Mọi người thầm bội phục sát đất, một đám đại lão giả chết kêu gào quá chân thật.Cùng phải học chín năm giáo dục bắt buộc như nhau, vì sao bọn họ lại giỏi như vậy chứ? E rằng đã lén đi học thêm rồi.Mặt khác, một người chơi nào đó sau khi rời khỏi game, cả người đầm đìa mồ hôi, mất một lúc lâu sau mới bớt run rẩy, yếu ớt ngoi lên diễn đàn.- Nói ra chắc mấy người không tin, tôi chơi game này xong, thiếu chút nữa đã tự mình chơi chết luôn rồi… Game này quá chân thật! Lúc nãy khi tôi chết, cảm giác giống như thật sự trải qua khổ hình thời xưa vậy, đánh chết tôi cũng không muốn nếm trải lại lần thứ hai.- Run M? Ngươi không điều chỉnh cảm giác đau sao? Không phải Game này có thể điều chỉnh sao?- Game xuất hiện Bug, xin nhân viên kỹ thuật sửa chữa. Lúc đánh Boss, rõ ràng là tôi đã giảm thấp cảm giác đau.Tin tức này vừa ra, rất nhanh liền dẫn tới thảo luận kịch liệt.Đây là lần đầu tiên có phản hồi rằng xuất hiện Bug, không thể tin được một game chân thật như vậy lại có lỗ hổng như thế. Rất nhanh, những người chơi bị tử vong khác cũng tỏ vẻ bản thân mình cũng vậy, rõ ràng đã giảm thấp cảm giác đau, nhưng lại không có ích gì cả.- Cái gì, anh cũng vậy?- Tôi nữa, tôi cũng vậy.Liên kết lại với nhau, lúc này mọi người mới vỡ lẽ.Nếu ai cũng như vậy, hiển nhiên không phải hệ thống có BUG. Sợ là, trong game này, mỗi khi bị Boss đánh chết, cảm giác đau đều sẽ bị cưỡng chế tăng lên 50%?Sau khi đưa ra kết luận này, mọi người không khỏi hít một hơi khí lạnh.Quá khó!Trù hoạch game này quá độc ác!Một đám người nhốn nháo phát biểu ý kiến của mình:- Dự là thiết lập trong game này, không cho phép người chơi tùy tiện khiêu khích Boss, đây xem như là một loại cơ chế trừng phạt.Những quần chúng ăn dưa lại thấy rất thú vị, game này đúng là đủ thật! Không như Game Online bình thường, đây đúng là giả lập thế giới thứ hai đó. Phó bản của những game online khác, đoàn diệt cũng chỉ là đoàn diệt, ai ngờ game này lại không phải vậy, sau khi bị Boss đánh chết, trong hiện thực cũng thể nghiệm rõ ràng cảm giác co rút, run rẩy khi tử vong.Loại trừng phạt này, quá ngầu.Quả nhiên là thế giới thứ hai.- Độ tự do của game rất cao, chúng ta phải tự khai khác mọi thứ, mau thông báo với mấy người còn ở bên trong! Sau khi tử vong sẽ đau đến rút gân!- Không thể thông báo được, đang trong game không thể xem diễn đàn.- Vậy làm sao bây giờ?- Chỉ có thể… để cho bọn họ nếm thử một chút đau đớn mà chúng ta đã nhận thôi.Vô số người thay đổi sắc mặt, dường như đã đoán được rằng ngày đầu tiên của bản beta 2.0, không phải là ngày vui mừng nghênh đón thông báo Boss đã bị đẩy ngã, mà ngày này chính là ngày tập thể người chơi sẽ gặp phải cảnh ngộ bất hạnh cực kỳ thảm thiết:Đoàn diệt phạm vi lớn, mọi người vừa run rẩy co rút, vừa được nếm thử mùi vị tử vong, người chơi cũ lẫn mới đồng loạt trở thành bào tử, quay về điểm xuất phát.Hứa Chỉ ngồi trên ghế, vô cùng bình tĩnh.Bình thường, hắn cũng không có suy nghĩ muốn đấm đá gì với đám người chơi này, chỉ mặc kệ để bọn họ phát triển. Nhưng mà hiện tại, vừa ngồi trên ghế trong sân ăn cơm vừa đánh côn trùng, cũng là một loại hoạt động giải trí nhàn nhã.Có cảm giác như vừa ăn cơm, vừa xem tivi để giải trí vậy.Bốp! Chát! Bốp! Bốp!Người trước ngã xuống, người sau lại tiến lên.- Các anh em, để tôi biểu diễn cho mọi người xem ngạch hán thật sự là như thế nào!A a a a!Một tràn tiếng kêu cực kỳ thảm thiết liên tục phát ra.Hứa Chỉ không kiên nhẫn, đập cho mấy con kiến phiền phức này chết hết.Đối với hắn mà nói, dưới nông thôn thì việc này là vô cùng bình thường. Dù sao trong sân ở nông thôn, đặc biệt là khi ngồi dưới tán cây hóng mát, thường xuyên gặp phải tình trạng kiến bu lên người, bọn họ cũng đập chết chúng như vậy.Trong lúc Hứa Chỉ bị mọi người thu hút sự chú ý, con Gà Đưa Ma kia đã lặng lẽ chui vào trong hộp cơm của Hứa Chỉ.- Khà khà khà, cuối cùng cũng tới bước này rồi, xem ta độc chết mi đây.Trần Văn Sơn cười xấu xa, lén lút đưa mười mấy quần thể mình sinh sôi ra, nhảy vào trong hải dương cơm trắng dạo chơi, sau đó lăn qua lộn lại, cố gắng chôn mình xuống càng sâu càng tốt.Thấy cảnh này, mấy người chơi đang điên cuồng tìm chết đều dừng lại, không xông lên nữa.- Trải qua vô số sự hy sinh, cuối cùng chúng ta cũng đã đi tới được bước đẩy ngã Boss!- Anh ta thành công vào được trong hộp cơm rồi!Vô số người rơi lệ đầy mặt.Cho dù biết tiếng kêu la của nhóm tiên phong là giả, nhưng một đám bọn họ đều giống y như ảnh đế, diễn thật sự quá thật! Tiếng kêu thảm thiết trước khi tử vong, làm cho nội tâm mọi người không khỏi có chút bi tráng.Không còn cách nào khác, bọn họ kêu thật sự rất thảm.Giết heo, cũng không có kêu thảm tới vậy.- Cuối cùng cũng vào được hộp cơm của ta rồi à? Các người chịu hy sinh khá nhiều đấy.Hứa Chỉ ngồi trên ghế hơi kinh ngạc, nhưng không thèm quan tâm, hắn nâng hộp cơm lên rồi ăn tiếp.Nếu như hắn đã muốn bị mình ăn như vậy, thì mình nên cố làm, ăn luôn hắn mới phải…Một miếng lại một miếng.Nhóm côn trùng trốn trong khe hở trên ghế dựa, ánh mắt nóng như lửa:- Đúng, chính là như vậy, ăn hết, ăn nhanh! Ăn nhanh! Sắp ăn đến ‘Tốc Độ Xe Akina’ rồi, sắp ăn đến con Gà Đưa Ma rồi, độc chết nhà ngươi.Rộp rộp, rộp rộp.Hứa Chỉ tiếp tục cầm hộp cơm, ăn một miếng lại một miếng.- Nhanh lên.Bọn họ ngày càng kích động.Nhưng mà giây tiếp theo, đúng lúc chuẩn bị ăn đến con Gà Đưa Ma, Hứa Chỉ bỗng nhiên dừng lại, miệng lẩm bẩm nói:- Không biết tại sao, hôm nay có nhiều côn trùng cắn mình như vậy, làm cho đồ ăn nguội hết cả rồi, phải đi hâm lại mới được.Hứa Chỉ đứng lên khỏi ghế, đi vào trong