Thông tin truyện Chàng Ngốc Ở Thôn Nọ

Chàng Ngốc Ở Thôn Nọ

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Hiện Đại

Lượt xem:

288

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 19705 lượt

REVIEW TRUYỆN CHÀNG NGỐC Ở THÔN NỌ

 

Tác giả: Phúc Bảo
Thể loại: Điền văn, cưới trước yêu sau, nhẹ nhàng, ấm áp, HE
Tình trạng: Edit hoàn

Giới thiệu:
Đây là câu chuyện xảy ra ở một thôn làng nhỏ, nhà họ Lý ở phía tây có cô con gái lớn tên Hà Hoa gả cho chàng ngốc Trường Sinh ở phía đông….

???? "Chàng ngốc ở thôn nọ" lấy bối cảnh ở một vùng thôn quê Trung Quốc thời phong kiến, cái thời mà vô cùng trọng nam khinh nữ, con gái 1x tuổi là đã đủ để gả đi. Mở đầu truyện là cảnh nữ chính Hà Hoa 21 tuổi, bị bố ép gả làm vợ 2 cho một lão nghiện rượu, lại có tiền sử đánh đập vợ. Không chấp nhận hôn sự bị cha sắp đặt, Hà Hoa đã tự đi tìm cho mình một mối nhân duyên, đó là với Trường Sinh, một chàng ngốc trong làng. Nam chính có vấn đề về giao tiếp với mọi người và hành động thì rất máy móc. Trước khi lấy vợ, Trường Sinh chỉ nói chuyện với bà nội và thầy Chu - một vị thầy giáo kiêm thầy thuốc từ vùng khác đến. Với Trường Sinh, bảo bối chính là những hạt đậu phộng. Mỗi lần anh làm được một việc tốt, bà nội lại thưởng cho anh một hạt, anh sẽ cất thật kĩ, nâng niu trong cái hòm quý giá. Vốn ban đầu giữa Hà Hoa và Trường Sinh không có tình cảm, chỉ đơn giản cô muốn tìm một người chồng khác để không phải làm vợ lẽ một gã tồi tệ, còn bà nam chính thì muốn tìm người chăm sóc cho cháu trai. Nhưng dần dần, Hà Hoa đã bị chính sự ngốc nghếch và sự chân thành của nam chính cảm hoá. Hà Hoa hiểu nhiều hơn về Trường Sinh, phát hiện anh tuy có chút chậm chạp trong việc giao tiếp, nhưng lại rất thông minh. Ví dụ như vì muốn được thưởng đậu, Trường Sinh phải làm việc tốt, nhưng trong nhà không còn nhiều việc, nên anh cố tình đi gánh nước tận 10 lần để đòi được thưởng 10 hạt đậu phộng. Trường Sinh thậm chí còn tốt đẹp hơn rất nhiều gã đàn ông khác, vì anh rất yêu thương vợ, biết nhường nhịn và quan tâm, chăm sóc Hà Hoa. Với anh, việc được vợ yêu thương là một chuyện đầy tự hào. Đọc truyện mà cảm thấy xí hổ ghê gớm vì nhiều lúc nam chính có những lời nói, hành động thì ngô nghê nhưng lại vô cùng đi vào lòng người.

???? Dù đây là truyện ngôn tình, nhưng tình cảm gia đình trong truyện làm mình vô cùng ấn tượng. Có một người bà luôn yêu thương hết mực, che chở, nuôi nấng, chăm sóc đứa cháu dù không phải ruột thịt của mình. Một người mẹ tẩn tảo, chịu thương chịu khó, biết nhẫn nhịn, hi sinh tất cả cho gia đình. Là những người chị em dù có bên ngoài có ngỗ ngược, hung hãn đến đâu, nhưng luôn kính trọng, hiếu thảo với bố mẹ, biết đùm bọc lẫn nhau. Và ấn tượng hơn cả là hình ảnh bố của Hà Hoa. Có lẽ đầu truyện, ai cũng phải phát bực, phát cáu với một người đàn ông gia trưởng, sĩ diện, đi gả con gái cho một gã nghiện rượu chỉ để đổi lấy ba bao thóc. Không dừng lại ở đó, đây lại là một người chồng lăng nhăng, đi gian díu với người khác, về nhà thì đánh con chửi vợ. Vậy nhưng càng đọc, lại càng thấy được đây là một người cha hết mực yêu con. Ông gả Hà Hoa muộn, không phải vì như ban đầu Hà Hoa nghĩ là vì ông muốn cô ở nhà làm lụng giúp đỡ gia đình mà lại chính vì ông rất thương cô, luôn muốn dành cho cô một mối hôn sự tốt, nhưng lại không đúng cách khiến chuyện hôn nhân của cô chậm trễ. Một người đàn ông sĩ diện như thế, lại sẵn sàng một mình đi cúi đầu xin lỗi nhà thông gia vì con gái thứ, thậm chí hi sinh hai ngón tay để con sau này được bình an. Đúng là ông có đi lăng nhăng với một người khác, ông cũng thương vợ thật lòng. Khi vợ ông mang bầu con cả, bị mẹ chồng bắt ăn cả rổ táo dại rất chua với mong muốn sinh được con trai, thương vợ không ăn nổi, ông đã lén ăn giúp vợ cả rổ táo. Một người đàn ông tốt, nhưng lại bị chính cái xã hội phong kiến, trọng nam khinh nữ tác động trở nên vô cùng gia trưởng và nóng tính. Để rồi sau nhiều thăng trầm, ông cảm thấy có lỗi với vợ và yêu thương bà nhiều hơn.

???? Những sóng gió trong gia đình của Hà Hoa khi đọc thì thấy rất thực tế, khiến độc giả như mình cảm giác như được tận mắt chứng kiến vậy. Truyện không quá dài nên không bị lan man, nhưng cũng không hề thiếu đi phần kịch tính và xúc động. Tác giả viết chắc tay, edit cũng mượt nữa. Tóm lại, đây là một truyện điền văn hay, đáng đọc.


Bình luận truyện