Cặp đôi cùng phá xin chính thức… RA MẮT…
Một cây làm chẳng nên non…Hai con chụm lại…vỡ đầu thầy Huy!
Cái lớp 12A cá biệt của trường này, lại thêm một đại nhân vật, đầu tiên là các cựu học sinh khóa trước, e hèm, chính là thầy Huy đáng kính, rồi tới nhỏ Chi, nó, hắn và giờ là Linh. Lớp này nếu không phải cá biệt chắc chắn sẽ là lớp hội tụ toàn super star đây, đều là tuấn nam mỹ nữ cả! Sự kiện này đang chấn động toàn thể học sinh! Linh mới vào trường ngày đầu, nhưng với “hot event” ngoài cổng trường, cùng với vụ lùm xùm trong lớp, số lượng fan đang dần hình thành. Còn nó, số lượng fan cũng đang tăng vọt, vượt qua Yên Chi, vươn lên đứng đầu trong trường! Hình tượng của hắn đã hot lại càng hot hơn, cơ mà hình tượng của thầy Huy thì sụp đổ nghiêm trọng! Có người vui cũng sẽ có người buồn! Mới có vài chục phút thôi, mà trang web đã đăng tải vô vàn thông tin chi tiết, còn có cả đường link, số lượt truy cập tăng vùn vụt như diều gặp gió. Chiếc Ipad mỏng trong tay hắn cũng đang trình chiếu rất nhiều thứ. Hắn cười khẩy, coi bộ không thể xem thường độ hóng của học sinh trường này! Có nên ý kiến đổi tên trường thành “Xóm Hóng” không nhỉ?
- Thầy cũng thông báo với cả lớp! Tiết Lí ngày mai, chúng ta sẽ kiểm tra 1 tiết, cũng là bài kiểm tra 1 tiết cuối cùng, sau đó một tháng sẽ kiểm tra học kì, các môn khác cũng vậy! Rất tiếc phải thông báo với các em rằng, các em chỉ còn 2 tháng để “bám trụ” tại Golden Sky thôi, sau đó đường ai nấy đi nhé!_ thầy Huy hùng hồn tuyên bố!
Phen này chết nó rồi, kiểm tra chi chít như vậy! Mà cũng nhanh thật đấy, chưa gì mà 3 năm cấp 3 đã sắp kết thúc! Từ từ, chắc gì nó đã đủ điểm để tốt nghiệp nhỉ? Nếu năm nay nó không được học sinh giỏi thì đi toi 12 năm học! Nhưng với tình hình hiện tại của nó thì học sinh khá đã là may lắm rồi chứ đừng nói tới học sinh giỏi! Nó thở dài ngao ngán, lại còn vào Đại học nữa! Chắc nó vẫn nghe theo hắn, vào trường mà hắn thích thôi!
- Giờ thì em tin tôi rồi chứ?_ hắn nói nhỏ vào tai nó, gương mặt đang vô cùng đắc ý kề sát vào mặt nó, cơ hồ nó đã miễn nhiễm với những tiếp xúc kiểu như vầy rồi!
- Ừ, phen này chết tôi rồi! Có khả năng chú nên dập tắt tia hi vọng tôi sẽ vào trường Đại học theo yêu cầu của chú đi! Chắc chắn tôi sẽ trượt tốt nghiệp!_ nó nói nhỏ cho nó và hắn nghe, đặc biệt không thể để nhỏ Chi chết tiệt kia nghe được, nhỏ sẽ càng có cớ để chọc ngoáy nó.
- Yên tâm đi! Bộ tôi chỉ để làm cảnh thôi hả? Tôi sẽ giúp em , vì vậy cứ thoải mái đi, không cần phải lo!_ hắn cười nhẹ, phả hơi nóng vào một bên mặt nó.
Mặt nó lại đỏ bừng nữa rồi. Linh ngồi bàn bên cạnh cứ chớp mắt nhìn hai người. Hai người này đang nói gì với nhau mà bí mật thế nhỉ? Chắc chắn không phải việc gì nghiêm túc, nếu không mặt Di Hương sẽ không đỏ lên như vậy. Hừ, hai cái người này, ở trường mà còn tự nhiên như ngoài đường. Thật không suy nghĩ cho những người cô đơn như cô đây! Linh thầm nghĩ! Nhưng thôi, kệ đôi tình nhân bọn họ!
Sở dĩ nó sắp kết thúc năm 12 của mình sớm như vậy cũng bởi vì Golden Sky có quy chế học khác với các trường khác. Golden Sky bắt đầu năm học mới từ mùa hè và kết thúc vào mùa đông, mùa xuân là mùa nghỉ! Nghe có vẻ hơi ngược đời nhỉ? Nhưng mà nó lại học ở đây 3 năm rồi đấy! Đông năm nay thật chán, bố nó vẫn công tác bên Anh không thể về với nó được! Giáng sinh sẽ lại trôi qua trong tẻ nhạt đây! Nhanh lắm, hai tháng nữa thôi! Cái gì vội vàng đến thì cũng mau trôi qua! Ví như thời gian chẳng hạn, hay cũng như yêu thương vỗ về? 17 chưa hẳn phải có người yêu! Cái gì không chắc chắn nó sẽ không bao giờ làm!
- Chú giúp tôi? Không phải chú sẽ tới nhờ ban giám hiệu cho tôi đi cửa sau đấy chứ, dù gì chú cũng là cựu học sinh ưu tú?_ nó mắt long lanh nhìn hắn.
- *cốc* Tôi mà đi làm cái việc mất mặt ý à? Em cũng giỏi tưởng tượng quá nhỉ? Mau vứt ngay mấy cái thứ vớ vẩn trong đầu em đi!_ hắn cốc vào đầu nó một cái, khinh thường nhìn nó.
- Đau!_ nó nhăn mặt, đầu nó chứ đâu phải khúc gỗ mà không có cảm giác._ Vậy chú định làm thế nào?
- Tôi sẽ dạy phụ đạo cho em! Kiến thức 4 năm trước chắc vẫn còn dùng được!
- Chú sẽ phụ đạo cho tôi?_ nó trố mặt ra nhìn hắn đầy kinh ngạc, nó có nghe lầm không nhỉ?_ Chú định dạy tôi vào lúc nào đây khi mà ngoài giờ lên lớp của tôi cùng ăn uống, chú sẽ chết dí trong phòng làm việc?_ được hắn phụ đạo cho, đương nhiên nó rất thích.
Từng có lần hắn chỉ nó làm bài. Giọng nói hắn thật êm tai, hắn giảng vô cùng dễ hiểu, thế mà chỉ phút trước thôi nó nghĩ nát óc cũng không ra. Nó định nhờ hắn rồi, nhưng nhìn lịch làm việc chi chít của hắn, nó lại thôi không làm phiền hắn nữa. Hôm nay hắn lại chủ động đề xuất với nó? Số nó đâu có đỏ như vậy chứ?
- Cái đó em không cần lo, trong hai tháng này, mỗi ngày tôi sẽ phụ đạo cho em hai tiếng, được không?
- Được, được, được, vô cùng được!_ nó cười thích chí, những điều này, nó mong còn không được nữa mà.
- Vậy những môn nào em cần phải phụ đạo?_ hắn hỏi nó, đồng thời cũng nhìn vào thời gian biểu kín mít của mình. Nhất định hắn sẽ cố moi ra được hai tiếng cho nó.
- Tất cả, trừ Anh văn và thể dục!_ nó tự tin nói.
- Ừm!_ hắn biết ngay mà.
Ngoại trừ tiếng anh và thể dục vì nó có chứng chỉ tiếng Anh cấp cao bên Anh rồi, sống ở Anh từ nhỏ chẳng lẽ nó lại dốt tiếng Anh? Còn thể dục thì càng không phải nói, mấy cái vớ vẩn học trong trường làm sao so được với những lần huấn luyện hà khắc của hắn? Tất cả các môn còn lại, haizz, đau đầu rồi đây!
- Này! Hai người đang nói với nhau cái gì vậy hả? Sao lại phải thầm thì thậm thụt như thế?_ Bị cho ra rìa nên Linh lên tiếng chen ngang cuộc nó chuyện của nó và hắn. Lập tức nó quay sang nhìn. Trí nhớ ngắn hạn là khổ thế đấy, nó lại quên béng mất là còn có người bạn nổi tiếng mới quen này đang ngồi ở đây, và nhìn chằm chằm vào nó cùng ông chú già của nó!
- À, có gì đâu! Chẳng lẽ cậu cũng muốn nghe à?_ nó nhe răng ra cười.
- Ừ thì không! Hai người đang tâm tình với nhau thân mật như vậy, kẻ độc thân như mình đây chen vô làm cái gì?_ Linh mỉm cười xua tay. Gì chứ, cô không muốn làm kì đà cản mũi chút nào đâu nha! Thà rằng cô tự đi túm một tên nào đó nói chuyện còn hơn!
- Gì? Tâm tình? Thân mật? Có sao?_ nó nghệt mặt ra hỏi. Nó với hắn có như thế à? Sao nó lại không biết nhỉ?
- Lại còn chối nữa hả bạn yêu? Hai người mặt kề mặt, môi gần kề môi như thế mà còn không thân mật sao? Chẳng lẽ còn có hành động nào thân mật hơn mà mình chưa biết ngoại trừ… “cái đó”? Còn nữa, mặt cậu vẫn đang đỏ bừng kìa, từ nãy tới giờ đó, đừng tưởng mình không biết nhá!
- À! Đúng rồi chú… à không Nhật, chiều nay anh có cuộc họp nào không?_ nó đang định gọi hắn là chú già, nhưng chợt nhận ra Linh vẫn đang nhìn tụi nó, đành phải sửa lại cách xưng hô. Nhưng gọi hắn là Nhật, nó cứ cảm thấy sao sao ý, không quen chút nào, ngượng miệng lắm!
- Không, có chuyện gì sao?_ hắn đột nhiên cảm thấy vui khi nó gọi