Chương 1281:
Dưới vạt áo blouse trắng là đôi chân dài khiến vẻ lạnh lẽo của người đó trở nên thùy mị hơn nhiều.
Tóm lại, đây là một thiên sứ áo trắng cực kì quyến rũ.
Người đó chính là bạn thân của Cốc Oanh viện trưởng bệnh viện Bác Ái có tên Lý Tĩnh.
Bà ta giơ tay về phía Dương Kiếm Hùng: “Ông Hồng Tinh, sếp Dương, mọi người tới rồi”
Mấy người còn lại cũng chào hỏi Dương Hồng Tinh và Dương Kiếm Hùng.
“Viện trưởng Lý Tĩnh, tình trạng con bé thế nào?”
Dương Hồng Tinh không nói những lời khách sáo với bọn họ, ông ta chỉ lo lắng nhìn Lý Tĩnh: “Thiên Tuyết có nguy hiểm tánh mạng không?”
Dương Kiếm Hùng bổ sung: “Có việc gì thì mọi người cứ nói, không cần biết thế nào cũng phải cứu bệnh nhân khỏe lại”
“Tình huống không ổn lắm”
Mặt Lý Tĩnh thoáng vẻ nặng nề, không giấu diếm anh em Dương Hồng Tinh: “Tuy là chúng tôi đã phẫu thuật để cầm máu nhưng con bé vẫn chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm…
Bốn mươi tám giờ tới vẫn là giai đoạn nguy hiểm”
Cô ấy do dự bổ sung thêm, tuy rằng điều đó khiến bệnh viện có vẻ bất lực nhưng chuyện này liên quan đến con gái Dương Hồng Tinh nên Lý Tĩnh không dám giấu diếm.
Nếu không một khi gặp phải chuyện gì thì hi vọng lại bị dập tắt, bà ta và bệnh viện đều gặp vấn đề.
“Cái gì? Tình huống nghiêm trọng như thế ư?” Mặt Dương Hồng Tỉnh trắng bệch, Lý Tĩnh chưa nói xong đã tức giận ngắt lời: “Vậy tại sao các người vẫn không lo chữa trị đi? Đứng một đống ở đây làm quái gì?”
“Đây là bệnh viện tư nhân tốt nhất Long Đô, tiền bạc và tài nguyên rót vào đây hằng năm nhiều thế nào thì chắc cô cũng hiểu, bây giờ con gái tôi té ngựa mà cũng không làm gì được nữa ư?”
“Các người làm ăn cái gì thế không biết?” Tuy là bình thường bận công việc nên không rảnh dạy dỗ con, tình cảm hai người khá là nhạt nhòa nhưng ông ta chỉ có một cô con gái, dù thế nào ông ta cũng không thể trở mắt nhìn con mình xảy ra chuyện.
“Trên người con bé có hơn mười vết thương, nội tạng đã bị thương nặng và xuất huyết bên trong rất nhiều, tay trái gãy xương, đầu cũng bị thương nặng” Tải app truyện hola đọc miễn phí khích lệ nhóm nhé!
Thấy Dương Hồng Tinh nổi bão, Lý Tĩnh híp mắt nhìn Dương Hồng Tỉnh giải thích: “Thế nhưng vết thương nặng nhất chính là xương sườn bị đạp gấy, trong đó có một cây đã ghim vào trông trong lồng ngực và đụng đến động mạch phổi “Một khi lấy nó ra mà không cẩn thận sẽ dễ dàng xuất huyết nhiều dẫn đến tử vong nên bây giờ chúng
Bà ta an ủi: “Nhưng ông cứ yên tâm, chúng tôi đang triệu tập các bác sĩ và chuyên gia để tiến hành hội chẩn, nhất định sẽ giúp cho con gái ông bình an vô sự.”
Một lãnh đạo khác của bệnh viện cũng lên tiếng: “Chậm nhất là tám giờ tối nay chúng tôi sẽ có phương án điều trị”
“Đừng nói những lời nhảm nhí này với tôi” Dương Hồng Tinh vãn hùng hổ như thế: “Kết quả! Kết quả, tôi chỉ cần kết quả thôi! Không cần biết các người làm như thế nào, Thiên Tuyết phải sống”
“Một khi con bé xảy ra chuyện gì thì các người cũng xong đời”
“Bệnh viện lớn thế này, cả đống chuyên gia như thế, một bệnh nhân té ngựa thôi mà cũng không cứu được thì còn ở đây làm gì nữa?”
Ông ta là một người ăn nói không kiêng dè điều gì, khí thế lại càng đáng sợ khiến mọi người có cảm giác khó thở.
Mấy y tá khẽ run lên.
Không ai dám nghỉ ngờ Dương Hồng Tinh, ông ta chỉ cần ra lệnh một tiếng thôi bệnh viện Bác Ái này sẽ đóng cửa.
“Ông Dương Tinh Hồng, tôi biết ông tức giận, chúng tôi cũng hi vọng con gái ông không sao” Lý Tĩnh nín thở giải thích: “Nhưng bệnh nhân bị thương quá nặng, chuyên gia của bệnh viện Bác Ái không dám tiến hành giải phẫu. Mong ông cho chúng tôi thêm thời gian” Bà ta cắn môi: “Chúng tôi sẽ làm hết sức.”
Dương Hồng Tỉnh vẫn đứng yên: “Cái gì mà nặng quá không dám thực hiện, chẳng qua là do các người vô dụng thôi, năm nào cũng đổ vào đây cả đống tiền thế mà chỉ rước về một đám vô dụng.”
Lý Tính ngượng ngùng không dám phản bác.
Dương Kiếm Hùng lại kéo Dương Hồng Tỉnh: “Anh cả, viện trưởng Lý sẽ cố gắng hết sức, anh vào phòng nghỉ ngồi một lát bi Dương Hồng Tỉnh thở dài nhìn con gái mình mặt mũi trắng bệch, sau đó cố nén sự tức giận sang phòng nghỉ chờ đợi.
“Chị dâu cậu đâu?” Ngồi trong phòng nghỉ, Dương Hồng Tinh ngẩng đầu hỏi: “Xảy ra chuyện lớn thế này mà tại sao bà ấy không xuất hiện?”