Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1502


trước sau

Chương 1502:

Mặc dù anh ta rất không hài lòng khi Tạ Thanh Vân làm chuyện, nhưng cũng không hy vọng Tạ Thanh Vân thấy sợ hãi. Dù sao chó săn phải nuôi dưỡng cho nó hung dữ một chút mới tốt Tạ Thanh Vân nghe vậy thì gật đầu liên tục: “Tôi hiểu rồi, tôi hiểu “Nhưng tên nhóc con này dám coi thường uy quyền của tôi, xé nát bản vẽ của tôi trước mặt mọi người. Xem ra cậu ta thật sự là con nghề mới sinh không Viên Huy Hoàng ngồi xuống chòi nghỉ mát, phất tay bảo người đem dụng cụ pha trà đến: “Tôi viết chữ ba mươi năm, đây là lần đầu tiên bị người khác xé nát như vậy”

Anh ta cảm thấy khá hứng thú với Diệp Phi: Đánh vào mặt người khác mười mấy năm, không ngờ ngày hôm nay lại bị người ta vả vào mặt”

“Tên nhóc đó đúng là không biết trời cao đất rộng”

“Cậu ta chỉ ỷ vào quan hệ với Dương Kiếm Hùng mà cáo đội lốt hổ mà thôi Nếu như không có Dương Kiếm Hùng làm chỗ dựa cho cậu ta thì cậu ta đã bị tôi đạp chết từ lâu rồi”

Trong đôi mắt Tạ Thanh Vân lóe lên tia sáng: “Hai lần này tôi có chết cũng.

không dập đầu, một là vì cảm thấy không đáng, hai là cho nhà họ Dương thế diện”

“Có thể khiến cho Dương Kiếm Dùng làm chỗ dựa như vậy thì cũng coi như.

cậu ta rất có bản lĩnh”

‘Viên Huy Hoàng cầm lấy bộ pha trà từ tay thư ký, sau đó bắt đầu ngâm nước trà với động tác rất thành thục: “Chúng ta phải thừa nhận sự quả quyết và ưu tú của cậu ta.”

“Nhưng sở dĩ tên nhóc con này dám ngang ngược như vậy cũng rất có khả năng cậu ta đảm nhiệm sứ mệnh làm đầy tớ cho Dương Kiếm Hùng.

‘Viên Huy Hoàng rất thích giữ cảm giác ở tay khi pha trà, để đôi tay trong.

nước sôi sẽ khiến đôi tay càng thêm linh hoạt hơn. Tạ Thanh Vân biết Viên Huy Hoàng thích điểm này, cho nên tự biết đầu mà không giúp đỡ anh ta.

Sau khi nghe được câu nói này của Viên Huy Hoàng, Tạ

Thanh Vân hơi sững sờ một chút: “Đầy tớ sao? Cậu Hoàng, sao cậu lại nói như vậy?”

Viên Huy Hoàng nở nụ cười mang ý suy nghĩ nhìn ông ta: “Ông đi mà nghĩ, tự hiểu đi, suy nghĩ cho kỹ vào”

“Cậu Hoàng, ý cậu là Dương Kiếm Hùng muốn có chỗ đứng ổn định trong Long Đô, cho nên anh ta đã xui khiến Diệp Phi cản người xung quanh để lập uy sao?”

Tạ Thanh Vân cũng là một người thông minh, ông ta suy nghĩ một chút rồi võ đùi nói: “Ai da, sao tôi không nghĩ ra được điều này chứ”

“Thật sự có khả năng này”

“Nếu như không phải Dương Kiếm Hùng muốn vơ vét quyền lợi lớn thì anh ta sẽ nhắm mắt làm ngơ mà ủng hộ Diệp Phi như vậy sao?”

“Nhưng anh ta làm như vậy liệu có đi ngược lại hoàn toàn không?”

“Như vậy chính là đắc tội chết với công ty bất động sản Phùng Thị, tập đoàn Tây Sơn, nhà họ Uông và cả tôi”

Đôi mắt Tạ Thanh Vân lóe lên sự nghỉ ngờ: “Khiến cho chúng ta thấy gai mắt, như vậy sẽ càng khiến cho một người có chức cấp cao như anh ta càng khó để triển khai công việc hơn”

“Cái lợi nhiều hơn hại”

“Đương nhiên anh ta sẽ đắc tội với chúng ta”

Viên Huy Hoàng làm dáng vẻ nhìn thấu mọi sự: “Nhưng Dương Kiếm Hùng không để lộ ra răng nhan đâu. Anh ta xé một miếng thịt trong bát của chúng ta thì sao anh ta có thể làm xáo trộn hỗn lộn Long Đô được?”

“Ông phải biết rằng, mặc dù Dương Hồng Tỉnh là đô đốc Cửu Môn, nhưng chắc chắn sẽ không vì tình riêng mà giúp đỡ Dương Kiếm Hùng”

“Cho nên Dương Kiếm Hùng muốn có một chỗ trong Long Đô, anh ta thế nào cũng phải cướp một số tài nguyên trong tay chúng ta”

“Cái tên nhóc lỗ mãng Diệp Phi này vô cùng thích hợp để làm người tiên phong và người thăm dò của anh ta”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện