Chương 1258:
Bọn họ sẽ tiến hành tố cao hành vi gây hại cho cộng đồng do say rượu của tài xế.
“Uống rượu say? Đạp nhầm chân ga?” Diệp Phi đứng dậy cười lạnh, chặn tài xế râu xồm trước cửa: “Anh tưởng tôi sẽ tin vào điều đó ư?”
“Nói cho tôi biết có phải bọn Trương Huyền đã bảo anh tới đây không?”
Ánh mắt anh chợt hiện tia sáng chết chóc, anh chỉ muốn sống những ngày bình yên, thế mà sóng gió cứ kéo tới, còn liên lụy đến an toàn của người bên cạnh mình.
Diệp Phi bắt đầu cảm thấy nhường nhịn là một quyết định sai lầm .
“Bác sĩ Diệp Phi, tôi uống nhiều rượu quá nên say thật, bất cẩn nhấn nhầm chân ga nên mới lao vào đây” Tài xế râu xồm cười cà lơ phất phơ nói: “Tôi thật lòng xin lỗi về chuyện đã xảy ra hôm nay, công ty bảo hiểm sẽ chỉ trả cho những tổn thất của phòng khám tổn thất. Còn người đã bị tôi tông chết hoặc bị thương thì tôi chỉ có thể nói là đáng tiếc”
Miệng thì nói thế nhưng ánh mắt lại lập lòe tia sáng: “Tôi sẽ cầu nguyện cho bọn họ trong tù”
Giọng Diệp Phi trở nên lạnh như băng: “Biết tôi là bác sĩ Diệp Phi thỉ chứng tỏ anh không phải là một tài xế vô tình đi ngang qua”
“Điều này cũng không quan trọng” Tài xế Râu xồm tranh thủ lúc cảnh sát giao thông không chú ý, ghé tai Diệp Phi nói nhỏ: “Quan trọng là, có vào người không thể trở về được nữa”
Hắn ta khinh thường nhìn Diệp Phi: “Đắc tội với người không nên đắc tội thì nhất định phải trả cái giá đắt”
Ánh mắt Diệp Phi trở nên sắc bén: “Anh nói rất đúng, có những người không thể quay lại được nữa: “
Tài xế râu xồm cười nói: “Bác sĩ Diệp Phi, tôi nói cho cậu biết đây chỉ là mở đầu, cậu mới là người cuối cùng bọn họ muốn giải quyết!”
“Sau này ra đường nhớ cẩn thận nhé, để không phải gặp mấy tài xế bất cẩn như tôi”
Hắn ta lạnh nhạt lên tiếng: “Đúng rồi, hình như bố mẹ cậu vẫn ở Thiên Thành?”
Diệp Phi gần từng tiếng hỏi: “Trương Huyền ở đâu?”
Tài xế râu xồm cười hỏi: ệ quá thì đánh tôi đi nè, cậu đánh tôi thì tôi sẽ không chống cự đâu: Chỉ cần Diệp Phi ra tay đánh người thì hắn ta không ngại kéo cả Diệp Phi vào tù.
“Tên khốn kiếp này, tôi giết chết anh!” Đường Phong Hoa và Tôn Bất Phàm tức gần chết, chuẩn bị xông đánh tên tài xế đó.
Vài cảnh sát giao thông vội vàng ngăn bọn họ lại. Tải
“Đánh ư?’ Diệp Phi nở nụ cười nhìn hắn ta: “Tôi đánh một người chết làm gì…
“Cậu nói thế là sao?” Nhịp tim tên kia chợt hãng đi vài nhịp, đột nhiên cảm thấy nụ cười trên môi Diệp Phi cực kì đáng sợ… Nửa tiếng sau, tài xế râu xồm bị cảnh sát đưa đi khám bệnh viện gần đó.
Diệp Phi đánh hắn ta khiến miệng mũi hắn đổ máu, nội tạng bị tổn thương, Đường Phong Hoa cầm gây đánh hơn mười cái đã khiến mũi và răng hắn không còn bình thường.
Vì chủ nghĩa nhân đạo nên cảnh sát mới tìm chỗ khám cho hắn ta.
Khi anh ra khỏi xe thì tiếng lốp xe ma sát với mặt đường vang lên, chiếc taxi bỗng xuất hiện trước mặt anh như con bò điên.
Tài xế râu xồm không kịp né nên rầm, bay hơn ba mươi mét, cả người va vào cột đá.
Lưng đã gấy.
“AI” Cảnh sát chưa kịp làm gì thì taxi đã xoay tay lái và bỏ đi.
Người đeo khẩu trang che kín mặt nhanh chóng biến mất trong dòng xe… Cùng lúc đó, Diệp Phi sắp xếp cho Tô Tích Nhi xong bèn bảo Độc Cô Thương ở lại bảo vệ.
Sau đó, anh bước lên một chiếc Hummer màu đen, mở tin nhắn Tống Hồng Nhan vừa gửi đến.
“Đại Đường Dạ Sắc!”
Đại Đường Dạ Sắc là một câu lạc bộ ăn chơi mới mở, nó kinh doanh theo hướng cao cấp nên được trang trí cực kì sang trọng và đắt đỏ.
Người đón khách và bảo vệ đều có dáng người và mặt mũi thu hút, khó lắm mới tìm thấy một người.
Diệp Phi lái xe vào đến thì bọn họ đang kinh doanh rất tốt, xế hộp xịn lướt qua, trai xinh gái đẹp, choáng ngợp không nói nên lời.
Thế nhưng Diệp Phi không có thời gian quan sát, chiếc xe vẫn lao vun vút vào không ngừng lại, sau do81 nhanh chóng vào đến sảnh.
Mục tiêu của anh là lầu tám.
Tin tức của Tống Hồng Nhan nói rằng tối nay Trương Huyền tổ chức sinh nhật ở nơi này.
Tuy Tống Hồng Nhan đã nhắc nhở rằng gia tộc Trương Huyền không bằng gia tộc lớn như Uông Kiều Sở nhưng vẫn là một con rắn độc ở Long Đô này, xung quanh đủ các thể loại quan hệ.