Tiêu Tình Tuyết nhíu hàng lông mày, biết mình bị cái lão hồ ly Tiêu Thiên Thành đào hố.
Bây giờ giải thích cái gì, tất cả mọi người sẽ không tin tưởng cô? “Rất hài lòng!” Tiêu Tình Tuyết dứt khoát, cứng rắn nói, nở nụ cười có chút khinh thường mà hướng về phía Tiêu Thiên Thành.
Tiêu Thiên Thành bị cái biểu tình này của Tiêu Tình Tuyết trêu đến rất khó chịu, nhưng mà không tiện bật lại.
“biểu hiện của ông cũng không tệ lắm.” Tề Dương chắp tay sau lưng, quét mắt nhìn một vòng, lại chuyển mắt nhìn về phía Tiêu Thiên Thành.
Cái kia biểu cảm kia, cho người ta cảm giác, phảng phất anh mới là lão đại của công ty , mà Tiêu Thiên Thành thì cùng lắm giống như một con chó làm việc ! Tên hỗn đản này quá càn rỡ rồi! Một thằng phế vật ở rể .trong mắt Tiêu Thiên Thành lập tức dấy lên lửa giận hừng hực.
Đang muốn nói cái gì, Tề Dương đã trực tiếp kéo Tiêu Tình Tuyết đi vào giữa hai hàng nhân viên đang đứng thành đội ngũ, nghênh ngang tiến vào công ty.
Tất cả mọi người đều lớn mắt nhìn! “Má ơi! Một cái tên ở rể thế mà phách lối như vậy!” Nhân viên bắt đầu xì xào bàn tán.
oán khí trong lòng càng ngày càng ngập trời! Bọn họ ai ai cũng có người biết Tề Dương là đang ở rể bên