Chương 37: Hoa Đào
Beta: Hana
"Nói đi, em phải trói vào cùng với anh cả đời"
-
"....Trước khi mày làm gì có thể hơi suy nghĩ chút không hả em? Chỗ nào có nguy hiểm là mày chạy đến, có biết bên ngoài chết bao nhiêu người không? Sắp xếp thành núi được rồi đấy!"
Hạ Tử Hành nhỏ giọng biện bạch cho mình: "Trước khi em đến cũng đâu có biết."
Hạ Nghiễn tức đến bật cười: "Vậy là mày chưa chuẩn bị cái gì đã nghênh ngang đi tới đây?"
Hạ Tử Hành không nói tiếp, thành thật cúi đầu nghe.
Tiếng Hạ Nghiễn dạy bảo Hạ Tử Hành vang lên cách đó không xa, Từ Dĩ Niên lại như không nghe thấy. Cả đầu cậu không ngừng lặp lại câu nói dẫn dắt khiến người ta suy nghĩ xa vời, giọng điệu và biểu cảm của Úc Hoè khi nói giống như ấn vào một nút tua chậm. Từ Dĩ Niên thật lâu cũng chưa lấy lại được tinh thần.
"Tiểu Từ ca," Vất vả mãi mới kết thúc khoá dạy bảo của Hạ Nghiễn, Hạ Tử Hành quay trái quay phải, phát hiện thiếu mất một người, "Úc Hoè đâu?"
"Đi rồi."
Hạ Tử Hành sửng sốt: "Cứ như vậy đi luôn? Còn chưa nói cảm ơn anh ta mà, nếu không có anh ta ở đây nói không chừng hôm nay tôi lành ít dữ nhiều....Cậu có cách liên lạc với anh ta không?"
"Không có." Từ Dĩ Niên đứng dậy, giọng điệu cứng rắn.
"Vậy...."
Từ Dĩ Niên đánh gãy cậu ta: "Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, cho nên cậu cứ cảm ơn anh ấy ở trong lòng là được rồi."
Nói xong Từ Dĩ Niên lập tức bỏ của chạy lấy người, Hạ Tử Hành quay đầu nhìn Thần Nhiên: "Tâm trạng cậu ta không tốt?"
Thần Nhiên hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Có đôi khi não cậu xoay rất nhanh, có đôi khi lại như chẳng có tí não nào."
"?"
Thần Nhiên vỗ vai cậu ta: "Bớt nói vài câu."
Sau khi cục trừ yêu đến hiện trường, Hạ Nghiễn phụ trách các công việc liên quan tiếp theo. Mấy người Từ Dĩ Niên vốn định ở lại dinh thự Bạch Lộc giúp đỡ, cuối cùng bị Hạ Tử Hành không chút do dự đuổi về. Nhớ thương kết quả xử lý của cục trừ yêu, Từ Dĩ Niên với Thần Nhiên dứt khoát ngủ lại nhà họ Hạ.
Chờ đến khi Từ Dĩ Niên tỉnh ngủ Hạ Nghiễn đã từ phân cục Nam Hải trở về. Lúc Từ Dĩ Niên xuống lầu Hạ Nghiễn đang đưa lưng về phía cậu uống cà phê, trừ yêu sư bận rộn suốt đêm vai lưng thẳng tắp, áo quần gọn gàng, nếu không phải đã biết lịch trình cả đêm của Hạ Nghiễn, Từ Dĩ Niên cũng nghĩ là hắn vừa ngủ dậy đi xuống lầu.
Trong ấn tượng của Từ Dĩ Niên, những trừ yêu sư năng lực hơn người hình như đều vô cùng giỏi thức đêm. Cậu nhớ rõ có một lần Đường Phỉ ra ngoài nhận nhiệm vụ thức suốt bốn năm ngày, lúc trở về còn như không có chuyện gì tỉ mỉ hướng dẫn cậu luyện tập.
"Anh Hạ Nghiễn," Từ Dĩ Niên hỏi, "Anh mới về hả?"
"Về lâu rồi."
Từ Dĩ Niên còn lo lắng Diệp Tiễu không rõ tung tích: "Chuyện dinh thự...."
"Ăn sáng trước đi, sự tình tương đối phức tạp." Hạ Nghiễn ý bảo cậu ngồi xuống, "Chờ mấy đứa nó ngủ dậy rồi anh giải thích cho."
Từ Dĩ Niên gật gật đầu, ngồi xuống bên cạnh Hạ Nghiễn. Không qua bao lâu, Thần Nhiên với Hạ Tử Hành cũng xuống lầu, Thần Nhiên so ra có năng lực kiềm chế cảm xúc hơn, Hạ Tử Hành vừa nhìn thấy Hạ Nghiễn là vọt thẳng tới bên cạnh bàn: "Anh! Diệp Tiễu thế nào rồi? Tiếp theo các anh tính làm cái gì? Em có thể tham dự không?"
Hạ Nghiễn bị cậu ta hỏi liên tục ba câu làm đau hết cả đầu: "Mày cho anh ăn cơm trước đã."
Hạ Tử Hành với Thần Nhiên nghe xong giải quyết bữa sáng nhanh như bão táp. Ba người ngồi thành một hàng trên sô pha, Hạ Nghiễn đối diện với bọn họ: "Nói trước, anh không đồng ý cho mấy đứa tham gia vào chuyện này. Hỗn Huyết dính líu đến một loạt vấn đề không nhỏ, nhiệm vụ liên quan đến nó đều tồn tại độ nguy hiểm rất cao."
Không cho những người khác phản ứng, Hạ Nghiễn tiếp tục nói: "Năm năm trước, phòng thí nghiệm nghiên cứu Hỗn Huyết thành lập ở ngoại ô thành phố Vân Dao, căn cứ theo tài liệu bọn anh truy vét được, mục đích thật sự của phòng thí nghiệm không phải là viên thuốc bé này, Hỗn Huyết cùng lắm chỉ là sản phẩm trung gian của thí nghiệm, ý muốn ban đầu của người nghiên cứu là tạo ra một thể thí nghiệm có được năng lực của ma tộc. Đơn giản mà nói, chính là biến đổi nhân tạo một nhân loại hoặc một yêu quái trở thành ma tộc."
"...." Trong nhà yên tĩnh không một tiếng động, Từ Dĩ Niên và Hạ Tử Hành đều bị ý tưởng đáng sợ này làm cho hết sức kinh ngạc, Thần Nhiên trầm mặc một lúc lâu, "Bởi vì tính sùng bái huyết thống sao? Trên bản đồ huyết thống của yêu tộc, ma tộc được liệt vào vị trí đứng đầu."
Trong quá khứ, yêu giới luôn cho rằng huyết thống của ma tộc là cấp bậc cao nhất. Cho dù ngày nay chịu ràng buộc bởi điều lệ chung sống hoà bình, con mắt của phần lớn yêu quái vẫn như trước đây mọc tận trên đỉnh đầu, tuổi thọ của trừ yêu sư đối với yêu tộc mà nói vẫn cực kì ngắn ngủi, tư chất có hạn, huyết thống của người thường lại càng không đáng nhắc tới. Trước đây Từ Dĩ Niên đính hôn với Úc Hoè cũng gây nên một trận sóng to gió lớn trong yêu giới, nói Từ Dĩ Niên trèo cao đã xem là khách khí.
"Có thể là vậy, cũng có thể không phải. Chắc là mấy đứa đã chú ý thấy rồi, sau khi dùng Hỗn Huyết tròng đen sẽ biến thành màu tím sẫm, màu mắt đặc biệt này là một trong những thứ đặc trưng của ma tộc, theo lý mà nói, yêu quái nghiên cứu vô cùng cầu toàn, tôn sùng năng lực của ma tộc, nhưng dựa vào tư liệu sau khi tra được, gia tộc phía sau phòng thí nghiệm____"
"Là nhà họ Hạ." Hạ Tử Hành bỗng nhiên thấp giọng nói.
"Đúng vậy," Hạ Nghiễn gật đầu, "Gia chủ đời trước của gia tộc bọn anh âm thầm đầu tư cho phòng thí nghiệm, quan hệ giữa người lãnh đạo phòng thí nghiệm và gia chủ tiền nhiệm rất tốt, song song với việc nghiên cứu, bọn họ cũng thông qua bán Hỗn Huyết để vụ lợi."
Nghe đến đó, Từ Dĩ Niên rốt cuộc nhớ tới một việc.
Năm năm trước, nhà họ Hạ từng có một thời kỳ vô cùng sóng gió. Bởi vì Hạ Tử Hành trước sau như một vẫn luôn rất vô tư, hơn nữa thời gian đó Úc Hoè chiếm toàn bộ lực chú ý của cậu, sau này Từ Dĩ Niên mới biết nhà họ Hạ từng trải qua một trận biến cố. Từ chân tướng Hạ Nghiễn dẫn đội trừ yêu sư âm thầm điều tra Hỗn Huyết, cuối cùng thế mà lại tra xuống đầu gia chủ nhà họ Hạ, bởi vì dính líu đến cả một gia tộc lớn, toàn bộ sự tình được xử lý vô cùng nhanh chóng âm thầm. Từ Dĩ Niên chỉ nghe nói phong phanh được vài chuyện nhỏ không đáng kể.
Nếu nói ấn tượng lớn nhất của cậu về trận biến cố này, đó là Hạ Nghiễn thế mà có thể dựa vào công lao lần này còn trẻ đã bộc lộ hết tài năng, trực tiếp giúp cho Hạ Tử Hành từ nay về sau an tâm trở thành cá mặn*, trời có sập cũng chờ anh trai cậu ta đến đỡ.
*Nếu bạn đã quên: cá mặn ý chỉ những người lười biếng, không có chí tiến thủ.
"Diệp Tiễu chính là người sống sót duy nhất trong phòng thí nghiệm năm đó." Hạ Nghiễn nhẹ giọng nói.
Hắn còn nhớ rõ cảnh tượng ngày hôm ấy. Cả toà thí nghiệm biến thành một mảnh trống trơn, ngoại trừ dụng cụ và tài liệu bị vứt bỏ, khắp hiện trường chỉ còn lại xác chết của thể thí nghiệm, những thi thể này không ít thì nhiều mang theo dáng vẻ hết sức dị thường: tứ chi hình dạng kì quái, da dẻ màu sắc rực rỡ..... Trước đây, bọn họ đều là những yêu quái và nhân loại bình thường.
Sau khi gia chủ tiền nhiệm bị cục trừ yêu khống chế, phòng thí nghiệm nhận được tin tức dẫn trước từng bước rời đi. Khắp nơi trên mặt đất vương vãi đầy thuốc và vết máu, ngay lúc nhóm trừ yêu sư không còn ôm hi vọng gì, có ai đó đã phát hiện ra một đứa trẻ đang trốn trong góc nhà kho.
"....Cậu ta co lại trong một cái rương gỗ nhỏ, có lẽ nhờ thế mới tránh được lục soát. Một vị tiền bối nhận nuôi cậu ta, mất khoảng một năm giúp Diệp Tiễu lần nữa được thích nghi với xã hội loài người, sau đó cậu ta tiến vào học viện." Hạ Nghiễn dừng lại một lát, tâm tình phức tạp, "Để bảo vệ người bị hại, cục trừ yêu cho cậu ta một thân phận hoàn toàn mới. Bình thường Diệp Tiễu đều mang kính áp tròng, đôi mắt của cậu ta đã bị phòng thí nghiệm biến đổi, hoàn toàn trở thành màu tím sẫm."
Nhớ tới tên người nhận kì lạ trên phong bì thư, Từ Dĩ Niên lẩm bẩm: "Đáng lẽ phải hỏi cậu ấy...."
Qua đi bốn năm, lại lần nữa nhận được thư của phòng thí nghiệm.
Rốt cuộc lúc ấy Diệp Tiễu mang theo tâm trạng gì?
"Lúc nãy ngài nói, mọi thông tin của Diệp Tiễu đều được giữ bí mật." Thần Nhiên cắn răng, "Nói cho bọn tôi biết chuyện này, vậy cậu ấy bây giờ....Không được bảo vệ nữa?"
"Anh!" Hạ Tử Hành lo sợ nói, "Dáng vẻ Diệp Tiễu tối hôm qua rõ ràng là không bình thường! Cậu ấy không nghe vào một câu nào, rất có thể đã bị khống chế, cậu ấy____"
"Hơn một trăm người bị sát hại." Hạ Nghiễn cũng hết cách, "Theo điều tra, cậu ta tự nguyện đi đến dinh thự. Cho đến khi có bằng chứng rõ ràng cho thấy cậu ta bị người khác khống chế, tạm thời chỉ có thể nhận định cậu ta là tội phạm."
Ngón tay Từ Dĩ Niên chợt nắm thành quyền, cậu nhìn về phía Hạ Nghiễn: "Bây giờ có manh mối gì không?"
"...."
"Anh Hạ Nghiễn," Từ Dĩ Niên nhìn người đàn ông có gương mặt tương tự Hạ Tử Hành, "Diệp Tiễu là bạn cùng phòng của em, em quen cậu ấy bốn năm rồi, cậu ấy không thể nào là tội phạm gϊếŧ người đâu."
"Anh, có tin tức gì anh mau nói đi! Anh mà không nói em đi theo anh cả ngày, anh đi chỗ nào em đến chỗ đó."
Hạ Nghiễn thấy Hạ Tử Hành ồn ào, giọng điệu nghiêm nghị lên: "Nói nhiều như vậy là cho mấy đứa mày biết tính nghiêm trọng của sự việc, trong chuyện này bớt xử lý theo cảm tính."
Lúc hắn lạnh mặt tự nhiên toả ra khí thế của một người bề trên, cực kì có lực uy hiếp. Ba người trước mặt bởi vì bị dạy dỗ mà lần lượt cúi đầu, Từ Dĩ Niên chưa từ bỏ ý định chọc chọc Hạ Tử Hành, Hạ Tử Hành trở tay chọc chọc Thần Nhiên, nhìn thấy bọn họ lén lút, Hạ Nghiễn hơi đau đầu: "....Chuyện hôm qua huyên náo quá lớn, dinh thự Bạch Lộc bị tra ra là một trong những điểm bí mật bán Hỗn Huyết, ban đầu vốn là quan hệ hợp tác với phòng thí nghiệm, không biết làm sao, phòng thí nghiệm lâm thời hạ mệnh lệnh mới với mấy yêu quái vận chuyển Hỗn Huyết, sau đó mới xảy ra vụ tàn sát tối hôm qua."
"Yên quái vận chuyển Hỗn Huyết xuất hiện cùng đám sát thủ trong phòng là chung một nhóm, sau khi đưa thuốc, bọn chúng trà trộn vào phòng nhỏ trong sảnh. Bọn anh mất không ít công sức mới xác định được danh tính của một số sát thủ trong đó."
Tháp Đen sửa đổi hồ sơ tội phạm, thu những tên tội phạm sau khi "tử vong" vào sử dụng. Cho dù cục trừ yêu tra được tin tức cụ thể cũng không có cách nào hỏi đến cấp cao của Tháp Đen___Hồ sơ của những tên này được bàn giao toàn bộ cho Tháp Đen kể từ lúc bị kết án, cục trừ yêu cũng không thể lướt qua mà định tội cho người đã chết được.
"Sau khi hai giới phân chia quyền lực, Tháp Đen do yêu tộc toàn quyền quản lý, mấy giao dịch trong bóng tối này có lẽ đã tồn tại được mấy năm. Sau đợt biến cố năm năm trước cũng không còn nghe thấy tin tức của phòng thí nghiệm đâu nữa. Nhưng Hỗn Huyết luôn lưu hành trong phạm vi nhỏ của chợ đen yêu tộc, rõ ràng vẫn có người đang tài trợ cho phòng thí nghiệm. Bây giờ xem ra, phòng thí nghiệm có mối liên hệ gì đó với Tháp Đen."
"Bọn anh bước đầu suy đoán, có thể Diệp Tiễu đã tiến vào Tháp Đen rồi."
-
Nghe xong Hạ Nghiễn nói chuyện, Từ Dĩ Niên thật lâu vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Thần Nhiên nghe một cuộc điện thoại rồi rời đi trước, Từ Dĩ Niên với Hạ Tử Hành ngồi đối diện nhau, không ai nói lời nào. Cuối cùng cũng là Từ Dĩ Niên bình phục cảm xúc đứng lên: "Tôi đi trước, có việc gì thì gọi điện sau."
"Nhưng mà...." Hạ Tử Hành há miệng, muốn nói gì đó lại không biết bắt đầu từ đâu, cuối cùng gãi đầu, "Tôi tiễn cậu tới cửa...."
Hai người sóng vai đi ra, lúc sắp bước đến cổng lớn, một thanh niên khí chất xuất chúng đang đi thẳng vào. Thanh niên da trắng như ngọc, dáng người cao gầy, Từ Dĩ Niên chạm vào tầm mắt hắn, thanh niên hơi nhướng mày, ánh mắt dừng lại trên người cậu.
Đúng lúc này tiếng cười của mẹ Hạ từ trên lầu truyền đến, bà vừa nói vừa đi xuống, ánh mắt nhìn thanh niên như đang nhìn một vị cứu tinh: "Ôi chao, cuối cùng cũng đến rồi, chờ ngài lâu lắm rồi đấy! Tranh thủ hôm nay tiểu Nghiễn ở nhà, ngài mau giúp tôi tính nhân duyên của thằng bé này xem, người cũng đã ngoài ba mươi, vậy mà chẳng có chút động tĩnh gì.....Tiểu Hành con tiễn bạn xong rồi trở về nha, để Lam tiên sinh tính giúp con xem