Chương 1517:
Chiếc điện thoại rơi thẳng xuống mặt đất, đạo diễn Lôi lộ ra vẻ bi ai: “Mười tám nghệ sĩ đang nổi, sáu nam nghệ sĩ trẻ tuổi năm biên kịch hàng đầu, đều tuyên bố chấm dứt hợp đồng với Tây Sơn”
“Mười lăm tài khoản đầu tư trong và ngoài nước của chúng ta đã bị một tài khoản quyên góp giả mạo lấy cắp 3000 tỷ và bị cảnh sát nước Mỹ đóng băng rồi?
tức xấu đi trông thấy.
“Cố phiếu của công ty giải trí Tây Sơn ở bên Mỹ đã gặp vấn đề, tất cả các thỏa thuận bí mật đều bị Ủy ban Chứng khoán điều tra, đồng loạt giảm đi mười điểm”
“Ba kế toán viên của Tây Sơn đồng loạt đi đầu thú về việc làm giả sổ sách của tập đoàn.
Gì cơ?
Đám người Tạ Thanh Vân đều kinh hãi Liễu Thiến Thiến đưa tay che miệng, kinh ngạc kêu lên: “Sao có thế chứ?”
Bọn họ nhìn Diệp Phi với vẻ không thể tin nổi, không ngờ người này lại thực sự có khả năng đạp Tây Sơn xuống vực sâu nhanh như thế, lại còn quyết liệt như thế.
Người đó rốt cuộc là ai?
Từ đâu mà có năng lực lớn đến như vậy?
“Xich–” Cũng ngay lúc này, lại có thêm vài chiếc xe xuất hiện ở trước cửa tiệm thuốc, cửa xe mở ra, hơn mười người đàn ông mặc âu phục bước xuống xe.
Trong đó, một người đàn ông trung niên bước lại gần, lấy ra một tờ giấy điều tra: “Tổng giám đốc Vân, chúng tôi đến từ phòng Quản lý Kinh tế”
“Đã có đầy đủ chứng cứ chứng minh ông trốn thuế, rửa tiền, bí mật giao dịch, mời anh theo chúng tôi đi điều tra rõ mọi chuyện.
Cả người Tạ Thanh Vân cứng lại trong nháy mắt, điếu xì gà trong tay cũng bị thả rơi xuống Đốm lửa bắn khắp nơi Mấy người cùng nhau tiến lên, khống chế Tạ Thanh Vân.
“Tổng giám đốc Vân à, không có cơ hội cho ông vùng lên đâu, chuẩn bị ngồi tù mọt
Diệp Phi võ vai Tạ Thanh Vân, thản nhiên nói tiếp: “Mà đây cũng mới chỉ là bắt đầu thôi, tiếp theo tôi sẽ đến gặp Viên Huy Hoàng một lần”
Cơn gió vừa ngưng lại tiếp tục thối, làm bay làn tóc đen của đám Liễu Thiến Thiến.
Lạnh đến mức khó tin.
Sau ngày Tạ Thanh Vân bị bắt, Viên Huy Hoàng vẫn đến cao ốc Hoàng Kim như mọi khi.
Ông ta ngồi trong phòng ăn ở trên tầng cao nhất, một miếng beefsteak nóng hổi đặt trên chảo nóng được đậy kín bưng lên trước mặt ông ta.
Nhận lấy, rồi rượu vang và bánh mỳ cũng được mang lên sau đó.
Ông ta ăn một bữa sáng kiểu tây quen thuộc, một miếng thịt bò giúp duy trì thể lực và tinh thần cho cả ngày dài.
Trong lúc chờ dầu mỡ trong chảo hết bản lung tung, Viên Huy Hoàng nâng ly lên nhấp một ngụm rượu vang, rồi sau đó ông ta thấy thư ký Cổ đang vội vã đi tới.
Thư ký Cổ nhìn quanh một chút, sau mới nhỏ giọng nói: “Cậu Hoàng, đã có chuyện rồi”
Viên Huy Hoàng không mấy để tâm: “Nói đi!”
“Chủ tịch tỉnh Đường và Tạ Thanh Vân gặp chuyện rồi.
Thư ký Cổ vội nói thêm ngay: “Khi họ đến Kim Chi Lâm tìm Diệp Phi thì tình cờ chạm mặt Dương Hồng Tỉnh và Trịnh Càn Khôn”
“Kết quả không chỉ không đạp ngã được Diệp Phi mà chủ tịch tỉnh Đường còn phải từ chức, giám đốc Tạ đã bị bắt rồi”
“Tập đoàn Tây Sơn đang phải đương đầu với một nguy cơ chưa từng có”
Anh ta nói ra hết những tin tức mình nhận được.
“Tôi còn cho người đi điều tra lai lịch của Diệp Phi, cậu ta không đơn giản như những gì chúng ta nghĩ”