Hứa Chỉ bước nhanh ra khỏi vườn trái cây tới cửa chính của sân, đứng ở cửa nói chuyện với Trần Hi.- Anh rốt cuộc đang làm gì thế? Làm ruộng thật sự có thể khiến anh vui sao?Trần Hi tò mò ngó vào trong. Trong vườn ngoại trừ một đống rau tươi tốt thì không thấy gì cả, chỉ có thể khẽ nói:- Này! Em rất tức giận đấy, chẳng lẽ tại em không đủ xinh à? Bình thường anh chẳng tìm tới bạn gái xinh đẹp của mình để hẹn hò gì cả.Hứa Chỉ nói:- Không phải anh thường đi dạo phố với em, sáng sớm còn ngồi xe điện đi hóng gió à?Nghe Trần Hi khẽ trách, Hứa Chỉ chỉ đành xin lỗi không đi cùng được.Ngoại trừ làm ruộng ra, Hứa Chỉ cũng không đến mức hoàn toàn không bước ra cửa. Mỗi sáng sớm hắn đều ra ngoài đi bộ, đi xe điện chở nha đầu này hóng gió, ngược lại cũng ung dung thoải mái.Cho dù hắn vẫn cảm thấy làm ruộng thú vị hơn hẹn hò với con gái nhiều.- Điều này khác chứ? Mỗi ngày anh chỉ ở cùng với em có một giờ, sau đó anh trồng trọt cả ngày cơ mà.Trần Hi rất bất mãn, khẽ nói:- Em đã rất cố gắng học kiến thức của phương diện này, rất nghiêm túc hẹn hò, là em thật sự không đủ hấp dẫn sao?- Em đang học cái gì?Hứa Chỉ không nhịn được cười phá lên.- Qua bốn ngày nữa, em sẽ phải trở về trường.Trần Hi rất tức giận, ngay sau đó lại biến thành dáng vẻ vô tình:- Thời gian nghỉ hè… đã sắp hết rồi.Khi Hứa Chỉ nhận lấy hộp cơm liền ngây người.Tính toán thời gian, hắn mới phát hiện ra kỳ nghỉ hè sắp kết thúc. Trong nháy mắt, hắn đã hoàn toàn rời khỏi cuộc đấu trí đấu dũng với những người chơi rác rưởi trong sân, lấy lại tinh thần.Nói thật thì không có những phần cơm hộp ngon miệng mỗi ngày, hắn thật sự không thích ứng nổi.Hắn hiểu rất rõ tình cảm của Trần Hi dành cho mình, nàng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khi hắn bị bệnh nan y, khi hắn cô đơn nhất, nàng đã chủ động đi qua, làm bạn với hắn, cùng hắn vượt qua thời gian cuối cùng trong cuộc đời.- Vậy sau này, chẳng phải anh sẽ không có cơm ăn nữa à?Hứa Chỉ vừa cảm động, vừa nói rất thực tế.- Em đã thương tâm như vậy mà anh lại hờ hững như thế!Nàng trừng mắt với Hứa Chỉ, rất tức giận mắng:- Ban đầu anh tìm em làm bạn gái là muốn ăn cơm chùa chứ gì! Anh yên tâm đi, sau khi em đi rồi, Lý thẩm của anh sẽ chuẩn bị cơm nước giúp anh.Hứa Chỉ suy nghĩ một lát mới nói:- Chúng ta yêu xa cũng chẳng sao, chúng ta có thể gọi điện thoại, nói chuyện video mà.Hắn đã nghĩ xong rồi, mỗi ngày ngồi nói chuyện điện thoại một lát, đi dạo ngắm phong cảnh ở nông thôn, sau đó lại trồng trọt, xử lý Sa Bàn, đó là cuộc sống điền viên tốt đẹp nhàn hạ ở nông thôn.- Cái này khác, hoàn toàn khác.Trần Hi quật cường giống như cô bạn gái nhỏ sắp phải xa cách, nói:- Đó là yêu xa, gọi điện thoại, video nhưng không thật sự ở cùng một chỗ, đồng thời anh cũng sắp chết rồi! Em lại không thể ở cùng anh tới giờ phút cuối cùng, canh ở bên giường, chăm sóc cho anh trước lúc anh lâm chung.Hứa Chỉ:- …!???Đừng cứ mãi nhắc tới chuyện anh sắp chết được không...Còn nói anh hờ hững, em quả thật là hờ hững hơn cả anh!Hứa Chỉ cảm thấy hai người đều kẻ tám lạng người nửa cân, bỗng nhiên khẽ nhíu mày:- Đúng rồi, em có nghe nói qua về một trò chơi tên là > chưa?- Em chưa từng nghe tới.Trần Hi hơi ngẩn người.Nàng là một thiếu nữ xinh đẹp trong sáng, bình thường cũng chỉ chơi một vài trò chơi giải trí nhỏ, những trò quá thô bạo đều sẽ không chơi.- Cái này chỉ là trò chơi Sa Bàn loại giải trí, rất thư giãn, hoạt động rất tự do, giống như Thế Giới Của Ta vậy. Em đã chơi qua loại trò chơi xây dựng Sa Bàn như này chưa?Hứa Chỉ mỉm cười.- Thế Giới Của Ta à? Em từng chơi rồi.Lúc này Trần Hi gật đầu.Hứa Chỉ nói:- Có người nói trò chơi Sa Bàn này là hắc khoa kỹ, là thế giới thứ hai, hoàn toàn chân thật. Chúng ta có thể gặp mặt ở đó, cũng tương đương với ở trong hiện thực, thật hơn trò chuyện video nhiều.- Thật sao?Trần Hi thoáng ngây người:- Thế giới thứ hai giống như thật? Chúng ta có thể gặp mặt ở đó sao?Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, còn nói:- Nhưng chỉ tiêu Beta có vài điều kiện, cần phải viết luận văn khoa học về phương diện tiến hóa tự nhiên.Trần Hi lập tức bối rối, giật mình trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy nghi ngờ:- Luận văn khoa học... Anh xác định đây là loại trò chơi giải trí chứ?- Không sao, anh có thể làm được.Hứa Chỉ an ủi nàng:- Em đến trường học thì trực tiếp tải trò chơi xuống là được rồi, anh sẽ nhờ người viết giúp luận văn, lấy được chỉ tiêu Closed Beta giúp em. Đến lúc đó, em trực tiếp đăng nhập vào trò chơi là được... Nhưng cấu hình máy tính trong trường học của em không đủ cao, không thể chơi trò chơi này. Để anh bỏ tiền, đại khái tầm hai vạn mua cho em một cái vậy.- Em yêu anh!Trần Hi lập tức kích động, hôn chụt một cái lên mặt Hứa Chỉ rồi xấu hổ chạy đi mất.Hứa Chỉ đứng ở cửa, khẽ sờ bên má mới bị hôn, cười nói:- Quả nhiên vừa đập tiền vừa nói những lời tỏ tình là cô gái nào cũng không chịu được hết.Làm tạo vật chủ, bị một đám bào tử trong Sa Bàn nhỏ mưu phản, lại bị Gilgamesh trong Sa Bàn lớn cả ngày muốn giết thần, những điều này thì cũng thôi. Nếu ngay cả yêu cầu nhỏ của bạn gái cũng không thể thực hiện, hắn còn làm tạo vật chủ gì chứ?Mà chỉ tiêu Closed Beta gì đó, còn không phải chỉ là một câu nói của mình sao.Nhưng muốn mua một máy tính cấu hình cao, hắn tất nhiên phải tốn chút tiền. Hắn còn mười vạn trong ngân hàng, bỏ ra hai vạn cho Trần Hi, bây giờ chỉ còn chưa tới tám vạn.- Tiền đều là thứ khốn nạn, tiêu hết cũng không sao. Nhưng mình phải nghĩ cách kiếm tiền mới được.Sau khi Hứa Chỉ an ủi Trần Hi xong, thật ra cũng cảm thấy không sao, hắn còn có rất nhiều phương pháp để kiếm tiền.Thật ra, hai người bọn họ bình thường hẹn hò cũng chỉ ra ngoài hóng gió một lát, ngắm phong cảnh, trò chuyện một chút mà thôi.Sau này việc hẹn hò sẽ được chuyển thành gặp mặt trong Sa Bàn nhỏ, phong cảnh ở đó thật ra cũng không sai, non xanh nước biếc, hai người ngắm phong cảnh, còn có thể đứng xem một đám bào tử rác rưởi với đủ loại giống loài chạy như điên khắp nơi.Đúng là thế giới ảo tuyệt đẹp.Nói không chừng, làm ra cái Sa Bàn nhỏ này là quá sáng suốt, bây giờ lại có thêm tác dụng, trở thành nơi bọn họ gặp mặt hẹn hò.Xử lý sự bất an do yêu xa của nha đầu Trần Hi, Hứa Chỉ mỉm cười, cầm theo hộp cơm đứng ở cửa, trái tim căng thẳng cũng dịu xuống....Một phía khác, bên trong sân.- Kỷ Sáng Thế, đây là cái gì?Một đám người chơi kêu lên.- Sao