Chương 1649:
Diệp Phi tiêu hóa thông tin của nó.
Khi Diệp Phi ngẩng đầu lên, chiếc xe đã chạy dọc theo đại lộ ven biến, tâm nhìn vô cùng trống trải.
Diệp Phi khẽ nheo mắt lại, anh nhìn thấy phía trước có vài chiếc tàu dạng khách sạn và một trong số đó chính là Alyssa.
Mặt trên có chín tầng và phía dưới có sáu tầng có thể chứa hơn ba nghìn người.
Nguy nga, tráng lệ và vô cùng xa hoa.
Sau đó, xe rẽ vào một con đường núi, trước mắt Diệp Phi hiện lên một tòa biệt thự to lớn khác.
Hoàn cảnh xung quanh yên tĩnh, lưng tựa núi, mặt hướng ra biển rộng, đối diện khu vườn phía sau của biệt thự lại vừa vặn là du thuyền Alyssa Khoảng cách đường thẳng giữa hai bên ước tính là 1,5 hải lý.
Trái tìm Diệp Phi khẽ động “Đừng nhìn, đó là tài sản của người giàu nhất nhà họ Hoắc”
Khi Đường Ngôn Khê nhìn thấy Diệp Phi ngồi thẳng lưng và cẩn thận xem xét ngôi biệt thự khổng lồ, khóe miệng cô ta nhếch lên thành một vòng cung giễu cợt.
“Nó có tên là Tử Viên, biệt thự xa hoa nhất Cảng Thành, đồng thời cũng là biệt thự tư nhân của cô Hoắc, trị giá 28 tỷ nhân dân t Cô ta đả kích Diệp Phi một cái: “Cả đời này của anh, không, cho dù mười.
đời cũng không mua nổi”
“Mua?”
Diệp Phi nở một nụ cười: “Tôi muốn biệt thự này thì chỉ cần gọi một cú điện thoại!”
“Ha ha, không biết trời cao đất rộng”
Đường Ngôn Khê lại lắc đầu với Diệp Phi lần nữa, đây chính là giọng điệu có chết thì cũng phải sĩ diện đây mà, chỉ cần gọi một cú điện thoại là có thể có một cái biệt thự như thế này, coi mình là chủ nhân của nhà họ Hoäc sao?
Nhưng cô ta không thèm nói thêm tiếng nào nữa, đạp chân ga chạy thẳng đến biệt thự Thiến Thủy, chuẩn bị đưa Diệp Phi tới đó thì rời đi Sau đó cô ta muốn tìm cơ hội khuyên dì Thanh Y không nên
Đối với việc Diệp Phi đến để chữa bệnh cho Hội trưởng Tưởng, Đường Ngôn Khê không hề coi trọng, chín mươi chín phần trăm là muốn tìm người để chữa lấy ngựa chết làm ngựa sống.
Mười phút sau, xe đến trước cửa một biệt thự có niên đại khoảng năm 80, Đường Ngôn Khê chào hỏi v‹ ái xe đi vào.
Chẳng mấy chốc, cô ta đã lái xe đến cánh cửa của tòa nhà chính “Dì Thanh Y, con đã đón được người cần đón rồi, con có việc phải làm, con đi trước đây”
Khi Diệp Phi vừa ra khỏi cửa xe, cô ta đã nhấn ga bỏ chạy.
“Ngôn Khê, Ngôn Khê”
‘Viên Thanh Y mặc đồ đen cùng bảy tám người đi ra khỏi đại sảnh, thấy Đường Ngôn Khê đã biến mất không còn tăm tích, không khỏi lắc đầu.
Con bé ngốc nghếch này.
Sau đó, bà ta mỉm cười chào hỏi Diệp Phi: “Diệp Phi, anh đã rất vất vả rồi, thật xin lỗi khi để anh phải bôn ba như thế này”
Bà ta biết rằng Diệp Phi đang có xung đột với Hẻm Ô Y và có rất nhiều việc trong tay, vì vậy bà ta vô cùng biết ơn sự xuất hiện của Diệp Phi.
Diệp Phi cười: “Không sao đau, chúng ta là bạn, đừng khách sáo quá.”
“Đứa nhỏ Ngôn Khê thật ra cũng rất tốt, chỉ là hơi kiêu căng tự mãn”
Viên Thanh Y đích thân tiến lên giúp Diệp Phi xách hành lý: “Anhcứ qua lại nhiều thì sẽ biết tính tình của con bé.”
Đường Ngôn Khê là con gái của bạn thân bà ta và Viên Thanh Y hy vọng cô ta có thể bắt được chỗ tốt Diệp Phi.
Sở dĩ bà ta có ý định kết đôi cho hai người họ là vì Viên Thanh Y muốn bóp chết những suy nghĩ sâu thẳm không nên có trong lòng của bà ta.