một người đàn ông cao gầy.
"Xảy ra chuyện gì?" Giản Tiểu Tinh lên tiếng, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn cô.
Đám người xa lạ bên kia phát ra tiếng huýt sáo ngả ngớn, có người cười hì hì nói tiếng Anh rất lưu loát: "Nữ quán quân của chúng ta thoạt nhìn còn nhỏ hơn so với trên màn hình nhỉ, cánh tay nhỏ bé kia thực sự có thể xoay vô lăng sao?"
"Lớn lên thật đáng yêu, người ba nào nỡ để con gái đáng yêu như vậy làm tay đua, thật nhẫn tâm."
"Xem ra là vì không nhịn được muốn bắt nạt cô bé, cho nên đám người Lý Thanh Đình đó mới xuất toàn lực không chịu thua."
Cho dù là Hách gia thần kinh thô tiếng Anh tệ nhất trong mắt cũng phát hỏa, tuy rằng nghe không hiểu, nhưng là thái độ và khẩu khí của bọn chúng cũng đủ làm cho bọn họ không cảm nhận được tôn trọng, càng không nói đến những đội viên khác của Hồng Tinh đang có mặt ở đây, nhất thời trong mắt mọi người đều có lửa giận, Lý Tử Ngang càng siết chặt nắm đấm, sắc mặt xanh mét.
"Câm miệng!" Lúc này, Lý Tử Ngang đối diện người nọ cau mày lạnh lùng quát lớn, những người đó lập tức ngậm miệng lại, nhưng ánh mắt vẫn ngả ngớn như cũ, cười hì hì khiến cho người khác nhìn vào rất khó chịu.
Đến gần, cô mới phát hiện người đứng đối diện Lý Tử Ngang lớn lên có vài điểm giống Lý Tử Ngang, cô rất nhanh nhận ra hắn -- Lý Tử Dương, anh trai đồng đội Lý Tử Ngang của cô, người kia tuổi còn trẻ đã gia nhập đội đua xe Benz trở thành tay đua xe F1, là thiên tài lái xe vẫn luôn là bóng ma tâm lý trong cuộc sống khiến Lý Tử Ngang không thở nổi.
"Thật ngại quá, bọn họ đã quen với cuộc sống ở nước ngoài, nói chuyện không được tốt cho lắm." Lý Tử Dương nói, giải thích một câu nhẹ như không, lại nhìn về phía Lý Tử Ngang, "Những lời anh nói với em, em hãy suy nghĩ lại đi, nhận lỗi với ba, anh sẽ giúp em gia nhập đội đua xe của anh, mẹ cũng sẽ rất vui, anh nghĩ em sẽ không hy vọng đối đầu với anh ở trên sân thi đấu."
Lý Tử Ngang siết chặt nắm đấm, gân xanh trên trán nổi lên.
Giản Tiểu Tinh có thể nhìn ra sự tức