Sở Duyên trợn tròn mắt, chẳng muốn quản tên thần kinh kia.
Không hiểu sao lại gọi hắn là tiền bối gì đó, toàn bộ coi như không nghe thấy là được.
Hắn đi về phía cái rương.
Vươn tay cầm một bản trong đó.
Chân thân của Thiên Đạo!Trái lại cái tên nghe rất uy phong khí phách, đáng tiếc là giả.
Mở ra nhìn.
Trang đầu tiên đã chọc cười Sở Duyên.
Giả thiết tu sĩ cảnh giới Hóa Thần đang ngộ đạo, trong đầu nghĩ tới Thiên Đạo, câu thông với Thiên Đạo, còn hấp thu Thiên Đạo Chi Lực ở trên người mình, khiến mình quen với Thiên Đạo Chi Lực.
Trong lúc chiến đấu, dẫn Thiên Đạo Chi Lực nhập thể, hình thành chân thân của Thiên Đạo, tu luyện càng tinh thông, đạt được càng nhiều!Vừa nghe đã biết là lừa người ta!Lại nhìn cuốn thứ hai! Bàn về chăm sóc tiên heo sau sinh.
Phụt!Trong lòng Sở Duyên cười giống như mập mạp trăm cân, mặt ngoài vẫn thản nhiên hờ hững.
Hắn để sách xuống, nhìn về phía Trương Tam, thản nhiên nói.
“Những thứ này bổn tọa mua hết, tính theo cân đi, một cân bao nhiêu tiền?”Trương Tam: “?”Tính theo cân?Những thứ này đều là bí tịch pháp điển của mỗi đại tông môn, tính theo cân sao?Bí tịch pháp điển của mỗi thế lực đại tông môn! Trong đó thậm chí bao gồm một số bí pháp không truyền của Thánh Địa Đông Châu, bí mật ghi lại.
Thứ quý trọng như vậy! Bán theo cân sao?Nếu chủ những tông môn thế lực này nghe thấy những lời này, có thể tức tới mức tẩu hỏa nhập ma hay không! Gương mặt Trương Tam cứng đờ, anh ta muốn trả lời, nhưng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể im lặng không nói.
Sở Duyên cũng mặc kệ con hàng này.
Lập tức cầm lấy rương suy nghĩ một lát.
Sau đó chậm rãi nói.
“Ta thấy tính cả thùng, đại khái nặng chừng tám cân, ta tính ngươi một lượng bạc một cân, tám cân là tám lượng, ngươi cầm lấy đi.
”Hắn lấy tám lượng bạc trong tay áo ra đưa cho Trương Tam.
Đừng hỏi hắn lấy tiền đâu ra.
Hỏi chính là lúc trước khi xuống núi, tiện tay “cướp của người giàu chia cho người nghèo” cướp được.
Trương Tam nhìn tám lượng bạc trên tay, khóc không ra nước mắt.
Chuyện này! Chuyện này! Anh ta nên làm thế nào đây?Anh ta vô cùng luống cuống.
Anh ta còn có thể chủ động nói, những thứ này đều là bí tịch pháp điển chân chính hay sao?E rằng nói, lão gia hỏa cảnh giới Độ Kiếp này sẽ tới trừ ma vệ đạo, xử lý anh ta, những bí tịch pháp điển này vẫn là của lão gia hỏa này.
Bây giờ đưa cho, anh ta còn có đường sống!Cho nên, không thể nói!Nhưng mà dùng tám lượng bạc này đổi lấy đống bí tịch pháp điển đó, anh ta không cam lòng!Trương Tam nuốt nước bọt, anh ta nghiến răng nói:“Tiền bối, tám lượng bán pháp quyết “giả” này cho ngươi, có thể, nhưng mong tiền bối có thể nhận ta làm đồ đệ! Dạy bảo ta!”Nhập môn hạ của vị tiền bối này!Anh ta xem như đã nhìn ra, những pháp quyết này là sắp không trở lại.
Nếu không lấy lại được, vậy thì bái nhập môn hạ vị tiền bối này.
Vậy những pháp quyết này, anh ta vẫn có đọc như cũ.
Còn được một người cảnh giới Độ Kiếp dạy bảo.
Sở Duyên đang xách rương nghe thấy thế, nhíu mày nhìn về phía Trương Tam nói: “Đạo hữu muốn bái nhập Vô Đạo Tông ta sao? Vậy xin hỏi đạo hữu có