Danh tiếng lẫy lừng, một bên tiếp nhận một bên thông báo, tiếng nào tiếng ấy vang dội.
Bảy nhân vật lớn cùng xuất hiện, bầu trời của cả thành phố Tây Nguyên đều như được họ chiếu sáng.
Bất kỳ ai trong bảy người này cũng đủ để chống đỡ cả nửa giang sơn của Tây Nguyên.
Bây giờ, bọn họ cùng tề tựu ở đây, bước vào Thanh Phong Trai, đây là một cảnh tượng long trọng tới mức nào?
Cả nhà họ Hạ như bị những cái tên như tiếng sét đánh bên tai này làm chấn động. Lúc này, tất cả bọn họ đều nhìn ra cổng lớn của Thanh Phong Trai. Khi tận mắt nhìn thấy mấy nhân vật lớn này bước vào, họ càng trố mắt ra nhìn và mất hồn mất vía hơn.
Với những nhà họ Hạ mà nói, được tận mắt nhìn thấy một trong các nhân vật lớn này chính là niêm vinh hạnh lớn nhất đời họ. Nhưng bây giờ, bọn họ lại cùng lúc nhìn thấy bảy nhân vật lớn nổi tiếng của Tây Nguyên, sao họ dám tin vào cảnh tượng này đây?
Trái tim của cả nhà họ Hạ đều đang đập thình thịch liên hồi.
Đương nhiên bảy nhân vật lớn này không hề chú ý đến phản ứng của người nhà họ Hạ. Hôm nay, họ đến đây là vì Ngô Bách Tuế.
Dương Kiến Nghiệp thì khỏi phải nói, ông ấy được Lý Xương Thịnh đặc biệt gọi đến. Là người tổng phụ trách của tập đoàn Xương Thịnh ở thành phố Tây Nguyên, nên đương nhiên thân phận của Dương Kiến Nghiệp không hề tầm thường.
Phùng Thắng Lợi và năm người khác, họ là chính là sáu người ở bữa tiệc tại khách sạn lớn Ngự Đình lần trước. Lúc đó, Ngô Bách Tuế và Phùng Thắng Lợi đánh nhau, năm người khác đều đứng bên cạnh, tận mắt chứng kiến phong thái của Ngô Bách Tuế.
Lần này, Ngô Bách Tuế lập kế hoạch tiết lộ thân phận bất phàm của mình trước mặt cả nhà họ Hạ, chắc chắn cần sự trợ giúp của các nhân vật đặc biệt này. Còn mấy người Phùng Thắng Lợi đồng ý làm nền cho Ngô Bách Tuế, để anh tỏa ra ánh hào quang chói lòa nhất.
Những nhân vật lớn này đều là người thông minh, khôn khéo. Họ biết rằng kết bạn với Ngô Bách Tuế chỉ có lợi chứ không có hại, vì vậy hôm nay, từng người họ đều chuẩn bị một món quà lớn cho anh.
Sau khi bước vào Thanh Phong Trai, mấy nhân vật lớn này lập tức tìm kiếm bóng dáng của Bạch Vi trong đám người lộn nhộn đông đúc ở đại sảnh.
Nhưng, sau khi tìm kiếm, họ lại không nhìn thấy nhân vật chính của ngày hôm nay đâu, điều này khiến mấy người họ không hiểu ra làm sao.
Xác định Ngô Bách Tuế không có mặt ở đây, ông chủ của Thanh Phong Trai là Tần Tố Tố lập tức nghiêng đầu, hỏi quản lý Trình Dũng đang đứng cung kính ở cổng: “Cậu Ngô đâu?”
Dương Kiến Nghiệp đứng cạnh Tần Tố Tố, chen lời: “Chính là người ngồi chiếc Maybach đến cuối cùng ý.” Chuyện xe cộ vốn có liên quan đến Dương Kiến Nghiệp, nên đương nhiên ông ấy biết Ngô Bách Tuế đang ngồi ở xe nào.
Dương Kiến Nghiệp vừa nói vậy, Trình Dũng mới hiểu ra, vội vàng giải thích: “Hình như anh Ngô đột nhiên bị kích động gì đó, vừa được đưa vào bệnh viện tâm thần rồi ạ.”
Nghe thấy vậy, mấy nhân vật lớn lập tức biến sắc mặt, tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của họ. Bọn họ cố tình đến đây là để nâng tầm Ngô Bách Tuế, cũng là muốn nhân cơ hội này để biểu hiện bản thân trước mặt anh. Nhưng ai ngờ đâu, nhân vật chính lại đột nhiên bị đưa đến bệnh viện tâm thần chứ?
“Xem ra là có biến rồi, đến bệnh viện đi, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Dương Kiến Nghiệp cau mày nói.
Mấy người khác đều đồng ý, việc quan trọng bây giờ là tìm được Ngô Bách Tuế.
Nhưng cứ bỏ đi thế này cũng hơi không nể mặt nhà họ Hạ. Dù nhà họ Hạ chỉ là một gia tộc nhị lưu, nhưng họ lại có một người con rể siêu phàm là Ngô Bách Tuế. Điều này đã làm tăng thêm ánh hào quang vô tận cho nhà họ, đương nhiên mọi người không thể đắc tội với một gia tộc như thế này.
Vì vậy, Tần Tố Tố bước lên, nói với người nhà họ Hạ: “Mọi người cứ ăn uống tự nhiên, nếu có chỗ nào tiếp đãi chưa chu đáo, mong các vị lượng thứ!”
Tần Tố Tố là ông chủ của Thanh Phong Trai, nhà hàng này có thể tồn tại lâu dài và có địa vị bất phàm, đủ để chứng minh năng lực của Tần Tố Tố. Bà ấy là người phụ nữ mạnh mẽ số một của đất Tây Nguyên, vô cùng giỏi giao tiếp. Ở cả hai giới hắc bạch của thành phố Tây Nguyên, bà ấy đều rất được chào đón. Vì vậy, dù bà ấy là một người phụ nữ, nhưng không một ai ở Tây Nguyên dám đắc tội.
Ban đầu, bảy nhân vật lớn đứng ở cổng, thì thầm với Trình Dũng. Người nhà họ Hạ không biết bọn họ nói chuyện gì, cũng không biết ý đồ đối phương đến đây là vì sao, nên ai nấy đều rất căng thẳng. Bây giờ, thấy Tần Tố Tố bước tới nói những lời khách sáo này, người nhà họ Hạ lập tức kích động muốn chết, không ai nói được tiếng nào.
Vẫnân là bà cụ nhà họ Hạ giữ được bình tĩnh hơn, bà cụ là người phản ứng đầu tiên, vội vàng đứng dậy, trả lời Tần Tố Tố: “Bà chủ Tần khách sáo rồi!”
Mấy người Dương Kiến Nghiệp và Phùng Thắng Lợi cũng đi qua lịch sự chào hỏi vài câu.
Bà cụ chưa từng nhận được sự đối đãi này, nên cười híp mắt. Những người khác của nhà họ Hạ đều mừng rỡ như điên đến mức vừa mừng vừa lo.
Chào hỏi xong, mấy nhân vật lớn nhanh chóng rời đi.
Để lại cả nhà họ Hà đứng trợn mắt há mồm ở đại sảnh.
“Chuyện này rốt cuộc là sao?” Cuối cùng có người không nhịn được nữa, cất tiếng hỏi.
Sau khi trầm ngâm vài giây, bà cụ chợt lên tiếng, cất giọng nói kín đáo: “Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, chắc chắn là nhờ ông cụ. Lần trước ở khách sạn Ngự Đình, ông chủ Phùng nể mặt nhà họ Hạ chúng ta như vậy, ta đã đoán ra chắc chắn ông cụ không đơn giản. Còn hôm nay có nhiều nhân vật lớn đến đây như vậy, còn khách sáo với ta như thế nữa, rõ ràng niềm vinh dự và ngạc nhiên của nhà họ Hạ chúng ta ngày hôm nay là do những nhân vật lớn đó cố ý chuẩn bị cho chúng ta. Từ đó có thể thấy, ông cụ thật sự nổi tiếng trong giới này của bọn họ!”
Lúc trước, bà cụ luôn không hiểu rốt cuộc là ai có bản lĩnh đến mức có thể khiến nhà họ Hạ có sự đãi ngộ khác với mọi người và làm rạng rỡ tổ tông nhà họ như vậy.
Bây giờ nhìn thấy Phùng Thắng Lợi xuất hiện, cuối cùng bà cụ đã hiểu. Thì ra tất cả mọi chuyện đều là công lao của ông cụ nhà mình!
Bà cụ cũng coi như đã hiểu, tại sao tập đoàn Xương Thịnh lại hợp tác với nhà họ Hạ, chuyện này chắc chắn cũng là họ nể mặt ông cụ!
Dù ông cụ đã mất, nhưng ông ấy đã để lại tài sản quý báu cho thế hệ sau, niềm vinh dự này chính là tài sản vô giá.
Nghe thấy bà cụ nói vậy, kết hợp với phản ứng của mấy nhân vật lớn ban nãy, cuối cùng những người khác của nhà họ Hạ cũng đã hiểu. Thì ra nhà họ Hạ có được sự đãi ngộ như ngày hôm nay là đều nhờ vào uy danh còn lại của ông cụ! Những nhân vật lớn này chính này vì nể mặt ông cụ, nên mới cố tý dùng cách này để khiến nhà họ Hạ nở mày nở mặt, đây chính là một món quà lớn mà họ đã tặng cho nhà họ Hạ.
Nhà họ Hạ thưởng thức bữa tiệc đế vương này một cách vô cùng phấn khởi.
Cuối cùng, trong bầu không khí hồổ hởi, bữa tiệc trưa sang trọng đã kết thúc mỹ mãn.
Bữa cơm này khiến nhà họ Hạ nổi danh như cồn ở thành phố Tây Nguyên.
Ba giờ chiều, tại phòng khách biệt thự nhà họ Hạ.
Từ Thanh Phong Trai về, cả nhà họ Hạ đều tề tựu đông đủ ở đây. Bà cụ ngồi ở vị trí chủ trì, hỏi tội Hoàng Quý Lan và Hạ Mạt Hàn trước mặt mọi người trong gia tộc.
Từ trước đến nay, bà cụ luôn rất không thích hai mẹ con nhà này. Bà luôn thấy con trai mình bị người đàn bà sát chồng là Hoàng Quý Lan này hại chết, còn Hạ Mạt Hàn lại kết hôn với một tên ngốc, hơn nữa còn không chịu dứt ra, khiến cho nhà họ Hạ luôn không được yên, lại còn tổn hại đến danh tiếng.
Bây giờ, trông thấy nhà họ Hạ nổi danh trở lại, bà cụ đương nhiên