Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1641


trước sau

Chương 1641:

Giọng điệu của Tống Hồng Nhan trở nên kiên định: “Cậu không cần để ý đến chị, cậu cứ yên tâm làm chuyện của cậu đi, tôi sẽ chăm sóc cho người lớn trong nhà t Nghe thấy mẹ mình có bộ dạng như thế, Diệp Phi cũng cảm thấy khó chịu một lúc, biết rằng sự ám ảnh mà Tiết Vô Danh mang đến cho bà sẽ không thể tiêu tan trong một thời gian ngắn được Điều này khiến anh biết ơn Tống Hồng Nhan hơn một chút, nếu có cô ở cùng mẹ anh, anh tin răng mẹ anh sẽ sớm thoát ra khỏi bóng ma đó.

Chỉ là phải hy sinh thời gian và sức lực của Tống Hồng Nhan.

“Vậy chị hãy giúp tôi chăm sóc cho bố mẹ tôi vài ngày nhé”

Diệp Phi ngập ngừng một chút rồi nói: “Tôi sẽ cố gắng xử lý xong việc của Cảng Thành trong thời gian nhanh nhất rồi quay trở lại”

Tống Hồng Nhan hơi kinh ngạc: “Cậu đến Cảng Thành sao?”“

“Cụ ngoại cho tôi một manh mối về Hẻm Ô Y”

Diệp Phi không giấu giếm Tống Hồng Nhan: “Có một căn cứ điểm của Hẻm Ô Y ở Càng Thành, không, nói chính xác hơn thì đó chính là một cái kho bạc”

Anh nói về số vàng với giá trị thị trường hàng chục tỷ.

“Hẻm Ô Y là thương hiệu ngàn năm tuổi, biết rõ giá trị của đồ cổ và vàng ròng trong thời kỳ loạn lạc”

“Một khi thế giới này trở nên hỗn loạn, tiền trong ngân hàng chỉ là một đống giấy vụn, tài sản cũng là một đống xi măng. Chỉ có vàng mới có thể duy trì giá trị của n “Wi vậy, họ đã đặt ra luật lệ từ nhiều năm trước, vì cố chủ giết người thì hoặc là nhận một ân tình lớn của họ hoặc là vạn lượng vàng”

“Một vạn lượng vàng, hơn sáu trăm cân, hơn một tỷ đồng”

“Kho bạc của Hẻm Ô Y ở Cảng Thành đã thu thập số tiền thưởng mục tiêu của khu vực Trung Quốc trong hơn 30 năm qua, gần 400 mục tiêu, hàng chục tỷ”

“Hơn một trăm tấn vàng, tất cả được cất giấu trong Du thuyền Alyssa”

“Hẻm Ô Y đã đứng ra xử lý tôi hai lần, nếu tôi không đem nó cất đi làm bảo vật, thì tôi

làm sao xứng với bản thân mình chứ?”

Giọng điệu của Diệp Phi mang theo vẻ nóng rực, vốn dĩ anh chỉ muốn chiếm căn cứ điểm, giết vài chục tên sát thủ để trút giận, nhưng lại nhận được tin tức về một kho báu.

“Một cái kho báu hơn 100 tấn vàng, nếu cộng năm kho báu lại chắc chắn cũng có khoảng 500 đến 600 tấn vàng”

‘Tống Hồng Nhan nghe thấy vậy thì cũng cảm khái: “Hẻm Ô Y này đúng là rất điên cưỡng”

Tài sản hàng trăm tỷ chẳng là gì, xét cho cùng, một công ty vận chuyển lương thực trị giá 600 tỷ, nhưng 600 tấn vàng thì lại có thể hù chết người, có thể nắm trong top mười khu vực trữ vàng hàng đầu thế giới “Vấn đề hiện tại khiến tôi đau đầu đó chính là làm sao tôi có thể tiêu hóa hết 100 tấn vàng này đây?”

Diệp Phi bất đắc dĩ vò đầu bức tóc: “Đổ bỏ đi hay là chuyển hàng về.”

“Hơn một trăm tấn, khó có thể đổ bỏ đi trong chốc lát được.”

Tống Hồng Nhan giúp Diệp Phi phân tích: “Nhưng mà rủi ro khi vận chuyển về cũng cao, một khi bị phát hiện, rất dễ bị các nhóm hợp lại tấn công”

“Chuyện này, cậu cứ nghĩ cách bắt nó lại trước đã, chị thương lượng với nhóm người của ông Hàn”

“Lúc đó xem có chuyển hàng đi các nước không, đổi thành tiền, đổi thành nhà, thành đất”

Giọng điệu của Tống Hồng Nhan trở nên cân nhắc: “Ở nước ngoài, ông Hàn văn còn có rất nhiều con đường”

Diệp Phi nhẹ nhàng gật đầu: “Đây cũng là một cách hay”

Cầm trong tay một đống vàng đi đến nước khác làm bất động sản cũng rất có lời.

“Ồ, không tốt rồi”

Tống Hồng Nhan đột nhiên kêu lên: “Chị quên nữa, chị đang nấu cháo cho mẹ chồng, Diệp Phi, chị làm việc trước nhé: “Khi cậu đến Cảng Thành dàn xếp ổn thỏa thì hãy nói cho chị biết, chị sẽ phái một đội người đến đó chờ cậu sai khiến”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện