Bầu không khí yên lặng chết người.Lúc đầu, ai cũng cảm thấy rằng chủng tộc Gà Đưa Ma này là một phần thưởng vô cùng lớn, nhưng mà hiện tại, tận mắt chứng kiến cảnh này xong, trong lòng mọi người không khỏi chấn động mạnh.- Quá thảm! Không thể tưởng tượng được, sau khi Boss nếm qua vị của ngươi trong hộp cơm, không những không bị độc chết, ngược lại còn nhớ rõ mỹ vị của ngươi…- Chúc mừng người anh em, anh đã thành công nhận được chủng tộc bắt đầu mới – Gà trên đầu lưỡi, chuyển chức thành một món ăn, mùi vị thịt gà, giòn rộp rộp, lượng protein gấp tám lần thịt bò.- Vừa mới tốn khoảng mười phút, chỉ để chỉnh gương mặt trở nên đẹp hơn, nhưng có đẹp hơn đi chăng nữa cũng… bị ăn tươi. Thậm chí, còn giúp cho món ăn càng thêm đẹp mắt.- Thành thật mà nói, khi nãy tôi đang ăn điểm tâm, thấy cảnh như vậy liền không nhịn cười được mà phun ra. Tuy rằng cảm thấy rất tội nghiệp, nhưng tôi vẫn không thể nhịn cười được.- Người anh em, loài đầu tiên của anh – Gà Đưa Ma, có lẽ phải bỏ rồi……Nghe tràng cười và trêu chọc trên diễn đàn, lúc này Trần Văn Sơn hoàn toàn chết lặng, nhìn phần lớn tộc đàn “Gà Đưa Ma” bị cầm đi, lập tức trong lòng dấy lên cảm xúc vô cùng hối hận. Ta cố gắng tiến hóa càng mỹ vị, để rồi bị hắn nhớ kỹ hương vị, mỗi ngày đều tìm tới chủng tộc của ta mà ăn…- Giống loài này của ta sợ rằng thật sự phải bỏ rồi…Trong chớp mắt, hắn vui quá hóa buồn.Mà thiết lập tính cách của Boss, giống như một thế giới thật vậy, có cả năng lực ghi nhớ. Điều này, làm cho người chơi cực kỳ chấn động, mọi người lâm vào trạng thái phấn khích, đều nhiệt tình thảo luận về chủng tộc tiến hóa đầu tiên thu được thành tựu, thế nhưng lại trở thành một món ăn trong thực đơn của Boss.Phải lấy đó làm gương!…Trái lại, biểu hiện của Hứa Chỉ vô cùng thong dong.Từ vườn trái cây đi về phòng, cầm mấy chục con Gà Đưa Ma lớn cỡ trứng chim cút vào trong bếp, thả chúng vào trong rổ, rửa hai ba lần, sau đó vặt lông chim,- Đúng lúc đang đói bụng, có thể làm bữa khuya đêm nay luôn.Không biết nên nói thế nào, loài này tiến hóa không chỉ vô cùng độc, mà lại còn vô cùng ngon miệng, xứng đáng là sinh vật được tạo thành sau khi học tập kiến thức tiến hóa chuyên nghiệp, vì mỹ vị mà sinh ra.Hứa Chỉ cho rằng đây là một tình huống rất bình thường.Dù sao, ruộng nhà ai nếu có trồng trọt, lúc đói bụng không phải đều đi ra ngoài, sau đó hái chút rau cải để nấu ăn à?Gà Đưa Ma cũng là một loại rau cải của nhà mình đó thôi.Để lại Vương cho hắn, chỉ ăn một ít quần thể của hắn, đã là nể tình lắm rồi.Hứa Chỉ mang mấy con gà này đi hầm, sau đó đập hai quả trứng gà, bình tĩnh mỉm cười, tiếp tục nấu nướng trong bếp,- Biết chắc chắn ngươi sẽ chọn lựa chọn số 1, nên ta đã sớm chờ ngươi ở đây.Người anh em à, từ nay về sau, ngươi sẽ là một trong những món ăn ở trong thực đơn của ta.Hầm trên lửa nhỏ nửa tiếng, sau đó rắc lên một ít hành thái, một miếng lại một miếng, ngon miệng một cách bất ngờ, sảng khoái muốn chết.- Xem ra, sau này nên cổ vũ bọn họ tiến hóa ra thêm một ít loài mỹ vị khác.Hứa Chỉ nói thầm. Trong mắt hắn, ung thư dạ dày giai đoạn cuối thì cần phải đối xử thật thật tốt với dạ dày mình.Tu luyện vu thuật xong, sau đó tắm rửa, lại ăn một bữa khuya mỹ vị, thật là một cuộc sống điền viên tuyệt vời.Đột nhiên hắn nhíu lông mày,- Đúng rồi, sao không để cho bọn họ tiến hóa ra một loại thực vật, sinh ra một loại rau dưa hoa quả nào đó ngon ngon.Thành thật mà nói, lúc Hứa Chỉ ngồi ở sân nhìn sa bàn lớn, rất yêu thích ăn quả táo, lê và các loại hoa quả khác, cái loại hạnh phúc nhàn nhã ngày qua ngày này thật sự vô cùng tốt đẹp. Nếu hiện tại, bọn họ có thể cho ra thêm mấy loại hoa quả ngon miệng nữa, vậy thì càng tốt…- Cũng không phải là không thể làm được.Hứa Chỉ suy nghĩ. Hiện tại phần lớn người chơi, đều không lựa chọn tiến hóa thành thực vật. Dù sao, không thể cử động được, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới quá trình trải nghiệm game.Vấn đề mấu chốt chính là, hiện tại các người chơi đều rơi vào một suy nghĩ sai lầm. Ngay từ đầu, đều muốn tiến hóa ra con mắt, tiến hóa ra cánh tay, chân để có thể di chuyển, chưa bao giờ nghĩ tới việc đi lên con đường thực vật, không thể cử động này.- Có lẽ, ta nên nhắc nhở bọn họ một chút… Sự