Ha!Đang nói đùa sao?Là anh?trong mắt Từ Đạt tràn ngập lãnh ý.
“Tiểu tử, cậu biết cậu đang nói cái gì không?”Tiêu Tình Tuyết thấy vậy cũng vội vàng nói chen vào: “Tề Dương, anh làm gì vậy? Đừng ở đây quấy rối nữa, nhanh đi ra ngoài.
”Tề Dương cười lạnh lắc đầu, anh trước kia đúng là rất nghèo, nhưng anh không ngốc, tình huống trước mắt này, xem xét một chút cũng đủ để biết chính là Từ Đạt cùng Tiêu Bạch trước đó đã có chuẩn bị âm mưu.
Mục đích đúng là bức Tiêu Tình Tuyết từ chức.
Tề Dương làm sao có thể để cho bà xã của mình chịu ủy khuất như vậy?“Cậu là ai?”Tiêu Bạch dùng ánh mắt liếc nhìn anh.
“Hạng mục này tôi sẽ đi đàm luận.
”Tề Dương không muốn lãng phí thời gian.
Từ Đạt liên tục cười lạnh.
“Tiểu tử, cậu không nhìn lại bản thân rồi cân nhắc một chút xem chính mình có bao nhiêu sức nặng sao?”“Nếu như ngày mai các người không nhìn thấy thư hiệp nghị , mọi kết quả tôi tự đến gánh chịu.
”Tề Dương đến nhìn bọn họ cững cảm thấy lười, quay người ra cửa.
“Em họ, vận khí của cô cũng thật tốt, còn có một thằng đần vì cô cản thương.
”giọng điệu Tiêu Bạch âm dương quái khí, như ma như quỷ.
Tiêu Tình Tuyết lạnh lùng liếc Tiêu Bạch một cái, làm cho hắn cũng hơi rùng mình vì ánh mắt đó.
Cô ngay