Đây là con bài chưa lật giữ mạng của lão ta, ngọc bia thay mệnh!Nếu lão ta nguy hiểm tới tính mạng, ngọc bia này sẽ có tác dụng, chắn một lần nguy hiểm thay lão ta.
Hành động lão ta mới nghiền nát Nguyên Thần của mình.
Đã nguy hiểm tới tính mạng của mình, cho nên ngọc bia này có hiệu lực.
Đáng tiếc cho con bài chưa lật có thể bảo vệ tính mạng này! Nhưng mà lão ta phá đi xây lại, hẳn là hoàn thành!Tông chủ Càn Nguyên cười nhìn trong cơ thể mình.
Ừm, quả nhiên không còn Nguyên Thần.
Không đúng, tu vi của mình đâu?Hả? Hả?Tươi cười trên mặt tông chủ Càn Nguyên trở nên cứng ngắc.
Tu vi của lão ta! Không còn! Đừng nói là Nguyên Anh.
Ngay cả Kim Đan đều không có.
Đã trở thành một phàm nhân.
Đã nói không phá không xây được, phá rồi xây lại sao?Lão ta vừa phá, khiến toàn bộ tu vi đều không còn nữa?Lần này lão ta thực sự xong đời.
Đường đường là tông chủ của Càn Đế Đạo Tông Thánh Địa ở Đông Châu, tu vi bị phế, còn tự mình phế đi tu vi của mình.
Nếu tin tức này truyền ra ngoài, vậy còn mặt mũi gì nữa!Tông chủ Càn Nguyên càng nghĩ càng thấy sợ hãi, cả người đều run lẩy bẩy.
“Đại trưởng lão hại ra rồi!”Tông chủ Càn Nguyên nghiến răng nghiến lợi, ước gì có thể đánh nát đại trưởng lão ngay cả xương chẳng còn.
Phẫn nộ thì phẫn nộ.
Lão ta nhanh chóng tỉnh táo lại.
Với tình hình trước mắt của lão ta, tuyệt đối không thể để người khác biết tu vi của lão ta đã bị phế.
Nếu không thì lão ta sẽ không còn gì nữa.
Tông chủ Càn Nguyên thu dọn một lát, sau đó ra khỏi động phủ.
Nhất định phải trở lại cung điện tông chủ nơi lão ta thường ở, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn của lão ta.
Lão ta đi ra khỏi động phủ, giống như phàm nhân bước từng bước đi trên núi.
Vừa đi vừa oán giận.
“Đây là con đường núi tên gia hỏa nào xây thế, khó đi như vậy, đây không phải là làm khó ta sao?”Tông chủ Càn Nguyên hoàn toàn quên mất, lúc trước là mình truyền mệnh lệnh, không cần xây dựng đường núi!.
Tông chủ Càn Nguyên đi rất lâu.
Khi lão ta sắp đi tới cung điện của mình, một giọng nói đột nhiên truyền vào tai lão ta.
“Tông chủ, đêm hôm khuya khoắt ngươi tới đây làm gì?”Đây là giọng đại trưởng lão.
Nghe thấy giọng nói này.
Thiếu chút nữa tông chủ Càn Nguyên bị dọa ngã về sau, may mà đúng lúc khống chế được, bày ra bộ dạng uy nghiêm, ngẩng đầu nhìn phía trước nói: “Đại trưởng lão, tới đây.
”Một tia lưu quang bay tới.
Chỉ thấy đại trưởng lão đi tới trước mặt tông chủ Càn Nguyên, nhìn tông chủ Càn Nguyên, vẻ mặt kỳ lạ nói: “Tông chủ, ngươi nửa đêm tới nơi này là có chuyện gì?”Ta tới nơi này làm gì à! Ta tới nơi này làm gì à! Không đúng.
Phía trước là cung điện của lão ta, không phải là lão ta nên hỏi đại trưởng lão tới đây làm gì sao?Vẻ mặt tông chủ Càn Nguyên kỳ lạ hỏi ngược lại: “Phía trước là cung điện của ta, ta không ở nơi này, vậy ta nên ở đâu? Trái lại là ngươi đấy, ở nơi