Hắn đều đã đi, đám người này còn không cho đi sao?Chẳng lẽ đám người này cũng muốn giết người cướp của?Điều này không có khả năng.
Hắn nghèo thành như vậy, có thể có đồ gì.
Không có bảo vật, không có pháp quyết, không kim ngân, người đàn ông ba không.
Ồ! Ở giày hắn còn có mấy lượng bạc.
Giá trị khoảng chừng trăm lượng hoàng kim.
Còn có chính là bộ quần áo này của hắn rất đáng tiền.
Giá trị khoảng chừng trăm lượng hoàng kim.
Ngoại trừ những thứ này, hắn không còn thứ gì nữa.
Giết hắn được thứ tốt gì?Không phải là muốn bộ đồ này của hắn đấy chứ?Sở Duyên khẩn trương, hắn vô cùng khẩn trương, gương mặt đã cứng ngắc, từ bên ngoài nhìn, trên mặt hắn mang theo chút lạnh lùng, giống như hơi tức giận.
Đương nhiên là đám đại trưởng lão chú ý tới sắc mặt Sở Duyên thay đổi.
Cả đám vô cùng sợ hãi.
Nếu vì bọn họ đến, khiến vị lánh đời này không vui.
Đại trưởng lão không kịp thay đổi sắc mặt, vội vàng chắp tay nói: “Vị! Đạo hữu này, bần đạo chính là đại trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông, lần này dẫn đệ tử trong tông ra ngoài du lịch, đi ngang qua dãy núi Huyền Thiên, phát hiện nơi này có thần quang lóe qua, suy đoán trong dãy núi này có thần, cố ý tìm kiếm một lát.
”“Không ngờ tới thần quang là do đạo hữu phát ra, kinh hãi nhìn, bị giá trị nhan sắc của đạo hữu anh tuấn rung động, không nhịn được dẫn theo các đệ tử tới đây thăm hỏi một chút.
”“Hình như có mạo phạm, mong đạo hữu thông cảm!”Sau khi nói xong, ông ta lạy Sở Duyên, mặt sắp kề sát đất rồi.
Những lời này nói ra.
Đừng nói là Sở Duyên, cho dù là Trương Hàn đều ngây ngẩn cả người.
Còn hơn hai mươi đệ tử kia, lại càng cả đám mở to hai mắt nhìn, bộ dạng rất kỳ lạĐại trưởng lão nghiêm túc trang trọng trong ngày thường, mới là chó liếm chân chính sao?Hay cho lão chó liếm ẩn giấu!Giấu thật sâu!Trà trộn trong rất nhiều tiểu chó liếm, vậy mà bọn họ chưa từng phát hiện, lão chó liếm chân chính là đại trưởng lão!Sở Duyên đứng ở một bên hít sâu một hơi.
Trong lòng có rất nhiều câu hỏi.
Không phải nói, từ trước tới nay giới tu tiên đều là ngươi lừa ta gạt, ngươi sống ta chết sao?Vì sao ông già này vừa lên đã như chó liếm với hắn.
Hắn không nghĩ ra, cho nên không nói gì.
Đại trưởng lão khom người thấy Sở Duyên không nói lời nào, trong lòng càng thêm sợ hãi.
Vẫn trách tội bọn họ mạo phạm sao?Đừng nhìn bây giờ không sao.
Dựa theo tập tục của cường giả lánh đời.
Chỉ sợ bây giờ không muốn để lộ thực lực, một lát nữa bọn họ đi, e rằng sẽ trực tiếp vận dụng một số thủ đoạn, cách nghìn dặm giết chết bọn họ.
Đặc biệt là vị trước mắt này.
Trên bức họa cuộn tròn có viết “tay nắm sao trời hái nhật nguyệt, trên thế gian này không có người như ta”.
Đợi bọn họ đi rồi, có trực tiếp ném ngôi sao xuống đập chết bọn họ hay không?Đại trưởng lão giống như đã thấy được hình ảnh một ngôi sao ở chín tầng trời rơi xuống, đập bọn họ đến mức xương chẳng còn.
Không được!Tất phải khiến vị cường giả lánh đời này hài lòng mới được!Như vậy! Mới có thể không gặp tai họa!Đại trưởng lão kiểm kê xem mình còn bao nhiêu tài sản.
Linh thạch hơn một nghìn vạn! Pháp bảo mấy trăm kiện! Công pháp huyền ảo có mấy chục