Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1373


trước sau

Chương 1373:

“Khốn kiếp, dám vu khống chúng tôi?”

Nhìn thấy Thương Lang sắp nói ra thân phận của mình, khuôn mặt xinh đẹp của Trịnh Tư Nguyệt biến đổi, hõm súng trong tay đột nhiên giơ lên, chuẩn bị bắn vào Thương Lang.

Diệp Phi lanh tay lẹ mắt, một bên kiếm võ sĩ đạo đánh vào mu bàn tay của Trịnh Tư Nguyệt, khiến nòng súng chệch đi, bắn trúng vào chân một vệ sĩ nhà họ Trịnh.

Vệ sĩ họ Trịnh hét lên rồi ngã phịch xuống đất, ôm chặt lấy đùi anh.

“Keng!”

Diệp Phi lại vung kiếm võ sĩ đạo, hất khẩu súng trên tay Trịnh Tư Nguyệt đi: “Cô Trịnh, đừng hấp tấp, hãy nghe Thương Lang nói xong chuyện”

“Nếu không, tôi chỉ có thể coi cô là đang giết người diệt khẩu”

Anh một cước đá súng bay đi.

Mấy chục người Dương Quốc theo bản năng nhìn về phía Trịnh Tư Nguyệt.

“Diệp Phi, tên khốn kiếp, anh dám tát nước bẩn lên người họ Trịnh, chúng tôi sẽ không bao giờ buông tha cho anh”

Trịnh Tư Nguyệt không dám làm thêm bất cứ động thái nào, hét vào mặt: “Ngay cả gia đình anh cũng phải gặp xui xẻo.”

“Thương Lang, cứ tiếp tục đem những gì anh biết nói ra”

Diệp Phi phớt lờ Trịnh Tư Nguyệt: “Đừng lo lắng, tôi sẽ bảo vệ anh, cũng bảo đảm cho gia đình anh được an toàn”

“Gia tộc Trịnh vốn bị Diệp Trấn Đông cảnh cáo không được đụng vào Diệp Phi, bọn họ không có cách nào tự tay báo thù, nên chỉ có thể mượn cây đao gia tộc Mộc Thanh báo thù.

Thương Lang ho khan một tiếng, yếu ớt tiếp tục nói thêm: “Tôi làm mặt nạ giả, đẩy một xe rượu, đem sáu con dao mổ cùng một khẩu súng về phòng bệnh…”

“Tôi chỉ một nhát dao xuyên qua cổ họng Aoki Saburo, còn cố tình làm rơi mặt nạ khi đang chiến đấu, để vệ sĩ Aoki nhầm lẫn tôi là Diệp Phi…”

“Những gì tôi nói đều là sự thật. Tôi còn có

một phòng đặc biệt trong bệnh viện với sơ đồ mạch điện và nhiều mặt nạ khác nhau”

Anh ta đang thở hổn hển, nhưng lại thú nhận một cách rõ ràng, để cho toàn trường đó lại lần nữa yên tĩnh lại.

Giọng chân thành, thông tin chỉ tiết, thân phận rõ ràng, ai có đầu óc một chút cũng có thể đánh giá được lời Thương Lang nói là thật.

“Là anh ta, đêm đó quần áo cũng giống như vậy”

“Vất thương trên mặt anh ta dường như là vết tôi cắt”

“Bả vai có không có vết thương?

Tôi đã đâm vào vai trái anh ta…” Một vài vệ sĩ của Aoki có liên quan đến vấn đề này thì thầm, nhưng họ bị ánh mắt của Aoki Taro làm cho sững sờ, rồi nhanh chóng ngậm miệng lại.

“Anh Aoki, anh ta nói dối”

Trịnh Tư Nguyệt vội vàng ôm Aoki Taro, khuôn mặt xinh đẹp lo lắng giải thích: “Nhà họ Trịnh không hề có một Thương Lang nào cả, hơn nữa Huyền bà bà sớm đã bị Diệp Phi giết từ lâu rồi, chết không có đối chứng”

“Người này chính xác là con dê thế tội mà Diệp Phi đã tìm thấy, còn thuận tiện kích động mối quan hệ giữa Aoki và nhà họ Trịnh”

“Anh Aoki, anh không được bị lừa trước thủ đoạn của Diệp Phi”

Đôi môi đỏ mọng của cô ta lộ ra một tia nóng bỏng: “Diệp Phi là đi ngư ông đắc lợi.

Diệp Phi nắm lấy Thanh Lang cười nói: “Thật không? Vậy thì chờ câu trả lời cảnh sát trả lời đi”

Aoki Taro hít một hơi thật sâu, ánh mắt lóe lên.

Sau đó, anh ta tiến lên một bước nói: “Cô Trịnh có thể yên tâm, tôi sẽ không bị kẻ gian lừa gạt”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện