Kim Phú chính là tên cúng cơm của Kim Thiểu.
Hắn một mực đem Tiêu Tình Tuyết xem như là của mình nữ thần.
Nếu càng không chiếm được lại càng nghĩ cách lấy cho bằng được.
Lần này đã là triệt để ép buộc Tiêu Tình Tuyết.
“Kim Phú, nếu anh mà làm loạn, Tiêu gia sẽ không bỏ qua cho anh!”“Ha ha, tôi biết rõ sẽ đắc tội Tiêu gia thì sao lại dám làm, cô vẫn không nhìn rõ mọi chuyện rồi? tôi hôm nay chính là muốn cho cô nhìn tôi có thể mạnh đến mức nào.
”Kim Phú bộc phát thú tính , bức Tiêu Tình Tuyết quăng đến một góc, điên cuồng lôi xé váy áo của cô.
Tiêu Tình Tuyết trong lòng đã có chút tuyệt vọng.
Cô rất thông minh.
Kim Phú hôm nay dám làm như thế, rõ ràng là nhận được ủng hộ nhà họ Tiêu.
Hết thảy đều là được sắp xếp sẳn, lúc này, vô luận Tiêu Tình Tuyết hô cứu mạng như thế nào , cũng sẽ không có người đi vào.
Rầm!Ngay lúc này, một thân hình cường tráng phá cửa đi vào, đá ngang một cú nện ở huyệt thái dương của Kim Phú.
?Aaaaaa!?Kim Phú kêu thảm một tiếng, té ngã trên đất, “ôi, đau chết lão tử, thằng chó nào lại không có mắt như vậy , dám phá hỏng chuyện tốt của bản đại thiếu gia?”Hừ!?Mắt thấy cô gái mình yêu mến, suýt chút nữa bị cầm thú lăng nhục, Tề Dương phẫn nộ ngập trời, lại một đấm nện vào vào trán của tên Kim Phú.
?“Aaaa!”Kim Phú phát ra âm thanh kêu thảm thiết như heo bị làm thịt , cả khuôn mặt đều bầm tím đau đớn.
“Con mẹ nó mày là ai? bảo an phía ngoài đâu rồi?”?Kim Phú thất kinh, co rúc ở trên mặt đất, tiên tục bị đánh, tiếng kêu rên liên hồi.
“Đương nhiên là đều bị tao đánh ngất xỉu.
”Tề Dương đem Kim Phú đánh một trận tơi bời, ném chưa hết giận, cuối cùng hung hăng một cước giẫm vào cánh tay của hắn.
răn rắc !?Chỉ nghe tiếng rắc rắc vang lên, xương cánh tay của Kim