Chương 1363:
“Chờ đến khi tôi chế được loại bách dược này, tôi không chỉ làm Diệp Phi thanh bại danh liệt, mà còn yêu cầu bà Triệu sẽ ra mặt cầu xin tôi”
“Nếu không một liều thuốc mỡ nào tôi cũng sẽ không bán cho Hăng Điện”
Vẻ mặt của Uông Sở Kiều trở nên man rợ, hiển nhiên còn nhớ vài cái tát mà Trung Hải đã phải chịu.
“Tôi muốn xem xem xương cô ta có thể cứng đến khi nào”
Hằng Điện không chỉ bảo vệ những nhân vật hàng đầu ở Thần Châu mà còn bảo vệ những nhân tài kho báu quốc gia, hàng năm có rất nhiều trẻ em bị giết và bị thương.
Anh ta tin rằng Nhược Tuyết bạch dược sẽ hấp dẫn đối với Hằng Điện.
Nguyên Họa nghĩ đến người phụ nữ đó, hai mắt trở nên nóng bỏng: “cậu Sở Kiều đừng lo lắng, chúng ta sớm muộn gì cũng lấy lại được món nợ đó: “Đúng rồi, hiện tại Diệp Phi đang làm gì?”
Sau khi trút giận xong, tâm trạng của Uông Sở Kiều cũng đã tốt lên rất nhiều: “Anh ta đang ở bệnh viện cùng Đường Nhược Tuyết à?”
“Không phải”
Nguyên Họa rõ ràng đang chú ý đến Diệp Phi: “Hôm nay anh ta đi tham gia giải Hoa Đà cúp rồi. Tôi vừa nhận được tin anh ta đã vượt qua cuộc thi cấp thị xã: Trong mắt Uông Sở Kiều hiện lên một chút kinh ngạc: “Làm sao anh ta có thể tham gia vào Hoa Đà cúp được?”
“Người ta đồn rằng anh ta không vui và bị người khác gọi là bác sĩ chân đất, vì vậy anh ta tham gia cuộc thi đánh bóng bản thân”
Nguyên Họa giải thích: “Rốt cuộc không những được công nhận bởi cuộc thi Hoa Đà cúp mà anh ta còn được công nhận bởi toàn bộ Thần Châu, sau này sẽ không ai chất vấn anh ta thêm lần nào nữa rồi”
“Đánh bóng bản thân?” Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhé! Nhóm sẽ lên chính trên app nhé!
Uông Sở Kiều hơi nhổm dậy: “Xem ra anh ta muốn leo lên tầng lớp thượng lưu rồi đây”
“Sau khi nhìn thấy thế giới đây màu sắc của Long Đô, để xem anh ta còn can tâm trở thành một con cá muối không?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyên Họa có chút khinh thường: “Chỉ đáng tiếc là anh ta hơi ngây thơ”
“Vòng tròn thượng lưu
“Dù thực lực của anh ta có giỏi đến đâu thì cũng sẽ có hạn. Làm sao có thể dễ dàng chen vào được?”
“Hơn nữa tối qua anh ta đã giết Aoki Ba Lan rồi”
“Mặc dù Dương Kiếm Hùng đang áp chế cho anh ta rồi, nhưng nó có liên quan đến Huyết Y Môn và gia đình họ Trịnh, Diệp Phi sớm muộn gì cũng sẽ phải chịu trách nhiệm thôi”
Khuôn mặt xinh đẹp của cô nở một nụ cười: “Tôi nghe nói rằng buổi trưa Aoki Đạo Tự đã đến Long Đô, tháp tùng với ông ta còn có một cậu con trai và một cô con gái, Aoki Taro và Aoki Asako.”
Hai mắt Uông Kiều Sở sáng lên: “Diệp Phi giết Aoki Ba Lan rồi ư?”
“Đúng vậy, hôm qua anh ta đã hạ thủ tại bệnh viện, tuy cuối cùng anh ta đã chạy trốn rồi, nhưng vài người Dương Quốc đã nhìn thấy anh ta”
Khuôn mặt xinh xắn của Nguyên Họa có phần vui tươi hơn: “Hơn nữa, Đường Nhược Tuyết tình cờ nằm ở bệnh viện đó, Diệp Phi cũng tình cờ xuất hiện trong bệnh viện này.”
Uông Kiều Sở đầu tiên là giật mình, sau đó nụ cười trở nên giêu cợt: “Chuyện này có chút thú vị rồi đây…”
Nguyên Họa đột nhiên thấp giọng nói: “cậu Sở Kiều, chúng ta cần làm cái gì sao?”
“Đương nhiên không thể nhàn rỗi rồi!”
“Cô sai người nói cho Aoki biết, dù Diệp Phi có phải là kẻ giết hay không thì Huyết Y Môn cũng không thể chọc giận Đường Nhược Tuyết.”
Uông Kiều Sở tiếp lời: “Càng không thể lấy Đường Nhược Tuyết để đe dọa Diệp Phi được”
Nguyên Họa gật đầu cười: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cảnh cáo bọn họ…”
Vào ngày thứ hai, khi Uông Kiều Sở đang nghĩ đến việc kích động tin đồn, thì Diệp Phi đã đem bánh và cháo thuốc đến bệnh viện.
Đi qua đại sảnh, ngang qua hành lang trên không, vào thang máy, sau đó đến khoa nội trú, dường như Diệp Phi đã quen thuộc tất cả đường ở nơi này.